Tạo động lực
Đã bao giờ bạn nhìn thấy 1 tấm gương, hoặc 1 hình ảnh mà thấy ấn tượng, kiểu như thấy bạn bè mình nghe nói tiếng Anh vanh vách, hay...
Đã bao giờ bạn nhìn thấy 1 tấm gương, hoặc 1 hình ảnh mà thấy ấn tượng, kiểu như thấy bạn bè mình nghe nói tiếng Anh vanh vách, hay cô bạn đồng nghiệp có 1 vòng eo đáng mơ ước, hay thằng ku em ở công ty làm Excel nhanh nhoay nhoáy, và tự dưng lúc đó cảm thấy: ồ, mình cũng phải quyết tâm làm được vậy thôi.
Bạn về nhà, lên mạng tìm kiếm: "làm thế nào để..."
Kết quả ra cả nghìn trang, kiểu như này:

Ngày thứ nhất, bạn rất hào hứng, bao nhiêu cái mới lạ/khác biệt
Ngày thứ hai, bạn thấy cứ thế này sau 1 năm mình sẽ đạt được điều mình mong muốn
Ngày thứ ba
Ngày thứ tư
..
Ngày thứ n, nếu n>10 nhưng lại vẫn nhỏ hơn 20, bạn thấy dần dần không còn mới lạ, cái mình đang đi theo liệu có đúng hay không, có "work" với mình không...
Nếu bạn vẫn tiếp tục để n kéo dài đến qua 30, có lẽ bạn đã quen với 1 thói quen mới trên hành trình đạt đến mong ước của bạn
Nhưng nếu n <=30, rất có thể, sau 1 vài tháng sau, thậm chí 1 vài năm sau, bạn lại thấy cái hôm nay mình luyện tập (và fail sau 1 tháng) lại mới, lại hay bạn lại thử thêm lần nữa.
Mình từng như thế nhiều lần.
Mình cứ nghĩ điều này chỉ do kiên trì, nhưng mình nhận ra, nó là kết hợp của cả kiên trì và cả động lực nữa. Mà động lực là cái đi trước để sinh ra sự kiên trì, kiên trì làm 1 việc (dù chán, nhưng có động lực để vượt qua), dần dần sẽ tạo ra đam mê, đam mê lại bồi đắp thêm động lực. Nó là 1 vòng xoắn ốc theo hướng đi lên, mà điểm đầu tiên của nó là động lực.
Hãy nghĩ về động lực của bạn khi đặt ra mục tiêu làm điều gì đó.
Động lực càng vững bền, càng đến từ bản thân bạn, thì khả năng cam kết của bạn với mục tiêu đó càng cao.
Với mình:
- Ngày xưa mình học ACCA, động lực 1 phần khi đó để thi đỗ vào Big4. Học được 1,2 môn thì thấy động lực đó không bằng đam mê (vì học thấy hay quá)
- Bây giờ mình lại tự học 1 vài chứng chỉ khác, vì đọc sách thấy người ta giỏi quá, động lực vươn lên của mình thúc đẩy mình đi làm về tuy mệt vẫn mở sách ra học
- Mình đọc thêm sách nổi tiếng về tài chính, quản trị, vì động lực của mình muốn dạy học thật tốt, truyền cho các bạn đi học lớp của mình cảm hứng như ngày xưa mình có.
Như vậy, khi động lực lại gắn thêm với core values của bạn (trong 1 bài viết của Scarlet - https://spiderum.com/bai-dang/How-To-Thu-tu-lap-ke-hoach-cho-10-nam-toi-d97_) thì bạn lại càng có quyết tâm đạt được mục tiêu mình đề ra. Với mình, 1 trong 3 core values là kiến thức, vì thế với mình, những mục tiêu vừa nêu trên hoàn toàn khớp với core value ấy, nên động lực là điều dễ dàng có được.
Bạn phải đào thật sâu để tìm được nguồn mạch nước "động lực" của mình. Đào được rồi, hãy giữ gìn, và mở rộng nó ra. Đừng bỏ quên nó rồi sẽ đến lúc mạch nước đó lụi tàn, là khó tìm lại lắm.
Mình copy đoạn văn này, có thể nó không đúng lắm với nội dung trong bài, nhưng nhiều khi mình đọc nó lại thấy hình ảnh của 1 người thợ kiên trì đào đến khi tìm ra cái giếng của mình:
"Tôi nghĩ quan niệm này cũng đúng với công việc của tiểu thuyết gia. Những nhà văn may mắn có tí năng thiên bẩm có thể viết tiểu thuyết dễ dàng bất luận họ làm gì – hay không làm gì. Như nước từ một suối nguồn thiên nhiên, câu cú cứ lai láng, và với chút ít hoặc không có nỗ lực nào, những nhà văn này vẫn hoàn thành được một tác phẩm. Thỉnh thoảng ta sẽ gặp ai đó như thế, nhưng, thật không may, số này không bao gồm tôi. Tôi không phát hiện được một con suối nào gần kề cả. Tôi phải dùng đục mà đập đá và đào một cái hố sâu rồi mới định vị được nguồn sáng tạo. Để viết một cuốn tiểu thuyết tôi phải ép mình làm việc quá sức về mặt thể chất và bỏ ra rất nhiều thời gian công sức. Mỗi khi bắt đầu một cuốn tiểu thuyết mới, tôi phải khơi một cái hố sâu khác. Nhưng nhờ duy trì kiểu sống này qua nhiều năm, tôi đã trở nên rất có năng lực, cả về kỹ thuật lẫn về thể chất, trong việc đào một cái hố trong đá cứng và định vị một mạch nước mới. Vậy nên ngay khi tôi nhận ra là một nguồn nước đang khô cạn, tôi có thể chuyển ngay sang một nguồn nước khác. Nếu những người dựa trên suối nguồn tài năng thiên nhiên bỗng thấy là mình đã cạn kiệt cái nguồn duy nhất của mình rồi, họ sẽ gặp rắc rối" - Tôi nói gì khi nói về chạy bộ - Murakami
Thật may mắn khi tôi đã đào được cái giếng và tìm được mạch nước của mình. Bạn có vậy không?

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Nhat Long Luong
Em có đọc cuốn Sức mạnh của Thói quen mà chưa hết thấy được sức mạnh thật sự của thói quen. Em lấy 2 ví dụ điển hình là tập chạy và tập đàn. Tập chạy em thử chạy theo 1 lộ trình nho nhỏ và cố định trong tầm khoảng vài ngày, thêm vài ngày nữa và đến nay là được tầm 2 tháng rồi thì well, it's working. Em bây giờ cứ sáng là nhẹ nhàng đi tất và xỏ giày và chạy và làm bữa sáng và tất cả rất nhẹ nhàng và khá là thú vị trời nắng hay có mưa đôi chút. Tiếp theo đó là tập đàn vì em là thầy giáo dạy piano và bản thân em cũng phải là người chơi đàn khá là ok đã. Em bỏ dành ra đúng 2 tiếng rưỡi ngồi im, bỏ hết ipad và iphone lẫn ipad ( lúc gần trưa em có lấy tí ipad để coi mẹ em gọi viber với lên dây đàn violin thôi ) còn lại là tập chung hết sức, có những lúc giống như bác Yuval Noah Harrari nói có những tiếng nói trong đầu mình làm mình cực kì sao nhãng nhưng mà xen vào đó là em nhiều lúc đạt trạng thái kiểu như deep learning, chơi không biết trời đất là gì, kiểu như nghiện ấy anh ạ. Em nhìn đồng hồ đúng giờ em dứt và đi đọc sách hay giúp bố mẹ làm việc nhà, soạn bài cho hs và đi dạy, đi học cao học, đi học đàn khác, chơi với cháu, vv . Em thấy mọi thứ bh cảm giác cực kì thú vị, vừa đơn giản nhẹ nhàng lại càng hiệu quả, trong vòng 2 tiếng rưỡi đó thực sự không thua kém gì tập dàn trải cả ngày và đem lại tâm lý cực kì vững.... ^^
- Báo cáo

Dinhvu

Well hay quá em. Vụ chạy anh đã trải qua. Giai đoạn 2016 chạy được 5km rồi, mục tiêu vẫn là chạy dài, xong nghĩ như nào lại chạy nhanh. Đến khi chấn thương là lại bỏ. Mãi đến 2019 mới chạy lại, xong cũng như em là bắt đầu ít một ít một. Cuối cùng thì chạy bộ thành thói quen, năm ngoái có thi LBM. Em chạy đến độ nào rồi
- Báo cáo

Nhat Long Luong
Em chạy vừa nhanh vừa chậm anh ạ , nhanh tầm 1 đoạn rồi chậm 1 đoạn ( đi bộ ) em dạy tầm 7h rồi chạy đến gần 7 rưỡi j đó quanh hồ ( hale - thiền quang ), ăn sáng nói chuyện với bố mẹ rồi nhảy vào tập đàn, nói chung là thành thói quen rồi, hnao cũng mệt một tí ăn uống ngon lành hơn hẳn, em thì k có việc j thì cứ tự động đến 9h30 or 10h đắp chăn đi ngủ rồi sáng 6h hơn j đó dạy ngồi đọc tí sách rồi đi chạy, một ngày bắt đầu như vậy em cảm giác như là chả thấy thiếu niềm vui j mặc dù là mọi người cứ kêu giời vì chán 😄😄😄😄😄😄
- Báo cáo

Lê Nguyên Vĩ
Em thật ngưỡng mộ khi anh có thể duy trì thói quen của mình trong một thời gian dài như vậy. Anh có thể cho em hỏi làm cách nào để có thể tập trung việc mình đang làm mà không bị những việc khác gây xao nhãng không ạ.
- Báo cáo

Nhat Long Luong
Theo anh, khi nào em làm việc gì đó không liên quan đến máy tính hay điện thoại thì em để nó sang 1 phòng bên, em nhìn đồng hồ, lấy cốc nước , tầm in ít một tiếng j đó em ngồi làm việc là ok mà, dần dần nó thành thói quen, em tập chung hơn hẳn. Rồi sau khi hoàn thành cv rồi thì quay sang làm cái khác cho nhẹ đầu ^^
- Báo cáo
QKaAt
Cũng giống như việc đun nước vậy, bạn không thể đun tới 99 độ rồi ngưng, nhiệt độ hạ xuống bạn lại đun tiếp và chỉ dừng ở mức 99 độ thì cho dù bạn đun mãi nước cũng không sôi được.
“Repetition is the mother of skill”
- Báo cáo

Dinhvu

Ví dụ hay quá bạn.
- Báo cáo

Wolfff
Cám ơn anh về bài viết.Nhiều việc em biết là phải làm, vì nó cần thiết cho em. Em cũng có động lực để làm những điều đó. Nhưng qua một thời gian, động lực mờ nhạt và việc làm của em cũng hời hợt đi. Em quay lại để đặt câu hỏi tại sao mình làm, nhưng nhiều cái vẫn mơ hồ, chưa được rõ ràng anh ạ
- Báo cáo