Những câu chuyện cảm động thường được viết vào mùa thu, cụ thể là vào một chiều thu.
Bởi vì mùa xuân là mùa của giao phối, mùa hè thì chỉ cần điều hòa , mùa đông là mùa của nhưng kẻ điên tình reo thân xuống làn nước xanh rêu phường Trúc Bạch.Riêng mùa thu Hà Nội thì khác, nó là là khoảng thời gian thiêng liêng dành cho những tâm hồn mộng mơ.
Tiết trời mát mẻ, nắng vàng như rơm khô vương trên mái tóc, hoa sữa tỏa hương thơm ngát như có ai đốt vape ngang qua, loa phường miccheck- miccheck giai điệu “ Hà Nội mùa vắng những cơn mưa”, cộng với điếu indica thằng em chuyền tay nữa là đủ một combo chí mạng.
Khói bụi của những công trình tạo nên sắc tím mộng mơ huyền ảo, thủ đô ngàn năm văn hiến nay lại  càng lãng mạn. Đừng sợ hãi bầu không khí ô nhiễm vì đó là hơi thở của một đất nước đang phát triển, hãy tháo khẩu trang ra, để cát bụi theo khí quản ngập tràn lá phổi, hãy dang rộng đôi tay ôm lấy cơn gió heo may , vì đó là lý do chúng ta skincare mỗi tối.
Mùa thu có rất nhiều điều để nói, nhưng cứ lặng thinh thì hấp dẫn hơn.Em đi trên phố, anh cũng đi trên phố, ánh mắt ta chạm nhau mà cứ ngỡ như chờ đợi từ rất lâu, Wing Man chỉ anh cách xin số, em ngọt ngào tinh tế tựa Giang Ơi. Anh đưa mũ vẫy gọi, em mỉm cười lên xe, rồi anh đưa em tới nơi em cần đến, em rút tiền check bill, ta chia tay nhau như hình ảnh của bộ phim 500 ngày yêu.
Người ta nói, kẻ đau khổ nhất là Arthur,  mỗi giây phút trong cuộc đời bi tráng của anh đều là khoảnh khắc cô đơn đến tận cùng, anh ta không thể tìm cho mình cái ôm ấm áp của cha, cái ánh mắt yêu thương của cô hàng xóm hay thậm chí là một  câu nói chân thành từ gã hề đồng nghiệp . Ai đó làm ơn, hãy bảo với Arthur book ngay một vé Turkish Airline đến Việt Nam,  vì mùa thu Hà Nội là mùa của sự thấu cảm. Mùa này, người An Nam chúng tôi đi rất chậm để nhìn nhau lâu hơn, chúng tôi bỏ qua cái vội vã của deadline để nghe câu chuyện nhà hàng xóm, chúng tôi sẽ bước vào cuộc đời anh, đặt mình vào vị trí của anh, cho anh lời khuyên,  và dẫn anh đi theo ánh sáng chân lý chói qua tim.
Cứ vào độ trung tuần tháng 8, khi nếp cái hoa vàng trổ bông, người dân làng Vòng lại tất bật với công việc truyền thống. Nếu có cơ hội đi dạo qua khu vực Mễ Trì hạ thời điểm này bạn sẽ thấy cảnh tượng con đường  được phủ toàn rơm khô vàng óng, san sát các tòa trung cư mới xây. Bên trong những nhà xưởng tư nhân, bạn sẽ nghe thấy rõ tiếng giã gạo cồm cộp, thỉnh thoảng vọng ra tiếng thét lớn của con vợ mắng anh chồng lơ đãng :” Tiên sư cha nhà mày, không nhìn à, dã vào tay bà rồi”, rồi tiếng đứa trẻ mới sinh khóc “oe oe” vì tỉnh giấc, rồi tiếng bà mẹ chồng ỉ ôi “ Thôi, tôi xin chị, chị be bé cái mồm thôi cho nhà tôi nhờ”, rồi ông bố chồng ngồi quán nước gần đó hớt hơ hớt hải chạy về , ông vớ cái ba tong trước cửa , chỉ mặt con dâu “ Cái đồ mất dậy, bố mẹ mày không dậy thì hôm nay ông dạy mày”.  Nếu John Wick có dắt chó đi ngang qua, chắc chũng phải bon chen với đám hàng xóm để ngó đầu vào xem có ai bị chém không.

Hương vị của cốm rất đặc trưng, nó dẻo dai như singum coolair, bỏ vàng miệng nhai thật kỹ, càng nhai sẽ càng thấy ngọt, không béo ngậy và hóa học như anbelive orginal mà nhẹ nhàng thuần khiết kotex xitin. Mùa thu  người ta hay mời cốm vào những đám hỏi. Dĩa cốm xanh như ngọc thạch được ủ trong lá sen phấn, bên cạnh khơi trầu thắm, điếu thuốc thơm và chén trà nóng là những tế vật truyền thống để người ta hóa kiếp cho một chàng trai lãng tử hào hoa phong nhã, cũng như lên đời cho một cô nàng ế ẩm tuổi 30.Về mặt tích cực, mùa thu là khoảng thời gian đẹp nhất trong năm để kết duyên. Mặt khác nó là pha black hole 5, hút cả cuộc đời người con trai vào vòng xoáy lao lý của hôn nhân, mà anh ta sẽ luôn được ưu tiên là người có tội.
Chiều chủ nhật, tôi ngồi trên căn gác nhỏ phố Văn Cao, lan man chém gió đủ thứ trên đời. Đột nhiên vợ tôi đi ngang qua hỏi :
” Anh làm gì mà mặt mày nghiêm túc thế?” ,
tôi không quay ra mà vẫn lạnh lùng nhìn màn hình laptop , tôi đưa tay làm một ngụm nước rồi nói :
” Anh viết câu chuyện cảm động về thu HÀ Nội”
Vợ tôi quát lớn
“Bớt luyên thuên đi, đến giờ nấu cơm rồi đấy, đi vo gạo nấu cơm, tôi ra mà anh vẫn ngồi đấy thì đừng trách ”
Hàng xóm quanh nhà tôi ngó nghiêng, thấp thoáng đâu đó bóng người cao gầy, tóc dài, tay dắt chó.