Trong những ngày tuyệt vọng
gã nhấn chìm bản thân
trong whiskey, rượu trắng
mong rằng hơi men đắng
xóa tội lỗi bản thân.
Gã sơn phủ tấm gương
tránh né thủy tinh, kính
bởi trên đó bóng hình
chỉ là mảnh tàn úa
của quá khứ ngày xưa.
Sự tự tin, kiêu hãnh,
bị hút cạn từ lâu
những chiếc lưỡi ác khẩu
đầy thù ghét, dối gian
vẫn luôn luôn lừa gạt
về số phận của gã.
Hỡi những người đồng cảm
chớ thương hại bận tâm
bởi gã sẽ âm thầm
trong nỗi buồn thương đó
tự kết liễu bản thân
kết thúc đi hạt mầm
của nguồn cơn tuyệt vọng.
Gã lắng nghe ca khúc,
tươi mới và ngọt ngào
thật hoàn hảo làm sao
những thanh âm dối trá
trong bài hát đáng yêu
luôn luôn lừa gạt gã.
Vị vua hùng mạnh nhất,
giữa những phút sa cơ
cũng bắt đầu nghi ngờ
vương miện nằm trên trán.  


Bản gốc:
Worthless
On desperate days he drowns himself
in hennessy and gin,
believing that the alcohol
will wash away his sin.
He paints over his mirrors
and avoids things made of glass;
he sees in his reflection
a mere remnant of the past.
His confidence and pride are sapped
by wicked tongues of hate,
that whisper lies into his ears
and claim to know his fate.
If someone showed him sympathy,
just a semblance of care,
perhaps he'd kill his self-pity
and end all the despair.
He listens for the perfect tune,
the latest, sweetest song,
not knowing that a lovely hymn
lies in him all along.
For even the most royal king,
when constantly put down,
starts to believe he's not worthy
of his entitled crown.