Lời nói đầu
Tôi xin gửi lời biết ơn sâu sắc đến những điều, những vật, những nhân duyên, những việc đã xảy đến trong đời dù vui vẻ hay thương tổn. Từ tận đáy lòng tôi cảm ơn tất cả đã là hành trang cho cuộc đời tôi, một cuộc đời nở muộn nhưng tôi tin rằng nó sẽ mở ra một chân trời mới, sự nở rộ đẹp đẽ và lộng lẫy nhất.
Tôi khác biệt, tôi biết điều đó nhưng nếu bạn khác biệt và lớn lên trong một môi trường bảo thủ, nơi lấy thước đo xã hội làm kim chỉ nam, gán lên người bạn những danh từ bạn chưa bao giờ muốn nghe - thì sự khác biệt ấy trở thành quái dị, hợm hĩnh. Tôi sống cả nửa đời trong u uất, mỗi ngày đều cảm thấy ranh giới giữa sống và chết thật mỏng manh, tôi chìm đắm trong nỗi đau khổ trầm kha, tôi thấy như vĩnh viễn không có lối thoát. Trên thước đo giá trị của xã hội, tôi là con số 0, đó là sự vô giá trị, vô dụng, kẻ ăn hại. Tôi từ chối bản thân và tìm sự công nhận từ người khác. Tôi cố gắng làm vui lòng tất cả, chỉ cần họ ban cho tôi một ánh nhìn, một sự quan tâm dù chỉ là tiện việc hỏi thêm - tôi cũng thấy thật ấm lòng.
Thế giới của tôi tăm tối như thế đó, tối đến mức ánh sáng của một con đom đóm bay qua ngang qua thôi cũng khiến tôi thèm thuồng, dán mắt vào nó, chay theo nó, ngã đến khi thương tổn đầy mình cũng không dám rời mắt. Tôi cho đấy là ánh sáng duy nhất đời tôi, tôi sợ chớp mắt một cái sẽ bỏ lỡ và đời tôi sẽ chìm trong tăm tối vĩnh viễn. Tôi mặc kệ chính mình rỉ máu chạy theo cái ánh sáng yếu ớt ấy cho đến khi tôi kiệt quệ, nằm thoi thóp nhầy nhụa máu và nước mắt. Tôi không cử động nổi, tôi cầu nguyện ơn trên cứu rỗi tôi ban cho tôi ánh sáng hoặc hãy giải thoát tôi khỏi nơi này mãi mãi. Tôi cầu xin người với lòng tha thiết...
Người đã đáp lại tôi sau một thời gian dài đằng đẵng, người đã cho tôi phương tiện nơi tôi có thể hiểu ra được ánh sáng của đời mình. Tôi sẽ luôn tin tưởng ở người và tôi mong bạn cũng thế. Hãy cầu nguyện, hãy nói với chính mình rằng "mình có thể làm được", "mình có tiềm lực để làm những điều mình muốn làm", hãy gieo những ý nghĩ tích cực vào đầu bạn mỗi ngày. Nếu bạn nhận ra có một ý nghĩ tiêu cực nào đang manh nha dẫn bạn đến suy nghĩ "tôi không thể" hãy giết nó đi nhé!
Nếu bạn để nó phát triển lớn mạnh đến mức bạn nghĩ về nó hằng ngày, nó sẽ nhấn chìm bạn trong bóng tối tạo nên vô số nỗi đau khổ như tôi. Tôi biết bạn sẽ khó mà bỏ nó ngay tức thì, nhưng hãy phỉ báng những ý nghĩ tiêu cực ấy, mặc kệ những kẻ làm bạn khởi lên những ý nghĩ đấy trong đầu. Nếu cần hãy phỉ báng họ bên trong suy nghĩ bạn, làm mọi cách hãy tin tôi rằng hãy làm mọi cách giết nó, để quên những điều tiêu cực ấy đi. Ngài sẽ trả lời bạn sớm hơn cả tôi đấy! Nếu bạn cứng đầu, tôi chắc là bạn sẽ phải đợi đến khi bạn thoi thóp nhướm nháp như tôi thì mới có câu trả lời cho cuộc đời mình. Tôi ở đây, để truyền đạt lại cho bạn một con đường ngắn hơn, nếu bạn đã đọc đến đây rồi thì đừng làm mọi thứ trở nên vô ích nhé. Hãy tập giết những ý nghĩ tiêu cực ấy đi! Bạn sẽ thấy mình thoải mái hơn rất nhiều. Gieo hạt giống và tin tưởng nó sẽ nở hoa bạn nhé!
Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất