[Tóm tắt và phân tích] Ngài Cóc đi gặp bác sĩ tâm lý | Thấu hiểu quá khứ để chuyển hóa nỗi đau
Bạn có thực sự hiểu về bản thân không? Về những gì đã tạo nên bạn của hôm nay, bao gồm cả hạnh phúc và bất hạnh?

Hình ảnh sách
Chàng Cóc, nhân vật nổi tiếng trong cuốn sách "Gió qua rặng liễu" của tác giả Kenneth Grahame, từng là một chàng trai rất hoạt bát và nhanh nhẹn. Tuy nhiên, không biết điều gì xảy ra khiến Chàng Cóc bỗng chốc trở nên u sầu, xa cách, không muốn tiếp xúc gần gũi với ai.
Dường như có một nỗi đau vô hình nào đó đang lặng lẽ gặm nhấm, ăn mòn tâm hồn Cóc. Nỗi đau ấy đã biến ngày tháng tươi đẹp trong đời Cóc trở thành chuỗi những ngày buồn thảm và thê lương.
May mắn, nhờ vào gợi ý từ những người bạn thân thiết, Cóc quyết định đi tham vấn tâm lý. Xuyên suốt quá trình tham vấn, dưới sự hỗ trợ và đồng hành cùng nhà trị liệu, Cóc dần hiểu ra nguyên nhân cốt lõi đằng sau trạng thái cực đoan của bản thân.
Với khả năng kể chuyện lôi cuốn, kết hợp với nhiều năm kinh nghiệm trong công tác tham vấn tâm lý, cuốn sách “Ngài Cóc đi gặp bác sĩ tâm lý” được tác giả Robert de Board khéo léo khắc họa sống động tiến trình Chàng Cóc đối diện và chuyển hóa nỗi đau trong thế giới nội tâm đầy vụn vỡ.
Đồng hành cùng Chàng Cóc, bạn sẽ có cơ hội hiểu rõ hơn về những tổn thương sâu kín bên trong tâm hồn, từ đó học cách khoan dung, trân trọng bản thân.
Hai câu hỏi quan trọng tác giả Robert de Board mong muốn bạn suy ngẫm trong quá trình đọc cuốn sách: “Bạn có thực sự hiểu về bản thân không? Về những gì đã tạo nên bạn của hôm nay, bao gồm cả hạnh phúc và bất hạnh?”
Nếu chưa thể tìm thấy câu trả lời. Vậy bạn hãy đồng hành cùng chàng Cóc trong tiến trình trị liệu tâm lý, để hiểu rằng đằng sau mọi nỗi muộn phiền đều cất giấu một nỗi đau bị khắc sâu.
Khi nỗi đau tinh thần tấn công, vật chất có xa hoa đến mấy cũng không thể chống đỡ
Bàn về độ giàu có, chắc chắn ở vùng đất xa xôi ấy, chẳng ai sánh bằng Chàng Cóc. Kế thừa khối tài sản kếch xù của gia đình, Chàng Cóc sống trong một tòa lâu đài nguy nga, tráng lệ, có kẻ hầu người hạ. Hàng ngày, Cóc đi những chiếc xe sang trọng, mặc những bộ quần áo đắt tiền và nổi bật nhất.

Nguồn ảnh: Internet
Nhưng chẳng rõ nguyên nhân vì đâu, Chàng Cóc bỗng nhiên thu mình, sống ẩn dật như một bóng ma. Tòa lâu đài uy nghi tráng lệ từng được báo chí ca ngợi không ngớt lời, nay thành chốn hoang tàn và u ám. “Các bãi cỏ phủ đầy những chiếc lá, nơi đây trông thật nhếch nhác, như chẳng ai chăm sóc. Bức tường trắng từng tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời, giờ đây xỉn màu và bong tróc. Những cánh cửa sổ trước kia luôn sạch sẽ và bóng loáng giờ cũng chỉ phản chiếu sự tối tăm. Trong phòng, mớ quần áo vứt tứ tung, dính nhem nhuốc thức ăn." Từ rất lâu, Cóc tự nhốt mình trong nhà, không bén mảng ra ngoài.
May sao vào một ngày đẹp trời, Chuỗi Chũi, người bạn thân tình của Cóc quyết định ghé thăm Lâu Đài. Nhờ chuyến đi ấy, Chuột Chũi nhanh chóng phát hiện ra tình trạng của Cóc. Lúc đầu khi nhìn thấy đống ngổn ngang ở Tòa Lâu Đài, Chuột Chũi rất sốc. Nhưng điều khiến Chuột Chũi sốc hơn là khi nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Cóc. “Chuột Chũi giật mạnh cánh cửa sau và ngạc nhiên khi thấy nó mở toang. Bên trong là một chàng Cóc buồn bã nhất mà cậu từng thấy. Đôi mắt luôn to tròn giờ đây sụp xuống đầy chán nản. Chiếc áo lên cricket mà chàng Cóc hay mặc trong nhà giờ dính đầy những vết thức ăn. Cái quần ống túm luôn được là lượt phẳng phiu và dài đúng độ thường ngày giờ cũng biến thành hình dạng của hai bao tải khoai tây, đang treo lủng lẳng trên eo chàng Cóc.”
Linh tính mách bảo Chuột Chũi, sự thay đổi của tòa lâu đài, nhất là ở Cóc, phản ánh bất ổn lớn trong đời sống tinh thần của cậu ấy.
Biết được tình hình, những người bạn khác là Chuột Nước, Bác Lửng, Chuột Chũi không ngừng đưa ra những lời khuyên dỗ dành Cóc. Họ liên tục đề xuất những giải pháp giúp Chàng Cóc lấy lại tinh thần, ví dụ như đi tắm nắng hoặc ra ngoài dạo chơi. Tuy nhiên, dù hết mực khuyên nhủ, đưa ra đủ mọi loại biện pháp từ nhẹ nhàng cho đến hăm dọa. Nhưng tất cả đều không có tác dụng, ngược lại những lời khuyên mà họ đưa ra còn phản tác dụng, khiến Cóc buồn bã và ủ dột hơn trước.
Chi tiết này sẽ chúng ta hiểu được một phía cạnh của việc đưa ra lời khuyên. Trong một số trường hợp, lời khuyên dù có xuất phát từ tấm lòng chân thành và tình yêu thương, nhưng không phải lúc nào lời khuyên ấy cũng mang lại hiệu quả, đặc biệt đối với những người đang gặp khó khăn về mặt tâm lý.
Người gặp trở ngại về sức khỏe tinh thần không phải họ không cố gắng thay đổi hay không biết đến những giải pháp hữu ích giúp đỡ bản thân. Vấn đề nằm ở chỗ, nỗi đau tinh thần mà họ đang trải qua, khiến cho họ không đủ sức kháng cự hoặc vượt qua nó.
Trong cuốn sách "Vòng xoáy đi lên", tác giả Alex Korb mô tả trạng thái của những người rơi vào trạng thái sa sút tinh thần, cụ thể là căn bệnh trầm cảm (Chàng Cóc đang gặp phải) như sau: “Vòng xoáy trầm cảm nghiêm trọng ở chỗ nó không chỉ kéo bạn xuống, mà nó còn giữ chặt bạn ở đó. Trầm cảm là một trạng thái rất bền vững. Não bộ có xu hướng đưa ra những suy nghĩ và hành động giữ bạn ở trạng thái đó.”
Vì vậy đối với những vấn đề liên quan đến tâm lý, bạn cần có khả năng quan sát tinh tế kết hợp với sự nhạy bén của trực giác để thấu hiểu mong muốn thực sự của người tìm đến bạn. Họ thực sự cần gì? Một lời khuyên? Một người lắng nghe, tâm sự? Hay vấn đề họ gặp phải cần có sự giúp đỡ người có năng lực chuyên môn?
Việc đánh giá chính xác tình huống sẽ giúp bạn đưa ra quyết định phù hợp để giúp đỡ người gặp khó khăn. Hãy nhớ trong mọi tình huống, đừng vội vã đưa ra lời khuyên, bởi hành động đó có thể khiến bạn gặp rắc rối, thậm chí còn khiến mọi chuyện tồi tệ hơn.
Trong câu chuyện, Bác Lửng, Chuột Chũi, Chuột Nước nhanh chóng hiểu vấn đề. Cả ba ý thức được những lời khuyên của họ không giúp ích Cóc, vì vậy Bác Lửng đề xuất Cóc đi tham vấn tâm lý.
Cóc miễn cưỡng đi gặp nhà trị liệu vì trước giờ Cóc chưa từng làm phật lòng người khác. Nhưng trong buổi tham vấn đầu tiên, Ông Diệp - nhà trị liệu tâm lý cho Cóc giúp cậu hiểu rõ về quá trình tham vấn. Tham vấn tâm lý không phải là sự ép buộc, đây là một quá trình tự nguyện cá nhân. Mỗi người đều có trách nhiệm tự giải quyết các vấn đề của bản thân, sự có mặt của những người xung quanh chỉ đóng vai trò là hỗ trợ, giúp đỡ khi cần thiết.
Và vấn đề của Cóc gặp phải không đơn giản là nỗi buồn, sự chán nản đơn thuần, thực chất đó là tổn thương tâm lý cần sự hỗ trợ và giải quyết từ một chuyên gia có kinh nghiệm.
Hành trình tìm lại chính mình trong vụn vỡ
Đầu tiên bạn sẽ thấy vấn đề tâm lý của chàng Cóc xuất phát từ thói quen không nhận diện được cảm xúc của thật của chính cậu ấy.

Nguồn ảnh: Internet
Khi bác Diệc hỏi: "Cóc, hôm nay cậu cảm thấy thế nào?" Dù trong lòng không thoải mái, ngổn ngang, đầy bất an nhưng Cóc đã vội vã đáp lại: “Khá ổn thưa ông.” Cóc không nói dối, chỉ là bản thân cậu trước nay vốn không quen với việc mô tả cảm xúc thật trong lòng. Đây cũng chính là cách Cóc thường giao tiếp với mọi người xung quanh.
“Chàng Cóc trở thành người “niềm nở” và câu cửa miệng của nó mỗi khi gặp các con vật khác là “Xin chào bạn thân yêu” một cách đầy nồng nhiệt, kèm theo sau đó là mấy câu đại loại như “Cậu sẽ không thể đoán được tớ đã làm những chuyện gì đâu.” “Hãy lại đây và xem này”. Chính vì thế dần dần chẳng ai còn hỏi han chàng cóc rằng nó ra sao nữa.
Vì chưa bao giờ thực sự hiểu cảm xúc thật của bản thân, nên Cóc vẫn luôn lạ lẫm và lo lắng khi được hỏi: “Bạn cảm thấy như thế nào?”
Không những không hiểu về cảm xúc, Cóc còn có xu hướng đè nén cảm xúc thật, luôn cố gắng làm hài lòng người khác.
Như chuyện trong một lần bị rượt đuổi, khi bị ngã xuống sông. Cóc được Chuột Nước cứu sống. Khi ấy Cóc nóng lòng muốn kể với Chuột Nước về chuyến phiêu lưu, màn vượt ngục ngoạn mục của mình. Ngay lập tức Cóc bị Chuột Nước mắng té tát cho rằng cậu là một kẻ vênh váo, điều này khiến Cóc cảm thấy bị tổn thương. Cóc giận Chuột Nước lắm, nhưng thay vì nói ra cảm xúc trong lòng. Cóc lại chọn kìm nén cơn giận, sau đó nhanh chóng thuận theo yêu cầu của Chuột Nước.
Đối với bác Lửng cũng vậy, những lời chê bai nặng nề của bác về phong cách ăn mặc, tính tình, lối cư xử khiến Cóc phật lòng và cảm thấy tự ti, nhưng thay vì phản bác để bảo vệ bản thân, Cóc lại chọn im lặng. Lâu dần, Cóc còn xem những điều bác Lửng nói về mình là sự thật.
Trong nhiều buổi tham vấn, Bác Diệp nhà trị liệu chỉ ra cho Cóc thấy sự che đậy, dồn nén cảm xúc là một trong nhiều nguyên nhân khiến Cóc mắc trầm cảm. Nhưng nguyên nhân cốt lõi để hành vi ấy kéo dài, tồn tại bên trong cậu ấy thực tế bắt nguồn từ gia đình, từ những tổn thương trong quá khứ.
Khám phá ký ức tuổi thơ - nhận biết về cái tôi trẻ em bên trong mỗi người
Ông Diệc cùng Cóc đi sâu về ký ức tuổi thơ để giúp Cóc hiểu bên trong cậu vẫn tồn tại một em bé bị tổn thương, một phiên bản cái tôi trẻ em.
Tổn thương của Cóc xuất phát từ tuổi thơ, từ sự độc đoán của người cha và sự nhu nhược của người mẹ.
Cha Cóc là một nghiêm khắc và cộc cằn. Trong mắt cha, Cóc luôn là một đứa trẻ yếu đuối, không đáp ứng đủ tiêu chuẩn của ông. Gia đình Cóc là một gia đình quyền thế trong vùng, nên kỳ vọng của cha về con trai rất lớn. Từ nhỏ Cóc đã cảm nhận nỗi thất vọng của cha. Sự nghiêm nghị, hà khắc của ông càng khiến Cóc cảm thấy bản thân mình là đứa trẻ tồi tệ, không có giá trị, không được yêu thương.
Ngược lại mẹ Cóc là một người phụ nữ hiền hòa, bà yêu thương con trai. Nhưng bà lại sống trong sự dè chừng và tuân thủ phong cách giáo dục hà khắc của chồng. Bà chỉ âu yếm Cóc lúc có hai mẹ con, nhưng khoảnh khắc riêng tư ấy khá hiếm hoi. Thêm vào đó, bất cứ khi nào có mặt chồng, bà lại cố tình tỏ ra nghiêm khắc, coi Cóc như đứa trẻ ngốc nghếch, kém cỏi.
Trong suốt thời thơ ấu, Cóc cô đơn và mất cảm giác an toàn ngay trong ngôi nhà của mình. Vì không nhận được sự chấp nhận và yêu thương vô điều kiện. Từ nhỏ, Cóc đã học được cách cư xử “khéo léo” để tránh cơn thịnh nộ từ người lớn trong gia đình.
Nhà trị liệu lấy một ví dụ minh họa giúp Cóc hiểu, trẻ con thực sự là một sinh linh rất dễ tổn thương và chúng cũng “rất tài tình” trong việc học cách thích nghi với hoàn cảnh, như Cóc từng làm trong quá khứ.
“Hãy tưởng tượng một hành tinh nhỏ nơi chỉ ba sinh vật sống trên đó nói chỉ bố sinh vật sống trên đó, cậu và hai người khác. Hai người đều cao gấp đôi cậu, và cậu phải phụ thuộc vào họ trong mọi thứ, không chỉ là đồ ăn thức uống mà còn cả nhu cầu cảm xúc của mình nữa. Thường thì họ đối xử với cậu rất tốt và câu đáp trả lại bằng cách yêu thương họ. Thế nhưng đôi khi họ sẽ nổi cáu với cậu, điều này khiến cậu cảm thấy hoảng sợ và tủi thân. Và bởi vì họ to lớn và quá đỗi mạnh mẽ, cậu làm chẳng thể làm được gì.”
“Hầu hết các bậc làm cha làm đều cố gắng hết sức và mong muốn những điều tốt đẹp nhất cho con của mình. Nhưng cha mẹ cũng chỉ là người mà thôi, họ không thể tránh khỏi việc truyền đạt lại niềm tin và hành vi của mình cho con cái cũng như cách họ truyền lại trong gen của họ. Vậy nên bọn trẻ chỉ còn cách học để đương đầu và bảo vệ bản thân khỏi những hậu quả mà nó đem lại.”
Mang trong mình mặc cảm tự ti, lòng tự trọng thấp, Cóc không ngừng khao khát được yêu thương và chú ý từ cha mẹ, nhưng lại chẳng thể có được tình yêu ấy. Lớn lên, một cách vô thức Cóc tiếp tục điều chỉnh hành vi của mình để có được sự chấp thuận từ mọi người xung quanh.
Lối ăn mặc lòe loẹt quá mức, đi chiếc xe sang trọng, tham gia câu lạc bộ sành điệu thực chất là hành vi gây chú ý. Vì không ngừng tìm kiếm sự công nhận và chú ý từ thế giới bên ngoài, Cóc lạc mất bản thân lúc nào chẳng hay.
Ông Diệp còn phân tích cho Cóc hành vi tìm kiếm sự chú ý, né tránh, kìm nén về mặt cảm xúc của Cóc thực chất là cách cơ chế phòng vệ đang hoạt động trong tâm trí và cơ thể cậu.
“Đương nhiên điểm mấu chốt ở đây, và tôi có thể thấy cậu đang dần hiểu ra điều này rồi đấy Cóc ạ, chính là mọi chiến lược hành vi này thực chất đều là các cơ chế phòng bị được hình thành ngay từ thời thơ ấu. Đó là cách chúng ta bảo vệ bản thân mình khỏi những mối nguy mà chúng ta nhận thấy, dù là thực hay tưởng tượng.”
Cơ chế phòng vệ mà nhà trị liệu nhắc Cóc chính là một khái niệm nổi bật trong học thuyết Phân tâm học của nhà tâm lý học Sigmund Freud.
Theo Sigmund Freud cơ chế phòng vệ chính là chiến thuật do bản ngã tạo ra để chống lại lo âu. Các cơ chế phòng vệ có nhiệm vụ bảo vệ tâm trí khỏi những cảm xúc và suy nghĩ mà tâm thức không thể đối phó được. Trong mỗi người chúng ta đều tồn tại cơ chế phòng vệ phức tạp.

Internet
Trong trường hợp của Cóc, việc né tránh xung đột, không bộc lộ cảm xúc tức giận đều là những cơ chế phòng vệ giúp cậu ấy giảm bớt sự tổn thương khi phải đối diện lời nói, hành động bất mãn của người khác.
Đây là chiến lược mà tâm trí Chàng Cóc sử dụng khi còn bé, và nó vẫn luôn đi theo Cóc ngay cả khi cậu đã trở thành một người lớn.
Nhận thấy cái tôi cha mẹ bên trong chúng ta
Theo tác giả, bên cạnh cái tôi trẻ em, bên trong mỗi người còn tồn tại một cái tôi cha mẹ. “Tình trạng cha mẹ bao gồm các giá trị và tiêu chuẩn đạo đức chúng ta học từ họ từ khi lọt lòng. Những lời nói và hành động của cha mẹ đã định hình những năm tháng đầu đời và có ảnh hưởng đến phần còn lại của cuộc sống của chúng ta.”

Internte
Một ví dụ đơn giản giúp bạn dễ hình dung về trạng thái cái tôi cha mẹ. Trong gia đình, cha bạn là người nóng nảy, thường xuyên la mắng con cái. Bạn đã lớn lên tự nhủ với chính mình rằng bạn sẽ không trở thành một người giống cha. Bạn kiềm chế và luôn giữ thái độ hiền hòa với tất cả mọi người. Bạn làm rất tốt. Cho đến một ngày, con gái bạn vô tình làm bể một bình hoa mà bạn rất quý. Bạn đã không thể kiềm chế được cơn thịnh nộ la mắng con bằng những lời mắng nhiếc thậm tệ, những lời mà bạn chưa bao giờ nghĩ sẽ nói ra. Khi bình tĩnh lại, suy ngẫm về những gì bạn đã nói, bạn chợt nhận ra bạn hành xử giống cha mình khi còn bé. Hành vi nổi giận, mắng nhiếc không thương tiếc chính khi bạn ở trong trạng thái cái tôi cha mẹ. Vô thức đã lưu giữ lời nói, cách cha mẹ hành xử trong tuổi thơ của bạn. Dù khi lớn lên bạn ý thức giúp bạn loại bỏ cách ứng xử đó ra khỏi cuộc sống hàng ngày, những hành vi ấy vẫn tồn tại bên trong bạn, sâu trong tiềm thức, chờ một tình huống quen thuộc sẽ bộc lộ.
Cái tôi cha mẹ thấy rõ nhất trong câu chuyện này chính là nhân vật Bác Lửng. Bác Lửng là một người rất nóng nảy, cứng nhắc, thích “lên lớp” giáo huấn người khác.
Theo phỏng đoán của Ông Diệp và Cóc trong một số buổi trị liệu, hai người dự đoán Bác Lửng sở hữu cái tôi cha mẹ vì có thể tuổi thơ phải chịu sự giáo dục hà khắc. Vì thế bác có cách cư xử khá cực đoan và tiêu cực.
Thông điệp chính mà tác giả muốn gửi gắm cho bạn đọc khi mổ xẻ, phân tích về hai trạng thái “cái tôi trẻ em” và “cái tôi cha mẹ”
"Dù mỗi chúng ta đều tồn tại cái tôi trẻ em và cái tôi cha mẹ, đây là những phần quan trọng hình thành góp phần tạo nên trải nghiệm sống riêng đối với mỗi người". Tuy nhiên không phải ai trong chúng ta cũng sẽ trở thành bản sao của cha mẹ, sống cuộc đời giống họ, hãy nhớ một chúng ta đều là một cá thể độc lập, chúng ta có suy nghĩ, trải nghiệm riêng. Chính những suy nghĩ, hành động của chúng ta sẽ quyết định chúng ta trở thành người như thế nào, sống cuộc đời ra sao. “Chúng ta không chỉ đơn thuần là bản sao của cha mẹ mình. Dù họ có ảnh hưởng mạnh mẽ đến chúng ta ra sao, sự độc nhất của cá nhân đảm bảo rằng chúng ta không chỉ là bản sao của cha hay mẹ mình mà còn là những cá thể độc lạ theo đúng nghĩa.”
Và để vượt ra khỏi sự buồn bã của ký ức tuổi thơ, vượt qua cái bóng không lành mạnh của cha mẹ, mỗi chúng ta cần lựa chọn bước vào “cái tôi trưởng thành”
Cái tôi trưởng thành
“Bản chất việc trưởng thành chính là giảm dần sự phụ rồi cuối cùng phá vỡ những sự ràng buộc của nó, trở thành một người độc lập và tự chủ.”
Trong nhiều buổi tư vấn, Ông Diệp muốn Chàng Cóc dành thời gian đối diện với quá khứ. Việc đối mặt với ký ức tuổi thơ không phải là để đánh giá hay đổ lỗi, mục tiêu chính của việc phân tích quá khứ là để hiểu rõ về những khó khăn trong hiện tại, "phân tích không đồng nghĩa với phán xét".
Có thể nói, mỗi người chúng ta có điều kiện, hoàn cảnh, môi trường sống, trải qua tổn thương theo những cách khác nhau. Nhưng, khi lớn lên, tất cả chúng ta đều sở hữu đặc quyền ở độ tuổi trưởng thành mới có được, đó là quyền tự do lựa chọn cách sống, cách suy nghĩ, cách xoay chuyển vận mệnh của mình. Hai sự lựa chọn cần xem xét và cân nhắc kỹ:
Một, là tiếp tục để cuộc sống trôi qua và cho phép điều gì diễn ra trong tiềm thức chi phối. Hai là chúng ta được quyền kiểm soát cuộc sống của mình bằng cách điều chỉnh nhận thức, suy nghĩ, chọn đối mặt với những niềm tin cũ, thiết lập niềm tin mới hữu ích cho cuộc sống.
Không phủ nhận, quá trình làm lành với nỗi đau thường rất đau đớn. Với chàng Cóc, suốt tiến trình tham vấn cùng Ông Diệp, Cóc đã liên tục phải đối mặt với vô vàn cảm xúc khó chịu như tức giận, tổn thương, tuyệt vọng khi hồi tưởng lại những ký ức cũ. Trong nhiều buổi tham vấn, Cóc tha thiết mong Ông Diệp sẽ nói cho cậu biết cậu cần phải làm gì. Nhưng Ông Diệp không hề trả lời câu hỏi của cậu, thay vào đó chỉ gợi ý, đặt ra câu hỏi mở, cùng Cóc nhìn nhận và phân tích các sự kiện. Cuối cùng yêu cầu Cóc phải nói lên ý kiến, cảm nhận cá nhân.
Như đã nói từ ban đầu, chữa lành là công việc tự thân, là công việc mỗi cá nhân phải tự mình giải quyết. Sự có mặt người khác, kể cả nhà trị liệu chỉ đóng vai trò là một người cộng sự, người đồng hành để cùng nhau nhìn nhận khách quan về bản chất của vấn đề.
Nhưng không có con đường nào kéo dài mãi mãi, mọi con đường đều có điểm kết thúc. Chàng Cóc cuối cùng đã có thể chạm tới đích của tiến trình chữa lành nỗi đau.
Một câu nói rất hay từ Cheryl Đi Lạc về hành trình chữa lành: "Chữa lành thực sự là một con đường khốc liệt và rộng lớn. Trên con đường ấy, bạn sẽ nhìn thấy bóng tối vô tận nhưng cũng khả năng chạm vào dải ánh sáng lấp lánh. Và bạn phải làm việc chăm chỉ, thực sự chăm chỉ để đến đó, nhưng bạn hoàn toàn có thể làm được.”
Triết lý chiến thắng trò chơi cuộc sống

Internet
Một điểm thú vị trong cuốn sách là cách tác giả đã giới thiệu bốn "vị thế", là cách tâm trí của chúng ta lựa chọn nhìn nhận cuộc sống, từ đó trải nghiệm cuộc sống thông qua lăng kính ta có.
Bốn vị thế trong trò chơi cuộc sống:
1. Tôi không ổn; bạn ổn
2. Tôi ổn; bạn không ổn
3. Tôi không ổn, bạn không ổn
4. Tôi ổn; bạn ổn
Vị thế đầu tiên "Tôi không ổn; bạn ổn" ám chỉ những người luôn tự thấy mình bất hạnh, khốn khổ, còn cuộc sống của người khác thì may mắn, hạnh phúc. Những người ở vị trí này thường cảm thấy bản thân là nạn nhân của cuộc sống. Vậy nên, họ thường có xu hướng tập trung vào chuyện đau buồn, chọn bỏ quên những điều tốt đẹp, nhằm minh chứng rằng cuộc đời của họ là bất hạnh. Một ví dụ điển hình là Cóc, trước khi đến tham vấn tâm lý Cóc đã luôn ở vị thế "Tôi không ổn; bạn ổn". Dẫu biết Cóc có một tuổi thơ buồn bã, cách cha mẹ nuôi dưỡng đã khiến Cóc mang nhiều tổn thương. Nhưng quá khứ là câu chuyện không thể viết lại, ba mẹ Cóc cũng qua đời từ rất lâu rồi. Do cứ mải mê ôm chặt nỗi đau quá khứ, mà Cóc vẫn luôn sống trong tâm thức của một đứa trẻ, tin rằng bản thân bị động, là nạn nhân trong hành động của người khác, từ chuyện ba mẹ cho đến chuyện với bác Lửng và Chuột Nước.
Vị thế thứ hai: "Tôi ổn và bạn không ổn". Những người lựa chọn vị thế “tôi ổn; bạn không ổn” là những người thường dựa trên quyền lực và luôn nắm quyền kiểm soát. “Họ có bằng chứng rằng về cơ bản thì những người khác không đủ năng lực và không đáng tin cậy, đồng thời tin rằng việc khiển trách và trừng phạt những người đó là trách nhiệm của họ.” Nhân vật chọn vị thế này là bác Lửng, cha Cóc. Bác Lửng và cha Cóc luôn cảm thấy mọi điều Cóc làm ngớ ngẩn trẻ con, vì thế họ ra sức uốn nắn, thay đổi chấn chỉnh Cóc bằng lời nói nặng nề, gây tổn thương nhưng họ không biết chính bản thân họ đầy rẫy những vấn đề.
Vị thế thứ ba “Tôi không ổn, bạn không ổn” đây là vị thế rất tiêu cực. Ở vị thế này, góc nhìn bạn chỉ thấy những điều xấu xí trong cuộc sống. Vị thế này sẽ đưa con người vào những trải nghiệm tồi tệ nhất trên cuộc đời.
Cuối cùng là vị thế được xem lành mạnh và đáng trân trọng nhất, vị thế“Tôi ổn; bạn ổn”. Trong vị thế"Tôi ổn;bạn ổn", bạn lựa chọn niềm tin sâu sắc rằng cả bạn và những người xung quanh đều có những món quà và niềm hạnh phúc riêng. Bạn ổn, người khác cũng ổn dù đôi khi cuộc sống sẽ mang đến cho chúng ta những thử thách và khó khăn. Nhưng vị thế:“Tôi ổn; bạn ổn” rất đặc biệt, nó cho phép bạn đi sâu vào trải nghiệm hiện tại, coi thử thách, khó khăn là cơ hội tốt đẹp giúp bạn trưởng thành hơn từng ngày. “Tôi ổn; bạn ổn” là vị thế của người tôn trọng hành trình của bản thân, tôn trọng trải nghiệm riêng biệt của người khác.
Sau tất cả mọi nỗ lực được đền đáp xứng đáng
Sau những nỗ lực đối mặt với những ký ức đau buồn, Chàng Cóc cuối cùng cũng hiểu ra căn nguyên của nỗi tuyệt vọng suốt quãng thời gian vừa qua. Từ việc thấu hiểu, Cóc có được một góc nhìn sáng suốt về tổn thương, bất hạnh, cách hành xử. Cũng từ góc nhìn đó, Cóc quyết tâm tha thứ và chọn bước ra khỏi bóng tối đau thương, tìm cho mình một cách sống hạnh phúc hơn.

Internet
Cóc không còn ăn mặc bóng bẩy, cũng thôi tiệc tùng, rượu chè ngày qua ngày, những hoạt động trước đây cậu chọn làm để kiếm tìm sự chú ý từ những người khác.
Sau đó, Cóc quyết định theo đuổi ước mơ thành lập một công ty quản lý bất động sản. Cậu chia sẻ ước mơ này với bạn bè một cách khiêm nhường và tự tin, không còn sợ bị mọi người chê cười hay coi đó là điều ngớ ngẩn. Hiện tại, mọi điều Cóc làm đều là vì chính cậu ấy, bởi Cóc đã thực sự biết yêu thương và quý trọng bản thân.
Ngoài ra, quá trình này cũng giúp Chàng Cóc học cách lắng nghe những người bạn xung quanh một cách bình tĩnh và điềm đạm. Cóc không còn vội vàng, cắt ngang lời người khác như trước. Sự chín chắn lịch sự trong cách cư xử của Chàng Cóc hiện tại khiến bạn bè xung quanh cảm thấy hài lòng và thoải mái khi ở bên cạnh.
Giây phút Cóc đã tìm thấy sự ổn định và yên bình cũng là khoảnh khắc Cóc nhận ra những người bạn xung quanh, từ bác Lửng, Chuột Chũi, Chuột Nước, họ hoàn toàn ổn trong trải nghiệm của chính họ.
Chuột Nước quyết định sẽ rời xa bờ sông quen thuộc, đến sống tầng trên ở một tiệm sách người bạn ở thị trấn phía Nam. Dự tính sẽ dành thời gian viết một cuốn sách.
Chuột Chũi thì muốn quay trở lại Nhà Chuột Chũi cũ kỹ, biến nó trở thành một nhà hàng. Chuột Chũi muốn trở thành một đầu bếp cừ khôi.
Còn bác Lửng dù tính cách vẫn độc đoán, nhưng bác thực sự là một người tốt bụng. Cũng nhờ sự bộc trực, thẳng thắn, tích cực tham gia bảo vệ mọi người xung quanh mà bác được bổ nhiệm vị trí Chủ tịch tòa án.
Một kết thúc viên mãn cho cả bốn nhân vật trong câu chuyện, đặc biệt là Chàng Cóc. Sau quá trình tham vấn tâm lý, Chàng Cóc đã có thể tự viết lên chương mới cho cuộc đời, tìm thấy bình yên và hạnh phúc thực sự.
Lời kết:
Dean Ornish từng nói: "Nhận thức là bước đầu tiên trong quá trình chữa lành.”
Mỗi người chúng ta đều có cơ hội tìm lại bản thân, sống cuộc đời tươi đẹp. Dẫu quá khứ của chúng ta từng là những câu chuyện rất buồn, nhưng hiện tại và tương lai vẫn là những trang giấy trắng bỏ ngỏ, đó là nơi ta có thể tự do họa lên bức tranh sống động do chính ta là người họa sĩ cầm bút phác thảo những nét vẽ đầu tiên cho đến cuối cùng.
Vì vậy, dù phải đối diện với nỗi đau to lớn, mong bạn đừng chạy trốn, hãy chọn cách can đảm đối diện, chuyển hóa nỗi đau trong bạn. Chắc chắn rằng, khi nhìn lại chặng đường đã qua, bạn sẽ nhận ra nỗi đau là một trải nghiệm cần thiết giúp bạn học được cách sống trọn vẹn trong cuộc đời.
Hy vọng bài viết của mình giúp bạn hiểu rõ hơn về trải nghiệm tìm lại bản thân Chàng Cóc trong quá trình tham vấn tâm lý. Nếu bạn muốn chiêm nghiệm, đào sâu suy nghĩ về trải nghiệm của Cóc cũng như suy ngẫm thêm về triết lý, bạn có thể tìm đọc cuốn sách “Ngài Cóc đi gặp bác sĩ tâm lý” để có được những đúc kết riêng cho bản thân, bạn nhé!
Mong mỗi trải nghiệm đau thương bạn trải qua trong đời đều biến thành dưỡng chất tốt nuôi dưỡng trái tim bạn trở nên mạnh mẽ và kiên cường. Mong mỗi chúng ta đều có thể trở thành một người trưởng thành hạnh phúc, không sợ hãi, không bi thương.

Sách
/sach
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Trung Pilot
Sách và phân tích của bạn hay quá. Mình cám ơn nhiều
- Báo cáo

Viết Cùng Tiểu Hy

@Trung Pilot Cám ơn bạn ạ
- Báo cáo
Hiền Lương
Bài viết quá hay, bạn có thể gthieu cho mình 1 số cuốn sách chữa lành tuổi thơ như vậy đc ko ạ, cảm ơn bạn rất nhiều
- Báo cáo

Viết Cùng Tiểu Hy

@Hiền Lương Chào bạn nhé, thực ra những đầu sách chữa lành khá đa dạng và sách cũng tùy theo gu của từng người. Tuy nhiên từ trải nghiệm cá nhân qua những đầu sách mình đọc thì mình nghĩ cuốn sách"Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ" của Tiến Sĩ Đặng Hoàng và cuốn "Hồi sinh đứa trẻ bên trong bạn" là những cuốn sách sẽ cho chúng mình thấy được những vấn đề ảnh hưởng từ tuổi thơ cho đến cách hành xử của bản thân ở hiện tại. Ngoài ra cuốn sách "Thiền sư và em bé 5 tuổi" của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh cũng là cuốn sách hướng dẫn chúng ta thấu hiểu, yêu thương "em bé có tổn thương" bên trong chúng mình. Nhưng trước tiên để xem có nên đọc hay không, bạn có thể lên tìm kiếm đọc qua nội dung sách trên Google để đảm bảo rằng đó cuốn sách bạn muốn thử chọn đọc, như vậy sẽ giúp bạn có thể đưa ra sự lựa chọn phù hợp với bản thân. Hy vọng chia sẻ mình sẽ giúp ích cho bạn.
- Báo cáo
Hiền Lương
@Viết Cùng Tiểu Hy cảm ơn bạn nhiều nhé, mình sẽ tìm hiểu xem sao
- Báo cáo

Viết Cùng Tiểu Hy


- Báo cáo