[Thơ] Khi nỗi buồn gõ cửa
Hôm nay niềm vui đi vắng Mắt em chẳng thể gượng cười Nỗi buồn cả ngày nghe mắng Sao mà ghét quá đi thôi! Nỗi buồn chẳng từ đâu...

Hôm nay niềm vui đi vắng
Mắt em chẳng thể gượng cười
Nỗi buồn cả ngày nghe mắng
Sao mà ghét quá đi thôi!
Nỗi buồn chẳng từ đâu tới
Khi thì man mác, bâng khuâng
Khi thì cồn cào, tê tái
Đi rồi đến trong âm thầm.
Mỗi khi nỗi buồn gõ cửa
Em liền đuổi cổ nó đi
Nỗi buồn càng thêm chất chứa
Trốn vào trong xó nằm lì.
Nên hôm nay em chọn sẽ
Nếu buồn thì cứ buồn thôi
Chẳng cần gồng mình vui vẻ
Em vui cũng đã nhiều rồi.
Ngắm nhìn nỗi buồn khép nép
Em mới giật mình nhận ra
Nỗi buồn của em cũng đẹp
Hệt như là một bông hoa.
Kim Cheese, 21.01.2021

Sáng tác
/sang-tac
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Dar.White.Kiss
Wow đồng quan điểm nè
Giống tôi từng viết
"Buồn vặt vãnh mà vui cũng có lúc
Hẳn anh-một trong những kẻ hạnh phúc"
"Có nỗi buồn không đáng có
Không có nghĩa không đáng buồn
Vùi đầu trong u sầu chẳng đắn đo
Mà đôi khi thấy biết ơn ngày tháng đó"
- Báo cáo

Diệu Thảo
sao thế cô gái xinh đẹp ơi *ôm ôm*
- Báo cáo

Kim Chi
❤️❤️
Mấy hôm trước vui quá, xong đùng cái tụt mood không rõ lý do, đến giờ vẫn chưa lên được. Nghe nhạc vui, xem phim hài, rồi làm mấy chuyện xàm xàm, vẫn không hết buồn =)))))). Nên thui kệ, chắc tại vui lâu quá nên h phải buồn tý để cân bằng lại ấy Thảo.
- Báo cáo

Diệu Thảo
Ôi ôi cô gái *chương*
- Báo cáo