Hẳn bạn đang nghĩ đến tựa game Spec Ops: The Line khi đọc được tiêu đề của bài viết. Đúng, đó chính là tựa game đã khơi nguồn cảm hứng cho tôi thực hiện điều này. Viết về “The Line” – một lằn ranh mỏng manh nhưng lại là mấu chốt tạo nên giá trị của từng tựa game, một trái bom đánh thẳng vào tâm lý và cảm xúc của người chơi.

Không khó để có thể nhận ra “The Line” trong một tựa game, nhưng điều quan trọng là không có nhiều tựa game sở hữu “The Line”. Đôi khi “The Line” là những lựa chọn khác nhau mà nhà phát triển cố tình đưa ra để bắt người chơi phải chọn lựa. Với mỗi lựa chọn sẽ đưa người chơi đến một và thậm chí là rất nhiều kết thúc khác nhau. Loại “The Line” này rất dễ để nhìn thấy trong nhiều tựa game như Fable, Fallout hay Metro…
Trong Fable, khi nhân vật chính lật đổ được anh trai Logan của mình khỏi ngai vàng, lúc này người chơi mới nhận ra được “The Line” mà nhà phát triển đã sắp đặt. Người anh trai Logan hoàn toàn không muốn trở thành một tên bạo chúa mà buộc phải làm như vậy mới bảo vệ được vương quốc này khỏi The Crawler và đội quân bóng tối.

Người chơi đứng giữa 2 lựa chọn, trở thành một tên bạo chúa giống như anh trai mình, đánh thuế thật nặng, kiếm thật nhiều tiền đổ vào ngân sách đất nước để xây dựng quân đội chống lại The Crawler. Đất nước này sẽ thoát khỏi thảm họa diệt vong nhưng cũng đồng nghĩa với việc bá tánh lầm than, oán trách tên bạo chúa đang trị vì đất nước này.
Ngược lại, nếu bạn dùng tất cả số tiền có trong ngân khố để xây dựng các công trình an sinh xã hội, cơ sở y tế, nhà máy xí nghiệp để tạo công ăn việc làm và tạo sự bình đẳng trong xã hội. Đồng nghĩa với việc bạn sẽ được tôn vinh là một vị vua anh minh, sáng suốt, nhưng lại làm cho binh lực quốc gia suy yếu. Khi thảm họa The Crawler xâm lăng, sẽ có rất nhiều máu phải đổ.
Khi lựa chọn đem lại những kết cục khác nhau...
Tất nhiên bạn cũng có thể cày cuốc thật nhiều tiền bù vào khoản đã chi để đạt được cái kết hoàn hảo, nhưng mới chỉ trong game thôi bạn đã thấy mệt mỏi rồi, huống hồ là ngoài đời thật, thời gian 1 năm thấm thoát đâu có chờ đợi ai.
Giá trị của “The Line” trong Fable muốn nhắn nhủ gamer rằng, cuộc sống không phải lúc nào cũng có nhiều lựa chọn cho bạn. Lựa chọn không đúng cũng chẳng sai, cái quan trọng là một khi đã chọn thì đừng ngoảnh đầu lại, hãy biết chấp nhận những điều trái ngang sắp xảy đến vì cuộc sống vốn dĩ đã không công bằng.
...và khi mọi lựa chọn đều chỉ đem đến sự thật phũ phàng
Loại “The Line” thứ 2 là loại khá hiếm game sở hữu được, nó ẩn mình sẵn trong cốt truyện của game mà không bộc lộ một chút sơ hở. Nó đánh dần vào tâm lý của người chơi để cho họ ngỡ ngàng khi nhận được kết quả cuối cùng, một kết quả cực kì phũ phàng, giống như một cú tát thẳng vào mặt những người chơi. Và tựa game sở hữu loại “The Line” thứ 2 này không phải cái tên nào khác, chính là Spec Ops: The Line.
Lúc này, có thể nhiều bạn sẽ phản đối và nói rằng Spec Ops: The Line có nhiều lựa chọn với nhiều kết thúc và nó phải nằm ở loại thứ nhất. Đáng tiếc phải nói rằng, tất cả những lựa chọn đó đều chỉ nhằm đánh lừa game thủ, dù bạn chọn kết thúc như thế nào: Walker tự sát, Walker sống sót trở về, Walker trở thành kẻ thống trị hay Walker bị giết bởi quân đội Mỹ.
Tất cả những thứ đó cũng chỉ là làm nền cho một kết cục phũ phàng và tang thương, DUBAI ĐÃ LÀ MỘT THÀNH PHỐ CHẾT VÀ NHÂN VẬT CHÍNH LÀ MỘT KẺ HOANG TƯỞNG.
SHOCK là từ ngữ duy nhất để diễn tả
Nó phũ phàng đến mức người chơi thực sự bị shock sau khi kết thúc tựa game dù với lựa chọn nào đi chăng nữa. Và lúc này, “The Line” của game mới xuất đầu lộ diện trong vai trò “tâm lý” của nhân vật Đại Úy Walker.
Một chỉ huy Delta Force lao vào giữa thành phố Dubai phồn vinh nay đã ngập chìm trong cát với nhiệm vụ tìm kiếm người sống sót. Ngay lập tức, Walker đã phải lao vào giữa một cuộc nội chiến giữa CIA và Sư đoàn bộ binh số 33, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, liên tiếp phải bắn giết chỉ để tự vệ.
Tất cả những gì mà Walker nhận được là những thông tin mù mờ và lời nói một phía, chỉ khoảng vài chap đầu game, chúng ta đã có thể nhận thấy Walker bị mắc kẹt giữa “The Line” và không tìm ra được lối đi đúng đắn ngoài việc tự nhủ rằng mình đã làm đúng.
Khi mọi thứ càng ngày càng trở nên mù mờ, không rõ ràng, khi mà đội 3 người của Walker ngày một dần chìm sâu trong giết chóc. Walker vô tình bị ngã từ trên một tòa tháp cao tầng xuống tận cùng của thành phố Dubai đang chìm giữa sa mạc, đầu của Walker liên tục bị va đập mạnh đến 2 lần.
Nhà phát triển có vẻ như muốn nói rằng, Walker đang chìm vào tận cùng của tuyệt vọng. Hai cú va đập kia chắc chắn đã khiến cho não bộ của Walker không còn minh mẫn như bình thường. Để rồi đến khi, anh ra lệnh cho nhóm của mình bắn phốt pho trắng về phía một nhóm lính của sư đoàn 33 và vô tình giết chết hàng trăm dân thường.
Lúc này, Walker đã bị shock nặng về tinh thần (và tất nhiên là những người chơi cũng y chang như vậy), não bộ của anh không thể phân tích được một điều nào nữa. Đằng sau là cuộc cãi nhau của 2 người đồng đội khi một người nói rằng “Anh ta khiến chúng ta trở thành những kẻ giết người !!!”.
Bản năng của con người tự động kích hoạt khả năng bảo vệ,  Walker đã bắt đầu tưởng tượng ra tất cả mọi việc theo bản năng tự vệ của não bộ, những cuộc nói chuyện với kẻ vốn dĩ đã chết qua radio, tự tưởng tượng ra mọi cảnh vật theo ý muốn của bản thân.
Rằng tôi chưa bao giờ sai, rằng Konrad mới là kẻ phải chịu trách nhiệm cho toàn bộ việc này. Lúc này, lằn ranh mong manh đã biến mất và Walker chỉ tiến về một hướng duy nhất, lựa chọn duy nhất đã giết chết toàn bộ Dubai và giấu kín sự thật này mãi mãi.
Dù lựa chọn kết thúc nào, game cũng đem lại rất nhiều sự suy ngẫm cho gamer khi hoàn thành. Ai cũng ước rằng, giá mà sự việc không như thế, giá mà 33rd đã không lầm tưởng Walker là CIA, giá mà Walker đừng tin vào CIA, giá mà Walker tìm cách giải hòa với 33rd thay vì dùng vũ lực mà tốt nhất là tìm cách rời khỏi đó càng nhanh càng tốt, giá mà…
Nhưng cuộc đời cũng như vậy, chúng ta chẳng thể làm lại được những gì đã xảy ra trong quá khứ, cuộc sống vốn rất phũ phàng và tàn nhẫn, nó đẩy bạn xuống tận cùng của bóng tối và vùi dập bạn không thương tiếc. Đó là những gì mà Yager Development muốn truyền tải đến các bạn, một cú tát đau điếng khiến tôi cảm thấy sợ hãi và ám ảnh sau khi hoàn thành tựa game này.
Chiến đấu vì điều gì?
“The Line” chính là một nghệ thuật làm game, cái hay của nó là rất khó để người chơi nhận biết, nhưng một khi đã nhận ra rồi thì mới thấy thấm thía. Sẽ thật tuyệt khi các nhà làm game khai thác triệt để yếu tố này vào nội dung của một tựa game. Khi đó, chúng ta sẽ chẳng còn gì để phải bàn cãi về nó nữa, tất cả những gì cần làm đó là ngồi và trải nghiệm những giá trị thực ẩn phía sau.
P/s: Trong cuộc sống, chúng ta đều phải đối mặt với những lằn ranh rất mỏng manh này, mà mỗi quyết định sẽ đem lại một kết cục khác nhau nhưng cũng có thể đem đến một kết cục giống nhau đến phũ phàng. 
Nhưng dù thế nào cũng hãy nhớ lấy, thế giới này vốn dĩ rất tàn nhẫn, nhưng nó cũng rất tươi đẹp. Bản chất của cuộc sống không phải là thoát khỏi sự tàn nhẫn để vươn đến hạnh phúc thật sự vì điều đó vốn không tồn tại. 
Bản chất của cuộc sống là lượm nhặt lấy những điều tươi đẹp nhỏ bé kia, ngắm nhìn nó và sống hết mình vì hiện tại thay vì mộng tưởng về tương lai. Hãy khảng khái đối mặt với “The Line” như thể nó là một phần không thể thiếu của chính bạn vậy.
fr0st