Tết xem gì: Mùng 4- Phim tâm lý, trinh thám (thriller)
Chào các bạn. Mùng 4 Tết, và chủ đề hôm nay là phim tâm lý- trinh thám . Những phim sau đây mình sẽ không ghép cặp nữa mà giới thiệu...
Chào các bạn.
Mùng 4 Tết, và chủ đề hôm nay là phim tâm lý- trinh thám.
Những phim sau đây mình sẽ không ghép cặp nữa mà giới thiệu riêng lẻ, mong rằng danh sách này sẽ mang đến cho các bạn vài bộ phim hay và hấp dẫn.
Sau mùng 1 nhẹ nhàng thư giãn với phim tình cảm, mùng 2 tưng bừng hoa lá với chùm phim hành động hoạt hình và mùng 3 với những căng thẳng hồi hộp khi xem phim kinh dị, mình nghĩ chúng ta đã đạt tới đỉnh điểm :) Và mùng 4 sẽ để lại cho ta nhiều nuối tiếc về 3 ngày Tết, nên để giữ cảm xúc trọn vẹn không quá hụt hẫng, mình giới thiệu các phim tâm lý- trinh thám đầy hấp dẫn.
Mở đầu danh sách là Zodiac (2007). Đây là một bộ phim trinh thám rất, rất hay. Phim là câu chuyện về cuộc điều tra tên sát nhân Zodiac khét tiếng. Phim này mình coi khá lâu rồi nên vài tình tiết mình không nhớ rõ, nhưng ấn tượng về phim thì vẫn còn nguyên. Bao trùm bộ phim là sự tò mò, là hàng loạt câu hỏi về thân thế thật sự của Zodiac. Graysmith (Jake Gyllenhaal, đóng rất hay) là một kẻ ngoài cuộc, không phải cảnh sát, không phải nhà báo hay thám tử mà là một họa sĩ hoạt họa bình thường. Nhưng Graysmith là người quyết tâm đến cùng để tìm ra danh tính của Zodiac. Xem phim, chúng ta sẽ hài lòng với diễn xuất của Jake Gyllenhaal và bị chinh phục hoàn toàn bởi cách kể chuyện trong phim. Ngoài ra phim còn có sự góp mặt của Mark Ruffalo và Robert Downey, Jr. Bạn có thể xem thêm những bài viết về Zodiac sau đây nếu muốn:
Đây là một bài review rất hay về Zodiac:
Tiếp theo là bộ phim trinh thám về tội phạm nổi tiếng: Se7en. Phim là câu chuyện gay cấn đến nghẹt thở về cuộc điều tra những vụ giết người hàng loạt liên quan đến Bảy tội lỗi chết người trong Kinh thánh: Tham Ăn, Ganh Tị, Dâm Ô, Kiêu Căng, Lười Biếng, Tham Lam và Giận Dữ. Phim có nhịp điệu nhanh, khá dồn dập tạo sự căng thẳng và tò mò cho người xem, đoạn kết của phim rất hay và rất bất ngờ, nếu bạn xem rồi bạn sẽ hiểu mình nói gì và nếu chưa xem thì coi đi nhé :)
Phim có sự tham gia của Brad Pitt- đóng khá ổn, Morgan Freeman- đóng cũng ổn luôn và Kevin Spacey- đóng rất hay và tuyệt vời dù mình nói gì được nữa về ông này sau dụ lùm xùm bê bối tình dục. Dù màu phim hơi xưa xưa (1995 mà) nhưng vẫn có những cảnh rất đẹp và mình tin phim sẽ để lại nhiều ấn tượng cho bạn.
Bộ phim sau đây không hề kinh dị, không hẳn là trinh thám nhưng mình gọi nó là đỉnh cao của dòng Thriller: Nightcrawler. Không phải là nhân vật trong X-men, Nightcrawler là Kẻ Săn Đêm. Săn cái gì, cụ thể là săn tin. Lou Bloom (Jake Gyllenhaal) là một kẻ thất nghiệp, và hắn có ý định đi săn tin để bán cho các đài truyền hình lấy tiền. Bạn chỉ cần biết nhiêu đó thôi. Đây là loại phim bạn càng ít biết về nó thì xem càng hay. Phim mang đến màn diễn xuất ấn tượng và gây khó chịu (theo nghĩa tốt) của Jake Gyllenhaal cùng với kịch bản tuyệt vời đầy kịch tính hấp dẫn. Hồi hộp đến nín thở và chân thật tới ghê tởm là những cảm xúc bạn sẽ trải qua khi xem phim. Bộ phim xây dựng nhân vật có chiều sâu tới nỗi bạn sẽ thấy ghê tởm Lou nhưng vẫn cực kỳ thấu cảm với hắn ta. Xem đi, nghiêm túc đó.
Mình làm mới với dòng Drama nha. Drama Films, hay còn gọi là Phim Chính kịch, là thể loại phim thường tập trung nói về cuộc đời hoặc một giai đoạn trong cuộc đời của nhân vật chính (Wiki). Foxcatcher là một phim thuộc dòng Drama. Mình chọn phim này để giới thiệu cho các bạn vì phim này rất hay (tất nhiên rồi) và vì nó có diễn xuất cực bất ngờ, xuất sắc của Steve Carell. Mình chắc các bạn cũng biết Steve Carell qua những vai diễn hài hước và có phần bần bần ngờ nghệch của ông. Nhưng đến với Foxcatcher thì chúng ta được diện kiến một Steve Carell u ám, lạnh lùng và đáng sợ. Phim này dựa trên một sự kiện có thật, nhưng sự kiện đó là gì thì bạn đừng nên tìm hiểu trước mà hãy xem phim.
Channing Tatum và Mark Ruffalo lần lượt thủ vai hai anh em Mark và David Schultz, hai anh em VĐV đấu vật và đã đạt được những thành tích nhất định. Tuy vậy họ vẫn phải vật lộn với cuộc sống thường ngày. Trong khi đang gặp khó khăn về tài chính lẫn việc chuẩn bị cho kỳ Thế Vận Hội sắp tới thì Mark gặp John Du Pont (Steve Carell), một tỷ phú của “gia đình giàu có nhất nước Mỹ”. Cuộc gặp gỡ này đã thay đổi cuộc đời Mark và cả anh trai của mình. John mời Mark về trang trại Foxcatcher nơi có CLB đấu vật cùng tên của ông để luyện tập.
Trong phim, diễn xuất của Channing Tatum rất đáng trân trọng. Với nhân vật John Du Pont được Steve Carell thể hiện quá tốt, quá lấn át thì việc thể hiện Mark Schultz trên màn ảnh của Channing Tatum cần rất nhiều cố gắng. Và anh đã làm tốt điều đó. Trong khi sự xuất hiện của John khiến chúng ta khó ở và hoang mang thì những biểu cảm và hành động của Mark khiến chúng ta cảm nhận sự chân thật, quyết tâm và sức mạnh của nhân vật này.
Đây là một bộ phim rất hay và đáng xem, cũng không quá nặng nề nhưng đem đến nhiều suy nghĩ về câu chuyện trong bộ phim.
Phim tiếp theo nằm ở giữa Thriller và Drama. Phim này mình đã review rồi và đó là một phim hành động khá khác lạ nhưng không kém phần hấp dẫn: Drive. Phim với sự tham gia của Ryan Gosling và được Nicolas Winding Refn (Only God Forgive, The Neon Demon, Valhalla Rising,...) đạo diễn. Với nhịp điệu chậm rãi cùng âm nhạc trau chuốt, Drive mang đến những thước phim hồi hộp và chân thật về câu chuyện của nhân vật Driver (Ryan Gosling).
Điểm nhấn của phim nằm ở những góc quay, cảnh quay đầy ẩn ý và âm nhạc. Nhạc phim cùng với màu sắc, ánh sáng góp phần hoàn thiện những cảnh quay bạo lực và có phần máu me. Tuy nhiên, chúng được xử lý rất khéo nên bạn không cảm thấy quá khó chịu hay ghê rợn nếu theo dõi phim kỹ lưỡng. Có nhiều bài viết nói rằng đạo diễn Nicolas Winding Refn thể hiện tham vọng muốn “nghệ thuật hóa bạo lực” với Drive và Only God Forgive (phim này thì mình chưa xem, để chừng nào mần thử).
Phim này mình thấy hay, nhưng có khi bạn sẽ không thích lắm vì nhịp phim chậm.
Phim cuối cùng là một bộ phim tình cảm, nhưng theo mình nghĩ thì nó đúng ra nên là phim tâm lý: Lars And The Real Girl. Lars (Ryan Gosling) là một anh chàng hiền lành nhút nhát. Ryan đã biến nụ cười thương hiệu của mình thành nụ cười im lặng. Nụ cười im lặng là nụ cười mà Lars hay dùng khi giao thiệp với người khác, anh cười và im lặng, ít khi ta thấy anh trả lời một câu hỏi nào đúng nghĩa. Anh nhút nhát đến ngại giao tiếp, im lặng đến khó chịu và dễ mến đến tội nghiệp. Và anh yêu một cô búp bê tình dục.
Một câu chuyện độc đáo với diễn xuất tuyệt vời, bạn còn muốn gì hơn thế. Nhưng việc mọi người trong thế giới ấy đối xử với Lars và cô búp bê ấy ra sao sẽ khiến bạn xúc động và thèm khát. Các bạn nên xem phim này, rất nhân văn.
Hết Tết rồi à, thôi chúc các bạn xem phim vui vẻ nhé, và cám ơn đã theo dõi bài viết của mình. Ngày mai- mùng 5- sẽ là bài viết cuối trong chuỗi bài Tết xem gì của mình, chúc các bạn đủ sức mạnh làm việc :)
Phim
/phim
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất