Trò chuyện với chính mình - "Người bạn trong đầu"
Trò chuyện với chính mình - "Người bạn trong đầu" Có bao giờ các bạn từng tưởng tượng ra hoàn cảnh: "Mình là một người tự kỷ,...
Trò chuyện với chính mình - "Người bạn trong đầu"
Có bao giờ các bạn từng tưởng tượng ra hoàn cảnh: "Mình là một người tự kỷ, không có ai làm bạn với mình, mình cũng không có ai để làm bạn" chưa ? Nhưng tôi chắc chắn không phải vậy, sẽ luôn có một người trò chuyện cùng bạn, kết bạn với bạn và đó chính là "bạn". Các bạn sẽ nghĩ tới hội chứng đa nhân cách hoặc nghĩ " tự kỷ thì ai chả thế " nhưng hoàn toàn không phải vậy, ở bài viết này tôi sẽ chỉ ra những quan điểm của tôi về vấn đề này.
1. "Người bạn" trong đầu bạn là ai
Tôi chắc rằng đã có những lúc các bạn đang ở một mình như đi vệ sinh, chuẩn bị đi ngủ,... các bạn đang tập trung suy nghĩ một vấn đề gì đó thì bỗng các bạn suy nghĩ theo một chiều hướng khác và rồi nhanh chóng tự nhủ mình phải tập trung để quay lại suy nghĩ ban đầu nhưng suy nghĩ kia lại đến và 2 suy nghĩ "cãi nhau" trong đầu bạn, hay nói cách khác là bạn đã tự tranh luận với chính mình trong đầu; nhưng bạn nhận ra và nhanh chóng dừng suy nghĩ và có thể đã tự nhủ "sao mình như một đứa tự kỷ thế". Phải, đó chính là "người bạn" của bạn: một suy nghĩ khác khi bạn đang tập trung suy nghĩ, đây có thể là do một phần não bộ khác của chúng ta cũng có khả năng suy nghĩ độc lập. Nghe có vẻ mơ hồ nhưng các bạn có thể thấy rõ điều này qua các bộ phim, ví dụ như nhân vật Gollum trong "Chúa tể những chiếc nhẫn",... Thực tế, cũng có nhều người như vậy, và những thí nghiệm đã chứng minh một người bình thường có thể trở nên như thế khi sống một mình quá lâu; tất cả những thứ đó đều do "người bạn" trong đầu gây ra, đôi lúc "người bạn" này còn gây ra những "tiếng nói vang vọng" trong đầu làm chúng ta sợ hãi nhưng đó là một mức độ nặng (chúng ta sẽ bàn đến sau), còn với người bình thường, "người bạn" này chỉ tranh luận với chúng ta về một vấn đề và biến mất ngay khi ta để ý.
2. Sự xuất hiện của "người bạn"
"Nhắn tin thế này không biết A có để ý mình không ?" "Sao mày nhắn nhảm thế, nó bơ mày chắc" "Mà sợ gì nhỉ, không được thì thôi" ..................
Đây là một ví dụ chắc bạn cũng hay gặp khi nhắn tin cho ai đó, đặc biệt là người mình thích. Và đây cũng là một ví dụ cho sự xuất hiện của "người bạn". Trên thực tế, "người bạn" này xuất hiện rất nhiều, có thể ngay khi bạn đang đọc bài viết này, nhưng có thể bạn đã không nhận ra vì bạn đã nghĩ "chỉ là một suy nghĩ bình thường của mình thôi mà". Lần đầu "người bạn" xuất hiện với tôi là khi tôi đang đi vệ sinh suy nghĩ về việc tình cảm ( ). Nói thêm về "người bạn" này: "người bạn" này có thể hiểu chính là "bạn" khi suy nghĩ khác với suy nghĩ hiện tại, đến để tranh luận với bạn; "người bạn" này hay xuất hiện khi bạn đang tập trung suy nghĩ, và nghĩ luôn cùng bạn, và cũng hay xuất hiện sau khi bạn thực hiện "suy nghĩ đôi", tôi gọi đó là "song nghĩ". Một vài cách để bạn có thể thực hiện "song nghĩ" đó là: cố gắng tập trung để hát 2 ca khúc trong đầu cùng một lúc, suy nghĩ về 1 vấn đề theo 2 hướng đối lập nhau cùng một lúc,... hay vừa làm vừa nghĩ: đi với người mình thích mà nghĩ về người khác, xem phim kinh dị nghĩ về lúc ăn cơm, và 1 cách mà đặc biệt tôi thường dùng dù hơi bệnh nhưng hiệu quả: vừa quay tay vừa nghĩ về công việc (Bao giờ mới được chịch TT)... Bằng những cách này bạn sẽ kiểm tra được việc "song nghĩ" trong đầu, và nếu tập trung suy nghĩ thì bạn sẽ thấy sự xuất hiện vô tình của "người bạn". Nếu các bạn chưa gặp bao giờ, tôi nghĩ các bạn nên thử vì đây là một cảm giác vô cùng khác lạ đó là được trò chuyện với một "mình" khác . Tuy nhiên "người bạn" này chỉ xuất hiện khi chúng ta ở 1 một mình, khi ta suy nghĩ ( hoặc khi đầu óc trống rỗng ), và nếu cơ thể hoặc não bộ của bạn mệt mỏi do hoạt động hoặc suy nghĩ quá nhiều thứ thì sự xuất hiện của "người bạn" càng rõ; và hầu như "người bạn" này chỉ vô tình đến. Nhưng nếu bạn đã chú ý đến và chỉ cần 1 suy nghĩ kiểu như "dừng lại, ko được nghĩ nữa" thì lập tức "người bạn" sẽ đi mất; và đặc biệt sẽ càng khó để "người bạn" xuất hiện khi bạn quá để ý đến sự tồn tại của "người bạn" (Hơi troll :v).
3. "Người bạn" là tốt hay xấu
Thứ gì cũng có hai mặt của nó, trước tiên tôi sẽ liệt kê những mức độ của "người bạn" này:
. Tranh luận trong đầu ( Mức độ đầu tiên, không gây hại ) . "Người bạn" nghĩ trong đầu và mình nói ( Đây có thể xem là tự kỷ nhẹ rồi đấy ) . "Người bạn" nói và mình cũng nói ( Đây là mức độ xấu, có thể xem là đa nhân cách ) . "Người bạn" thay mình quyết định hành động (...)
Đây là bốn mức độ của việc trò chuyện "người bạn", nếu bạn nghĩ "chỉ là suy nghĩ thì sao xảy ra được" thì bạn đã nhầm, hầu như những người đa nhân cách hoặc bị tâm thần đều bị những mức độ cao, họ đều xuất phát từ việc trò chuyện với "người bạn". Và "tiếng nói vang trong đầu" cũng là 1 phần do "người bạn" gây ra, kết hợp với trí nhớ của bạn nữa.
Tuy nhiên, người bạn này cũng đem lại nhiều thứ tốt cho chúng ta, khi bạn cảm thấy cô đơn hoặc đang buồn mà ở một mình, sự xuất hiện của "người bạn" là 1 điều tốt, có thể bạn không tin nhưng tôi đã từng tâm sự cùng "người bạn" của tôi khi vừa thất tình, tôi đã nhắm mắt lại và để nó tiếp tục trong đầu, cuộc trò chuyện kéo dài khá lâu (hoặc do tôi nghĩ thế), và đương nhiên nó kết thúc khi tôi dừng việc suy nghĩ do có điện thoại. Một điều khá hay là "người bạn" này tâm sự rất giỏi, vì có lẽ nó như bạn đang phân thân ra để an ủi chính mình vậy, nó giúp bạn cảm thấy thoải mái hơn; và một điều khá hay với tôi là "người bạn" của tôi thường xuất hiện trong mơ, tuy tôi không nhìn thấy mặt nhưng có thể cảm nhận được sự hiện diện và tiếng nói của "người bạn". Tôi khuyên các bạn nên thử gặp và tranh luận, tâm sự cùng "người bạn" này một vài lần, tuy nhiên đừng lạm dụng "người bạn" nếu không muốn những mức độ xấu trên.
* Tổng kết:
Tuy hơi dài nhưng đã kết thúc bài viết về "người bạn trong đầu", đây là lần đầu viết bài của tôi nên còn chút thiếu sót (:v), mong các bạn thông cảm. Và tôi tin mỗi chúng ta dù bình thường hay bị bệnh thì ai cũng có "người bạn" này, và đó không phải thứ bệnh hay triệu chứng gì về não cả, mà là một phần trong não. Nếu đọc xong bài này mà các bạn vẫn không tin sự tồn tại của "người bạn" thì tôi khuyên các bạn hãy thử những cách trên, và với những người đã từng gặp: đây là quan điểm của tôi, các bạn nghĩ như nào ?
P/s: "Người bạn" đã xuất hiện để giúp tôi viết bài này :))))

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

einsamer
Mình chưa hiểu bài viết này là quan điểm cá nhân hay là đưa ra một vấn đề tranh luận. Mình không thấy dẫn chứng khoa học, tài liệu tham khảo, hay công trình nghiên cứu, bài báo khoa học nào trong này.
Và có vẻ chữ "tự kỷ" không đúng rồi, nó như các bạn trẻ lôi ra để loè thiên hạ về việc họ mất cân bằng tâm lý tuổi mới lớn (gần với trầm cảm) hơn là một hội chứng bệnh tâm lý mà nhiều nguời đang mắc phải.
Dù sao cũng cám ơn bài viết.
- Báo cáo

The Duckest
Đây là một quan điểm cá nhân của mình, và theo như tìm hiểu của mình thì dường như không có nghiên cứu nào về vấn đề này (và một phần máy mình không gửi được ảnh hay link), tất cả những điều mình viết đều từ trải nghiệm bản thân và khảo sát một số người bạn, người trong gia đình.
Và như mình đã nói đây chắc chắn không phải một loại bệnh, và nó có thể diễn ra ở mọi lứa tuổi, nó cũng không gây hại đến các mối quan hệ bên ngoài của bạn nếu nó không quá phát triển.
- Báo cáo

Chien Tran Phuoc
Đây chỉ là một dạng như độc thoại thôi bạn à
dạng như độc thoại nội tâm ấy ! Nếu như "người bạn" nói và hành động giúp bạn,mình nghĩ nó thuộc về dạng bệnh tâm lý hơn ! Thêm nữa bạn dùng từ "tự kỷ" trong bài là không đúng về nghĩa thực của nó nha :3

- Báo cáo

The Duckest
Mình nghĩ độc thoại nội tâm chỉ là nói từ 1 phía (trong đầu mình) còn "người bạn" mà mình nói là để trò chuyện cùng luôn, với lại dùng "tự kỷ" do mình không biết dùng từ nào cho thích hợp hơn :)))
- Báo cáo

Sosadd
Wow.rất vui khi gặp bạn.ý mình là ít khi gặp những người như bạn hay ..như mình.đúng vậy,mình cũng đã và đang gặp những vấn đề có vẻ "không bình thường" như miêu tả trong bài viết của bạn.um cơ bản là thế nếu không muốn nói có phần tồi tệ hơn.và mình nghĩ chỉ có những người trải qua mới hiểu được.như bạn
Gần đây mình cũng có tìm hiểu về vấn đề này vì mình muốn biết cái quái gì đã diễn ra trong đầu tôi vậy.kết quả thì...hazz mình vẫn mắc kẹt lại giữa những dòng suy nghĩ mông lung .Mình nhận ra một điều rằng việc tìm hiểu đôi khi còn phản tác dụng,nó giúp chúng ta có thêm các định nghĩa cho những biểu hiện tác hại nguyên nhân... và chúng ta thường nhớ về nó hơn là những giải pháp.vô hình chung làm mọi việc trở nên tồi tệ hơn.thật phức tạp và khó hiểu.việc làm chủ suy nghĩ thật không đơn giản
Về vấn đề này.theo mình được biết.ai trong chúng ta cũng có giọng nói thầm.tầng suất xuất hiện với mỗi người là khác nhau.người bình thường trung bình nói độc thoại khoảng 50000 từ mỗi ngày,tất nhiên con số trên chỉ là tương đối.nếu bạn cảm thấy giọng nói thầm xuất hiện quá nhiều và ngày càng mất kiểm soát hơn thì bạn đang có vấn đề,có thể đã ở một mình trong một thời gian dài,gặp một biến cố nào đó vv.. như trong bài viết bạn đã nói,dấu hiệu của bênh trầm cảm,tự kỉ vv... những hội chứng bênh tâm lý quá đỗi phổ biến trong xã hội hiện nay.và vì nó phổ biến nên hãy coi nó là bình thường.mình cũng đã bị trầm cảm,nhiều lúc là rối loạn cảm xúc lưỡng cực mình cho là vậy (tác hại của việc tìm hiểu các khái niệm quá nhiều :)) ).
Chúng ta có bị đa nhân cách không? mình có các định nghĩa này sau khi mình xem bộ phim split.có nhiều bài viết trên đây về đa nhân cách nếu bạn quan tâm.mình chỉ thấy thế này.đa nhân cách là bước phát triển không kiểm soát của giọng nói thầm.nó không còn là những giọng nói mông lung trợt đến trợt đi nữa.mà là một tính cách hoàn chỉnh rõ ràng,thậm chí còn được gọi bằng một cái tên cho tính cách đó.trong bộ phim 23 tính cách tồn tại trong một cơ thể.và một lúc.thứ chúng ta thấy bên ngoài chỉ là một tinh cách nào đó vươn lên và chiếm chỗ cơ thể,như các tính cách còn lại vẫn ở đó không mất tại thời điểm tính cách kia chiếm chỗ,điều này cũng giống như chúng ta nói chuyện với "người bạn" tự độc thoại,1 tính cách có thể nói chuyện vơi 22 tính cách còn lại.điều lại gây ra sự đau đớn rối loạn cho cơ thể chứ chẳng cool ngầy gì đâu.vậy khi "người bạn" xuất hiện quá nhiều hay chúng ta đang tự nói chuyện với chúng ta quá nhiều thì có thành đa nhân cách không... chưa đâu,bạn đang xem phim quá nhiều rồi đây :)) nếu chỉ vì một biến cố nhất thời hay do cô đơn quá lâu thì... rồi cũng hết thôi...còn đa nhân bộc phát từ khi còn nhỏ cơ.
Có một lỗ hổng ở đây mà mình phát hiện ra trong quá trình talk to myself. là tại một thời điểm chỉ có 1 "người bạn" .nghĩa là chỉ có một giọng nói chiếm chỗ giọng nói thầm và 1 giọng nói là giọng nói thật,hay là chúng ta nói chuyện với từng "người bạn" một thay vì nói một lúc với nhiều "người bạn".bạn cứ để ý mà xem,trong thiền định tại lại dùng cách đếm số thầm khi tâm bất định.khi đó chẳng phải những con số đang chiếm chỗ hết những từ khác sao.đúng như vậy cứ thử mà xem không thể nào có 2 giọng nói thầm tồn tại một lúc.đó chính là lỗ hổng mà qua đó ta có thể kiểm soát giọng nói thầm.thiền định là cách rất tốt nha.
cuối cùng nếu có thể quay ngược thời gian mình ước mình chẳng biết gì về những điều này cả.hãy cứ đơn giản thôi 

- Báo cáo

Pham Trung Nguyen
Mình cũng bị , gọi là ảo thanh hay nghe tiếng nói trong đầu. Bị lúc cai thủ dâm , mệt mỏi do thức khuya ( tới sáng) . Và luôn để ý chuyện ngoài đường ( hóng người ngoài đường nói chuyện ) . Tiếng ồn ào của quán nhậu gần nhà lúc nửa đêm . Chơi game mà có tiếng người khác bình luận ở ngoài đường . Dù đóng kín cửa vẫn nghe được . Bịt tai lại vẫn nghe dc . Khi nằm ngửa bất động , tay chân duỗi thẳng sẽ nghe rõ và những giọng nói rất thích điều này . Giọng nói giải thích trò này là trò gọi tên . Và cũng có thể bạn bị mơ tỉnh do tác dụng phụ của thuốc nào đó ( tiếng động vào não sẽ tạo ra giọng nói trong đầu ) . Ù tai cũng bị . Có thể hỏi giọng nói câu hỏi khó như : chơi game bí đường , toán, trắc nghiệm , học thuộc lòng, sự kiện , địa điểm . Và một giả thuyết là phe miền bắc lúc nạn đói năm nào ấy đã phát hiện trò này ( những người sống sót qua nạn đói không thủ dâm liên tục nhiều ngày, mệt mỏi .) người theo đạo cũng bị do bên đạo cấm thủ dâm . Một số tôn giáo xem tiếng nói trong đầu là một điều kì diệu hay đại loại như một giác quan thứ sáu . Trên youtube một số clip tự nhận tôn giáo họ theo có thể trị dc ảo thanh ( được chúa chữa lành gì ấy) nhưng chỉ nói suông ko chia sẽ cách chữa. Cách giảm bớt tiếng nói trong đầu có 3 cách : có bạn bè để trò chuyện , đi làm để không rảnh rỗi mà trò chuyện vs tiếng nói trong đầu . Chơi video game, board game . Ráp mô hình thì dễ bị tiếng nói trong đầu sai khiến . Mình nghe lời tiếng nói trong đầu và đã cắt hư một vài part . Đi khám ở các trạm y tế tâm thần cấp quận để uống thuốc ( thuốc này chỉ những nơi đó bán, nếu cai thuốc sẽ bị lại .) . Nghe nhạc , xem phim cũng dễ nghe thấy tiếng nói trong đầu . Nói chung phải lao động , tìm một cái gì đó để làm chứ không ngồi không một mình . Cưới vợ ( chưa thử nhưng có khả năng cao sẽ hết luôn do vợ cứ nói mãi). Ai muốn hết tiệt thì liên hệ mình nhé . Không tốn tiền tốn bạc j cả mà vẫn hết ( chỉ chia sẻ khi gặp trực tiếp )
- Báo cáo

Rực Sáng Muôn Màu
bài viết của bạn rất hay!. mình cũng có một chia sẽ về " Người Bạn" này, đúng như bạn nói. khi chú ý đến người bạn này cậu ấy sẽ biến mất (ai mất ngủ hãy ứng dụng vào nhé! giống như thiền, bạn có thể ngòi or nằm chỉ cần quan sat người bạn của bạn thì cậu ấy biến mất lúc đó bạn sẽ ngủ hoặc vẫn còn ý thức thì bạn cũng chỉ quan sát được hơi thở của mình- nhập thiền hihi). nếu như chúng ta lạc lõng, vô định, không có mục tiêu hay lý tưởng sống và trên hết 1 mình quá lâu thì người bạn này sẽ lên ngôi. người bạn này của chúng ta cậu ấy rất mạnh và không chịu hợp tác với chính ta. có nhiều loại sách về self-help, trong quyển nghĩ giàu và làm giàu của Napoleon Hill đề cập đến tầm quan trọng của người bạn này "tôi tin rằng việc kết giao thân thiết với một người không bao giờ thỏa hiệp với cuộc đời chính là thứ tài sản không bao giờ đo được bằng tiền", hay trong quyển Bí Mật của Rhonda Byrne để nhắc nhở sức mạnh "khủng khiếp"
này bằng câu "hãy ghi nhớ là phải ghi nhớ". bởi vì người bạn của chúng ta không hề có giới hạn!. con người đúng là hoàn hảo thật, ngay cả khi chúng ta cô đơn, mà chẳng bao giờ cô đơn được.

- Báo cáo