Một buổi chiều đẹp trời nọ ở Illinois, bà Piest đứng đợi cậu con trai Robert, năm nay 15 tuổi, tan làm. Vì bận rộn với công việc làm thêm trong mùa hè nên Robert đã bỏ lỡ nhiều cuộc vui của gia đình. Tuy nhiên, hôm đó là sinh nhật của bà Piest và chắc hẳn Robert sẽ không muốn bỏ lỡ ngày đặc biệt của mẹ. Vì vậy, bà chủ động đến đón con trai tan làm.
Nhưng, Robert không theo mẹ về nhà ngay sau khi tan làm mà nói với bà Piest rằng cậu phải đi gặp một chủ thầu ở bãi để xe. Robert nghe nói rằng người này đang tìm nhân viên bán thời gian và đưa ra mức lương cao gấp đôi thu nhập hiện tại của cậu.
Bẵng đi một lúc lâu, bà Piest vẫn không thấy con trai quay trở về nên đã gọi điện cho cảnh sát vì quá lo lắng. Cảnh sát an ủi người mẹ rằng có thể cậu con trai đang tuổi mới lớn, ham chơi nên đi cùng bạn bè mà quên không báo lại cho gia đình, đây cũng là điều rất bình thường. Tuy nhiên, tới bảy rưỡi tối, bà Piest vẫn không thấy Robert về nhà. Không thể chờ lâu hơn nữa, bà nhất quyết yêu cầu lực lượng chức năng nhập cuộc tìm kiếm con trai mình.
Sau khi nghe tin, Trung úy của đội hình sự tại địa phương, Joe Kozenczak đã lập tức chú ý đến vụ việc. Con trai anh là bạn cùng trường với Robert, Kozenczak biết Robert là một cậu bé ngoan, không bao giờ bỏ đi mà quên nói lời từ biệt. Anh đoán rằng cậu đã gặp chuyện bất trắc và chủ động dẫn cảnh sát tới nơi Robert làm thêm.
Sau khi tìm hiểu, Kozenczak tra ra được chủ thầu mà Robert gặp hồi chiều tên là John Gacy, hiện đang làm thiết kế nội thất. Điều tra sơ bộ cho thấy John Gacy không hề ra ngoài vào ngày xảy ra vụ án mà chỉ làm việc trong nhà. Tuy nhiên, Kozenczak vẫn nghi ngờ Gacy và tìm kiếm lịch sử tiền án của đối tượng, đồng thời phát lệnh cho Gacy đến thẩm vấn.
Khi Gacy tới buổi thẩm vấn, Kozenczak chưa tiến hành điều tra sâu về đối tượng nhưng vẻ ngoài của hắn lập tức khiến anh chú ý: Dáng người thấp lùn, mập mạp, hai cằm, râu đen. Đối tượng tự xưng là doanh nhân, từng tham gia các hoạt động chính trị của địa phương và chụp ảnh cùng đệ nhất phu nhân. Ngoài ra, hắn cũng có mặt trong một số hoạt động công ích như đóng vai chú hề trong các lễ hội để giải trí cho trẻ em.
Khi được hỏi về Robert, Gacy cho hay mình không hề quen biết nạn nhân và cũng chưa từng có bất kỳ tiếp xúc nào. Tuy nhiên, khi Trung úy Kozenczak đề cập đến lời khai của nhân chứng đã từng trông thấy Gacy và Robert ở bãi để xe, đối tượng lập tức biện hộ rằng mình chỉ chào hỏi cậu bé rồi rời đi.
Lời khai của Gacy nghe chừng hợp lý nhưng với trực giác nhạy bén của một cảnh sát lâu năm, Kozenczak cho rằng hắn đang nói dối. Sau khi khám xét nhà của đối tượng, cảnh sát tìm thấy một số quần áo của bé trai nhưng vì không có đủ bằng chứng nên không thể thực hiện bắt giữ với Gacy.
Song, chỉ với ngần ấy thông tin cũng đủ để cảnh sát để mắt tới Gacy và giám sát hắn chặt chẽ hơn. Ban đầu, Gacy tỏ vẻ bàng quan nhưng chỉ sau một tuần, hắn không giữ được bình tĩnh và thuê luật sư để cáo trạng cảnh sát quấy rối công dân, cản trở việc kinh doanh.
Ngay lúc Gacy chuẩn bị trình đơn tố cáo, Trung úy Kozenczak có được thông tin mới: Gacy đã từng bị kết án 10 năm tù vì tấn công tình dục một cậu bé ở Iowa nhưng được phóng thích sớm vì có biểu hiện tốt trong tù.
Sau khi mãn hạn tù, Gacy chuyển đến Illinois. Không lâu sau đó, một cậu bé đã kiện hắn vì có hành vi bạo lực và không đúng mực. Trong quá trình tạm giam, đối tượng khai rằng người khởi tố muốn tống tiền mình, đồng thời yêu cầu cảnh sát bắt giữ cậu bé kia nhưng không được đáp lại. Vào ngày diễn ra vụ xét xử, do người khởi tố không xuất hiện nên Gacy được bác bỏ mọi cáo buộc.
Vì vậy, phía lực lượng chức năng quyết định tiến hành lục soát toàn diện nơi ở của Gacy. Đối tượng tình nghi cũng góp mặt, hắn phủ nhận việc che giấu Robert khi bị cáo buộc nhưng lại thừa nhận bản thân đã từng giết bạn tình đồng tính để tự vệ, sau đó đốt xác và chôn dưới sàn xi măng của hầm để xe.
Trong quá trình khám xét nơi ở của Gacy, cảnh sát tìm thấy một căn phòng bí mật, bên trong có ba thi thể bị cắt xẻ không lành lặn. Lực lượng chức năng lập tức bắt giữ Gacy, khởi tố hắn vì tội giết người.
Phía cảnh sát điều tra nhà của hung thủ rất cẩn thận, tháo gỡ toàn bộ tường, trần và sàn nhà. Kết quả thu được rất nhiều vật chứng bao gồm dây chuyền, giày da, thắt lưng… Không nghi ngờ gì, đây đều là đồ vật tùy thân của người bị hại. Số xác chết được tìm thấy lên đến con số 29. Ngoài ra, Gacy cũng đã thừa nhận tội ác, tăng thêm 3 nạn nhân, trong đó có Robert đã bị hắn ném xác xuống sông Des Plaines.
Lời thú tội của hắn khiến cảnh sát bàng hoàng, Gacy là một trong số những kẻ sát nhân tàn bạo nhất nước Mỹ khi lấy đi mạng sống của hàng chục người. Hầu hết các nạn nhân của hắn đều là nam giới trong khoảng từ 15 – 20 tuổi. Vụ án này đã thu hút sự chú ý của chuyên gia lập hồ sơ tội phạm FBI Robert K. Ressler và nhiều nhà tâm lý học khác. Ressler cũng có mặt trong buổi thẩm vấn của Gacy để nghiên cứu sâu về đối tượng.
John Gacy cho biết, lần đầu tiên hắn giết người là tháng 1 năm 1970. Tối hôm đó, Gacy đã làm quen với một người đồng tính nam trạm xe buýt và rủ người này về nhà. Sáng hôm sau, đối tượng dùng dao để uy hiếp Gacy, trong lúc vật lộn, Gacy đã vô tình đâm dao vào ngực nạn nhân khiến anh ta tử vong. Sau đó, hắn chôn thi thể dưới sàn nhà.
Không lâu sau, Gacy kết hôn cùng một người phụ nữ và sinh được hai đứa con. Sau khi hắn ngồi tù, hai người đã ly hôn. Về sau, hắn đi tới hôn nhân cùng một người phụ nữ khác và sống trong chính ngôi nhà mà hắn đã chôn xác nạn nhân. Được một thời gian, vợ của Gacy phàn nàn rằng ngôi nhà có mùi hôi thối nhưng hung thủ không hề lo lắng, ngược lại, hắn biện minh rằng mùi hôi xuất phát từ việc căn nhà đã lâu không được dọn dẹp cẩn thận. Nhân lúc vợ đi du lịch, Gacy đã bọc kín thi thể bằng bê tông.
Gacy không nhớ chính xác về những lần giết người xảy ra sau đó. Tuy nhiên, kẻ sát nhân khai báo rằng vào năm 1975, hắn đã giết hại một nhân viên của mình tên John Butkovich. Khi ấy, Butkovich đã yêu cầu Gacy trả số tiền lương mà hắn thiếu nợ nhưng Gacy đã tìm cách trốn tránh cho qua chuyện. Gacy đã lừa nạn nhân về nhà mình, thực hiện tấn công tình dục, bắt ép nạn nhân tham gia trò chơi hiếp dâm mà hắn bày ra. Cuối cùng, Gacy siết cổ nạn nhân tới chết bằng dây thừng, chôn xác nạn nhân ở một phòng chứa đồ trong gara và đổ xi măng lên để xóa dấu vết.
Theo thời gian, những chiêu trò dụ dỗ trai trẻ của Gacy ngày càng trở nên thuần thục, những tội ác mà hắn thực hiện cũng điên cuồng, hung tợn hơn. Hắn tự gọi bản thân là “Người nhện”, bởi không con mồi nào có thể thoát khỏi tấm lưới mà hắn đã dệt nên.
Gacy thường lang thang, lưu vãng ở những nhà hàng, quán rượu dành cho người đồng tính nam để tìm kiếm đối tượng phù hợp. Đa số nạn nhân là khách tạm trú nên dù họ có mất tích cũng chẳng ai hay biết. Hung thủ sẽ mời họ về nhà uống rượu hoặc lén bỏ ma túy vào đồ ăn của họ. Sau đó, hắn sẽ rủ họ xem phim về đồng tính nam hoặc phim khiêu dâm. Nếu đối phương từ chối, kẻ tội phạm sẽ giở trò hiếp dâm. Cuối cùng, người bị hại không thể thoát khỏi nanh vuốt của ác quỷ và phải chịu số phận bi thảm.
Trong phiên tòa xét xử John Gacy, hắn đã bị kết án giết chết 33 mạng người, bồi thẩm đoàn tuyên án tử hình trên ghế điện.
Chuyên gia lập hồ sơ tội phạm Ressler tin rằng Gacy là một người rất thông minh với chỉ số IQ cao vượt trội, thuộc dạng tội phạm nguy hiểm. Hắn không chỉ có tài ăn nói, hùng biện mà còn biết cách khiến người khác mất cảnh giác, dẫn dắt họ từng bước đi vào cái bẫy mà hắn đã bày ra. Nếu kẻ thủ ác không tình nguyện nói ra sự thật, phía cảnh sát sẽ rất khó để tìm ra được chân tướng.
Thêm vào đó, Gacy rất giỏi ngụy trang. Vì vậy, những vụ giết người liên tiếp của hắn mới không bị lực lượng chức năng phát hiện. Chính điều này càng làm hung thủ trở nên ngông nghênh và mất đạo đức hơn. Trong cuộc sống xã hội, hắn thường hóa trang thành chú hề để đến thăm trẻ nhỏ trong bệnh viện, tự tổ chức những bữa tiệc cộng đồng hoặc giúp hàng xóm sửa chữa đồ đạc.
Gacy không bao giờ vắng mặt trong các hoạt động phúc lợi tại địa phương. Trên thực tế, tất cả đều là vỏ bọc của kẻ giết người. Ngay cả khi có một vụ án mạng xảy ra trong khu vực, cảnh sát cũng sẽ không dồn sự nghi ngờ vào “quý ông tốt bụng” này.
Nhiều phương tiện truyền thống xây dựng hình ảnh về Gacy như một người đa nhân cách nhưng Ressler cho rằng hắn đơn giản là một tên tội phạm khôn khéo và mưu mô. Gacy từng giúp vợ mở một tiệm gà rán và lợi dụng chức quyền để quyến rũ nam nhân viên trẻ. Nếu họ đồng ý quan hệ tình dục với hắn, Gacy sẽ thưởng cho họ. Nếu không, những chàng trai này sẽ phải nhận sự trả thù tàn nhẫn. Một cậu bé từng tố cáo Gacy bạo hành nhưng hắn đã thuê một người khác đánh cậu đến chết và đe dọa người kia không được khai báo trước tòa. Vì vậy, vụ án này Gacy trắng án vì nguyên đơn từ chối làm chứng trước tòa.
Ngoài ra, một số nhà tâm lý học cũng tiến hành phân tích tâm lý của Gacy. Từ những vụ án của hung thủ, có thể dễ dàng nhận thấy Gacy có nhiều sang chấn tâm lý. Hắn ta thích thao túng và kiểm soát người khác, điều này có thể biết được qua những trải nghiệm trong tù của Gacy. Hắn làm quen với nhiều bạn khác giới trong tù và thường xuyên viết thư cho họ để chỉ điểm, hướng dẫn đối phương cách cư xử, đối nhân xử thế… Có lẽ chính mâu thuẫn trong tính cách là nguyên nhân khiến Gacy đi vào con đường tội lỗi, không ngừng sát hại người khác.
Tâm lý tàn bạo và méo mó của Gacy bắt nguồn từ những kỷ niệm thời thơ ấu: Gia sư nghiêm khắc quá mức, người bố nát rượu chỉ biết đánh đập vợ con sau mỗi lần chè chén. Năm Gacy 5 tuổi, hắn bị một cô gái vị thành niên xâm hại tình dục; năm 8 tuổi bị chủ một cửa hàng là đàn ông trêu chọc; 10 tuổi mắc bệnh động kinh, phải liên tục uống thuốc. Năm học cấp ba, do cơ thể có bệnh nên Gacy không thể tham gia các hoạt động thể thao dù chỉ là những sinh hoạt hàng ngày đơn giản nhất. Sau khi trưởng thành và tìm được việc làm, hắn bị sa thải chỉ sau vài ngày vì sức khỏe ốm yếu. Từ đó, tính cách của Gacy thay đổi đáng kể, sống dựa vào rượu và ma túy.
Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất