Mọi người đều nói nhiều về tình yêu, ai ai cũng từng tự nhân mình là chuyên gia tình yêu trong chuyện tình cảm của ai đó nhưng cho tới khi bước vào câu chuyện tình yêu của bản thân mình, hầu hết, mọi người mới thực sự cảm thấy nó khó khăn tới nhường nàoBefore Midnight
Giai đoạn đầu của một câu chuyện tình cảm, luôn luôn là như thế, đều thật đắm say, đầy màu hồng và thật nhiều mơ mộng. Bạn nam thì muốn hứa hẹn thật nhiều, rót thật nhiều mật ngọt vào tai người phụ nữ, người mà họ ngỡ là sẽ muốn gắn bó cho tới hết cuộc đời, trong khi người phụ nữ, người đã đổ vỡ vài mối quan hệ trước đó vẫn tin và hy vọng dù giai đoạn đầu của những cuộc tình trước đó của họ cũng đều đã xảy ra như thế.
Với cánh đàn ông, đơn giản chỉ là cảm giác hạnh phúc, vỡ òa khi chinh phục được ngọn núi mà bọn họ đã rất mất công, và đôi khi là cả sự tỉ mỉ. Và vào thời gian đầu của thời điểm ấy, “kẻ chinh phục” nào mà lại chẳng tự hào về thành phẩm của mình cơ chứ
Còn đối với phụ nữ, họ đã quá hiểu rằng đàn ông giai đoạn đầu sẽ luôn như thế, họ đã quá quen, thậm chí là còn có thể chép riêng ra một cuốn văn mẫu cho những câu nói tiếp theo mà người đàn ông đấy sẽ rót vào tai mình. Nhưng phụ nữ họ buồn cười lắm, khi họ đã chấp nhận yêu một ai đó, thì họ tin, và họ hy vọng lắm, tất nhiên, đấy hoàn toàn không phải là một điều xấu, ngược lại, đó là một dấu hiệu tốt của người phụ nữ, điều mà mọi người đàn ông đều kỳ vọng
Bước sang những giai đoạn tiếp theo, từ mặn nồng, khi mà người đàn ông bỗng trở nên dần lạnh nhạt hơn, thì người phụ nữ bắt đầu yêu hơn bao giờ hết. Và giai đoạn này thực sự là giai đoạn thử thách, bởi khi đó, cả hai dường như đã quá hiểu nhau, biết mọi tính xấu của nhau, thậm chí, lúc nào cả hai đã gần như dành hơn cho nhau, và gần như người dành ở đây sẽ là người phụ nữ, có lẽ vậy
Người đàn ông trở nên lạnh nhạt khi họ đã chán “ngọn núi” này và bắt đầu bước vào tình trạng “đứng núi này trông núi nọ”. Nhưng tất nhiên, không phải tất cả đàn ông đều như thế, có những mẫu đàn ông càng yêu lâu, họ càng yêu sâu. Sự tiêu cực ở đây bắt đầu xuất hiện khi họ dần mất tự tin ở bản than, xuất hiện những dấu hiệu của sự nghi hoặc ở đối phương và sử dụng nhiều “thủ đoạn” để kiểm soát người phụ nữ của mình. Dù có cố biện minh thế nào thì cả hai trường hợp kể trên đều không mang lại cảm giác tích cực cho lắm
Trong khi ở người phụ nữ, họ hiểu người bạn trai của mình hơn ở giai đoạn này, thay vì tiêu cực như đàn ông, họ tỉnh táo và biết cách giữ gìn mối quan hệ của mình một cách hợp lý nhất. Đây cũng chính là lý do giải thích cho câu chuyện xuất hiện hai mẫu đàn ông ở giai đoạn này ở trên.
Và rồi tới giai đoạn cuối cùng, chia tay, người đau, kẻ khổ, người thì lại hạnh phúc vì cuối cùng cũng kết thúc được mối quan hệ để tiếp tục với những thử thách tiếp, kẻ thì ở lại ôm khổ đau tới chết đi sống lại cho tới khi họ hồi phục và sẵn sàng cho một mối quan hệ mới
Và rồi vòng tuần hoàn các mối quan hệ cứ thế, cứ thế…
Vậy câu hỏi đặt ra là nếu mọi mối quan hệ đều đi theo vòng tuần hoàn như thế thì liệu có tồn tại một mối quan hệ bền vững, nơi mà cả hai người, dù nói hay không nói ra thì trong bản than họ vẫn luôn giữ một sự cam kết không rang buộc, hoặc đôi khi là ràng buộc với nhau.
Sự cam kết đó tới từ đâu?...
Trước hết, theo quan điểm cá nhân của người viết, nó xuất phát từ tính trách nhiệm của mỗi người. Bởi mỗi người trong mối quan hệ này đều cảm thấy có trách nhiệm với nhau. Mà sự trách nhiệm chủ động này xuất phát từ “tính ích kỷ” của mỗi người. “Tính ích kỷ” ở đây không phải là tiêu cực, mà sự ích kỷ ở đây là khi hai người vì cần nhau, vì yêu và cảm thấy rằng người kia, sau nhiều cuộc mâu thuẫn, dù to, dù nhỏ, vẫn luôn là một nửa cho phần khuyết thiếu của mình. Vì thế, họ sợ rằng mình sẽ mất người kia, vì “sợ”, họ sinh ra “tính ích kỷ”, và từ ích kỷ, sinh ra tính trách nhiệm, trách nhiệm giữ gìn mối quan hệ, trách nhiệm phát triển nó.
Bản chất của phát triển luôn luôn là kết quả của những cuộc mâu thuẫn, có mâu thuẫn mới sinh ra phát triển. Bởi vậy, việc mối quan hệ trở nên phát triển, khăng khít hơn sau những cuộc mâu thuẫn, thay vì đổ vỡ không phải là chuyện gì đấy không bình thường, hay lạ lẫm.
Con người vẫn luôn muốn đi tìm “tình yêu đích thực” cho mình, nhưng chẳng bao giờ họ tìm được “tình yêu đích thực” đấy cả, bởi lẽ nó vốn dĩ không phải cứ tìm là ra, mà tự nó được sinh ra từ các mối quan hệ đủ “chin”, đủ “sâu” và đủ “lâu”. Đó là khi hai người cảm thấy cần nhau, bởi cả hai không ngừng học hỏi từ nhau thay vì đòi hỏi, bởi họ cảm thấy mối quan hệ đó luôn là kim chỉ nam cho mọi quyết định sáng suốt trong cuộc sống của họ, hay đôi khi là thất bại, thì người kia vẫn ở đó, sợi dây mối quan hệ vẫn là kim chỉ nam đáng tin cậy cho mọi hành động, và cho cả chặng đường tương lai của cả hai.
Vậy nên, không phải cứ nói yêu là yêu, bởi tình yêu không đơn giản chỉ là một mối quan hệ, đó không chỉ là cả chặng hành trình trưởng thành của cả hai, mà còn là chặng hành trình trưởng thành cho “sợi dây mối quan hệ” của hai người. Và tình yêu cũng chẳng phụ thuộc vào việc bạn nói “anh yêu em” hay là “em yêu anh” bao nhiêu lần, nó nằm ở cách mà hai người vị tha, lắng nghe và không ngừng chia sẻ. Bởi tới sau cùng, rồi ai cũng sẽ nhận ra rằng: à, vốn dĩ chẳng có ai là định mệnh hay tình cờ cả, bởi cuộc sống cho chúng ta gặp gỡ nhau, còn việc có trở thành “định mệnh” của nhau không lại phụ thuộc hoàn toàn vào cả hai trong một mối quan hệ vốn dĩ chẳng có sự cam kết nào như thế.
Một đêm 3 bài viết hở :)) mình có thể thấy hình dung ra bạn đã trải qua những trạng thái cảm xúc như thế nào vì mình cũng vừa mới vật vã sau một thời gian dài khó khăn, hiện tại đang ở trong tình trạng ngủ đông :))
Mình rất thích câu nói này:
"Once the storm is over you won't remember how you made it through, how you managed to survive. You won't even be sure, in fact, whether the storm is really over. But one thing is certain. When you come out of the storm you won't be the same person who walked in. That's what this storm's all about."- Haruki Murakami
Cảm ơn những người phụ nữ đã đi qua cuộc đời bạn để tạo nên một bạn trưởng thành, người phụ nữ cuối cùng sẽ là người may mắn. :") Một lần nữa, sống hạnh phúc nghen.
Cảm ơn bạn. Sáng dậy, vào spdr, mình nhìn thấy comment của bạn ở bài viết bên kia, mình đọc và dừng thật lâu, rồi lại đọc lại bài của mình 1 lượt. Mình suy nghĩ mông lung, cũng chẳng biết là suy nghĩ về cái gì nữa, và mình lại qua đây và thẫn thờ trong comment này của bạn, cho tới khi đủ tỉnh táo để đặt tay xuống bàn phím gõ lạch cạch đống reply này.
Mình không biết bạn đã trải qua chuyện gì, và câu chuyện của tụi mình có giống nhau hay không nhưng mình nhận được rất nhiều từ sự đồng cảm của bạn với hoàn cảnh và cảm xúc của mình bây giờ. Mình bỗng cảm thấy bản thân mạnh mẽ hơn nhiều lắm và thầm tưởng tượng ra hình ảnh của chàng trai mạnh mẽ với đống quần áo như cái giẻ lau bước ra từ cơn bão với ánh mắt và dáng dấp của 1 người trưởng thành và từng trải. Mình phì cười và cảm thấy ổn hơn, mạnh mẽ hơn nhiều lắm
Cảm ơn bạn nhiều, và hy vọng rằng tụi mình sẽ lại được sẻ chia với nhau điều gì đó, cảm xúc, câu chuyện, whatever,... trong tương lai.
cho em hỏi 1 chút ạ, anh nghĩ sao về việc bạn trai cắm sừng bạn gái và lên hẳn kịch bản rõ ràng chi tiết để ngụy biện, đến cả lúc chia tay mấy tháng rồi họ vẫn không thừa nhận? rốt cuộc họ sợ điều gì mà phải làm như vậy nhỉ hay chỉ cố chứng tỏ chia tay nhưng vẫn cao thượng :))
Hi em, vì anh chưa được rõ lắm câu chuyện của em nên anh cũng không biết phải nói hay giải thích sao cho phù hợp với trường hợp này. Nhưng theo như những gì anh đọc được như của em có kể ở trên thì nếu như bạn nam "đã lên hẳn kịch bản rõ ràng, chi tiết" thì chỉ xảy ra 1 trường hợp duy nhất là việc này đã được chuẩn bị khá lâu tứ trước thời điểm bạn í đưa ra lý do chia tay. Và nếu như thế, thì thường trong khoảng thời gian bạn nam chuẩn bị cho điều này, xảy ra 2 trường hợp:
1. Đã từ rất lâu, bạn nam đã không còn cảm giác với đối phương của mình nữa (đã quá nhàm chán với mối quan hệ hiện tại)
2. Ngay từ đầu, mối quan hệ này chỉ là 1 mối quan hệ được dựng lên tạm bợ để khỏa lấp sự cô đơn chứ chẳng hề có được cảm giác từ đầu.
Còn về câu hỏi thứ 2: Rốt cuộc họ sợ điều gì hay chỉ cố chứng tỏ chia tay nhưng vẫn cao thượng?
Với câu hỏi này, anh thấy em cũng hiểu được 1 phần, đấy là thường khi chia tay, đàn ông lúc nào cũng muốn rằng mình là người quyết định mối quan hệ, mình nằm ở vị trí cao hơn, và tỏ ra mình là người tốt trong mối quan hệ đấy
Tuy nhiên, 1 phần lý do cũng xuất phát từ nỗi sợ hãi, rằng nếu không đưa ra lý do chính đáng, thì bạn nữ sẽ không đồng ý (thường xảy ra khi cả 2 đã bước vào khoảng thời gian yêu lâu và bạn nam bắt đầu thấy sợ mối quan hệ hiện tại, dẫn tới nỗi sợ rằng khi mình muốn kết thúc thì đối phương sẽ không đồng ý và vẫn sẽ quấy rầy).
NHƯNG, bản thân anh khi đọc và trả lời câu hỏi này, cảm thấy mình vẫn đang cảm nhận mọi thứ 1 cách rất phiến diện, vì dù câu chuyện có như thế nào đi nữa, mình vẫn nên có sự nhìn nhận từ 2 phía. Và anh cũng không biết là câu chuyện không hay đang xảy ra mà em có đề cập ở đây là câu chuyện của em hay câu chuyện của người quen nhưng em có cùng thắc mắc.
Vậy nên, điều anh cảm thấy cần thiết nhất trong thời điểm này, đó là:
1. Trước hết, bạn nữ cần có thái độ bình tĩnh, nhìn nhận và xem xét mọi thứ một cách khách quan, dù anh biết rằng trong thời gian này để làm được điều đấy là cực cực kỳ khó.
2. Sau khi đã nhìn nhận lại mọi thứ một cách khách quan, nếu xảy ra trường hợp đúng như em nói, thì rõ ràng mình có thể nhận ra là bạn nam HOÀN TOÀN không phải là một người đáng tin cậy trong mối quan hệ này, và việc chia tay không phải là giải thoát cho bạn ấy, mà là giải thoát cho chính bạn nữ
Đàn ông đã nói dối được 1 lần, thì sẽ cứ tiếp tục tới lần thứ 2, thứ 3, và một khi họ đã xuất hiện suy nghĩ về việc lừa dối trong 1 mối quan hệ đòi hỏi xây dựng thì tin tưởng thì rõ ràng mối quan hệ đấy càng kéo dài, người thiệt thòi sẽ luôn là phụ nữ
Cuối cùng, anh chỉ muốn nói với người bạn nữ trong trường hợp này là em nên cảm thấy may mắn khi mình vừa kết thúc được mối quan hệ với 1 người con trai như thế. Anh biết là thời gian đầu sẽ rất khó khăn, cảm thấy khổ sở, đau lòng, trống rỗng, là trung hòa của rất nhiều loại cảm giác. Nhưng tin anh đi, sẽ sớm thôi, em sẽ sớm thoát ra được, chỉ cần em luôn tự tin và nghĩ rằng MÌNH HOÀN TOÀN XỨNG ĐÁNG VỚI NHỮNG NGƯỜI TỐT HƠN, XỨNG ĐÁNG HƠN.
Đấy là tất cả những điều mà anh có thể nghĩ và viết ra tại thời điểm này sau khi đọc comment của em. Nếu em vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn hoặc khúc mắc, em có thể inbox riêng cho anh vào hộp inbox của spiderum nhé!
Rất mong sớm nhận được phản hồi và sẽ sớm được lắng nghe đầy đủ hơn câu chuyện của em,
Hi c, lâu lắm rồi mới gặp lại. Thời gian vừa rồi t cũng không quay lại đọc bài viết này, nhưng t đã cho phép bản thân được trải nghiệm nhiều hơn trong các mối quan hệ khác nhau. T nhận ra 1 điều là, vốn dĩ không tồn tại khái niệm đúng - sai trong tình yêu, chỉ có hợp - không hợp. Và để nhận biết rằng 1 người là hợp hay không hợp với mình, t nghĩ rằng cần nhiều tới khía cạnh cảm giác bên cạnh việc sử dụng lý trí của bản thân.
Nếu c gặp 1 người c cảm thấy phù hợp, c sẽ cảm thấy bản thân như mất đi phần lý trí, cảm thấy như mình chỉ muốn làm mọi thứ để ở bên cạnh người đấy, cảm thấy mình chẳng còn là mình khi ở bên cạnh người đấy và cảm thấy rằng mình thực sự biết mình thực sự muốn gì trong mối quan hệ đấy