The Killer kể về một sát thủ giết thuê vô danh nhưng thất bại trong công việc và trở thành mục tiêu.
Nếu mới nghe đến đây chắc hẳn bạn sẽ cho rằng đây là một bộ phim rất thú vị và gay cấn.
Chưa kể là nó được đạo diễn bởi David Fincher, người đã mang đến cho chúng ta những bộ phim hay như Fight Club và Gone Girl.
Nhưng đây là một bộ phim nhàm chán. Phim có nhịp độ chậm, những cảnh dài, im lặng, lặp đi lặp lại và sự chú ý tỉ mỉ đến những chi tiết đơn giản khiến bộ phim trở thành một trải nghiệm buồn tẻ và đơn điệu.
Vậy David Fincher đã sụt tay nghề hay sự nhàm chán này là có chủ địch, được thiết kế để phản ánh những chủ đề sâu sắc hơn?
Nghề nghiệp của nhân vật sát thủ đòi hỏi sự hoạt động bí mật, tách biệt khỏi xã hội.
Hắn ta hoạt động với những quy tắc nghiêm ngặt với thái độ lạnh lùng, xa cách với mọi người . Thế giới của hắn là một thế giới của sự chính xác và kiểm soát.
Mọi hành động đều có phương pháp và mọi bước đi đều được tính toán cẩn thận.
Tất cả những điều này đã được thể hiện rõ ràng trong cảnh mở đầu.
Cảnh mở đầu cho chúng ta thấy công việc của Sát thủ nhàm chán đến mức nào. Phần lớn thời gian trong ngày chỉ ngồi quan sát trong căn phòng trống, chờ đợi thời điểm thích hợp để tấn công.
"If you are unable to endure boredom, this work is not for you.”Tạm dịch: “Nếu bạn không thể chịu đựng được sự buồn chán, công việc này không dành cho bạn.”
Thế nhưng hắn vẫn làm mọi thứ một cách hoàn hảo.
Kẻ sát thủ cống hiến mọi thứ cho sự hoàn hảo và đổi lại là sự thành công và an toàn, hắn có một niềm tin rằng lối sống mà hắn theo đuổi là cuộc sống lý tưởng cần thiết.
Nhưng sự hoàn hảo và an toàn mà hắn vô cùng trân trọng này cũng là một gánh nặng.
Cái giá cho sự hoàn hảo và an toàn là sự nhàm chán.
Hắn cố gắng duy trì sự kiểm soát đối với cuộc sống của mình bằng cách giữ khoảng cách với những người Xung quanh. Tuy nhiên, chính sự tách biệt này cũng khiến Hắn trở nên cô độc.
Nó tước đi những mối quan hệ có ý nghĩa và sự gắn kết tình cảm của hắn. Cuộc sống của hắn giờ đây trở thành một chuỗi những hành động máy móc, vô nghĩa và lạnh lẽo.
Sự cô đơn bắt nguồn từ sự cô lập và xa lánh của hắn ảnh hưởng đến mọi khía cạnh trong cuộc sống của hắn. Nó dẫn đến cảm giác trống rỗng và thiếu thỏa mãn sâu sắc.
"It's amazing how physically exhausting it can be to do nothing.”
Tạm dịch: “Thật kinh ngạc khi ngồi không lại có thể mệt mỏi đến vậy.”
Xuyên suốt bộ phim, hắn có rất nhiều cơ hội để bỏ đi. Nhưng hắn vẫn tiếp tục cuộc hành trình đầy nguy hiểm.
Hắn liên tục phá vỡ mọi quy tắc đã giữ hắn ta an toàn.
"Stick to your plan. Anticipate, don't improvise. Trust no one. Never yield an advantage. Fight only the battle you're paid to fight."
Tạm dịch:
"Hãy bám sát kế hoạch của bạn. Dự đoán, đừng ứng biến. Đừng tin ai cả. Đừng bao giờ cố chiếm lợi thế. Chỉ chiến đấu trong trận chiến mà bạn được trả tiền để chiến đấu."
Điều này khiến người xem tự hỏi liệu hắn ta thực sự thất bại trong công việc hay là hắn cố ý thất bại.
Có phải hắn quá mệt mỏi vì sự buồn chán?
Có phải hắn luôn thầm muốn có được một sự kết nối và muốn có một cuộc sống có ý nghĩa?
Liệu hắn ta đang cố thoát khỏi nhà tù của sự an toàn và hoàn hảo?
Cuộc sống của nhân vật chính là một cuộc sống cô lập và rập khuôn. David Fincher sử dụng nhịp độ của bộ phim để khiến khán giả đắm chìm trong trải nghiệm này.
Nhịp độ chậm của bộ phim và những khía cạnh đơn điệu, tẻ nhạt trong cuộc sống hàng ngày của hắn được làm nổi bật để khiến người xem cảm nhận được cảm giác chán nản và tách biệt giống như nhân vật chính, buộc chúng ta phải đối mặt với sự trống rỗng trong tâm hồn của nhân vật.
Cách tiếp cận này cho phép khán giả đồng cảm với tên sát thủ ở mức độ sâu sắc hơn, hiểu được sự đơn điệu và sự trống rống định nghĩa cuộc đời hắn.
Nhân vật sát thủ không đơn thuần là một kẻ giết người máu lạnh, hắn ta là một nhân vật có mâu thuẫn sâu sắc.
Điều này thể hiện qua những tương tác của hắn với những nhân vật khác, nó bộc lộ thoáng qua về xung đột nội tâm của hắn và những tổn thất về mặt cảm xúc mà hắn gặp phải.
Về cốt lõi, The Killer kể về hành trình đi tìm danh tính của nhân vật chính . Danh tính của nhân vật chính được quyết định bởi nghề nghiệp của hắn, tuy nhiên danh tính này là sự trống rỗng.
Hắn là một công cụ giết người chứ không phải một con người đích thực. Những thói quen tỉ mỉ mà hắn dùng là một cách để áp đặt trật tự cho thế giới hỗn loạn mà hắn đang sống, nhưng chúng cũng ngăn cản hắn có được một cuộc sống đúng nghĩa.
Phim "The Killer" cũng phản ánh cuộc đấu tranh nội tâm của chính đạo diễn David Fincher. Nổi tiếng là người luôn chú ý tỉ mỉ đến từng chi tiết và có cách tiếp cận cầu toàn với việc làm phim. Hành trình của nhân vật sát thủ có thể được coi là sự phản ánh hành trình làm phim của Fincher. Nó phản ánh sự ám ảnh của Fincher với việc tìm kiếm sự hoàn hảo và gánh nặng đi kèm với nó.
Thông qua The Killer David Fincher muốn nhấn mạnh rủi ro của việc ám ảnh với sự hoàn hảo, sự tác động của việc thiếu thốn những mối quan hệ , kết nối giữa người với người. Và trên hết là tầm quan trọng của việc giao tiếp và có một cuộc sống ý nghĩa.