Tại sao càng trưởng thành, ta lại càng dễ cảm thấy cô đơn ?
Cô đơn ở tuổi trưởng thành là cảm giác trống trãi trong các mối quan hệ xung quanh mà giới trẻ đang dần thu mình trong thế giới riêng...
Cô đơn ở tuổi trưởng thành là cảm giác trống trãi trong các mối quan hệ xung quanh mà giới trẻ đang dần thu mình trong thế giới riêng của mỗi người. Nhưng việc càng trưởng thành càng cô đơn đó chỉ là cảm giác chung của mọi người mà càng cố gắng giải thích chúng ta chỉ cảm thấy lạc lối mà thôi. Bạn nên hiểu rằng đó là cảm xúc bình thường khi ta có tầm nhìn xa hơn để bắt đầu so sánh với con người nhỏ bé của mình mà thôi.
Vì sao càng trưởng thành càng cô đơn
Thuở nhỏ với đôi chân bé xíu chúng ta đâu được đi đâu xa xôi nên cuộc sống của chúng ta xoay quanh những câu chuyện kể của bố mẹ và những món đồ chời mà ta giữ khu khư mỗi ngày. Vốn hiểu biết nhỏ nhoi đấy đủ làm ta vui, ta hạnh phúc là đủ rồi.Trong vòng tay của cha mẹ ta cảm thấy yên ổn cho đến khi bạn trưởng thành, đôi chân cứng cáp hơn, thuận lợi cho những chuyến đi xa cũng là khi những cảm giác trống rỗng luôn thường trực.
Khi đó ta biết rằng mình không còn lại cái rốn của vũ trụ nữa rồi...Càng được đi xa, càng biết thế giới này lớn tới chừng nào ta càng thấy mình nhỏ bé, và những nỗi cô đơn xuất hiện ngày càng nhiều. Thậm chí giữa đám đông ồn áo náo nhiệt ta bỗng chững lại, tự hỏi mình là ai?
Khi ta thoát khỏi cái vỏ bọc của gia đình, đến một nơi không bị quản lý, không bị ngăn cản làm những điều mình muốn, kể cả các mối quan hệ. Muốn chơi với ai thì chơi, muốn yêu ai thì yêu, sẽ không bị nghe hai từ “không được”. Nhưng chợt nhận ra, càng trưởng thành càng cảm thấy cô đơn.
Trưởng thành, bắt đầu cuộc sống tự lập, rồi va vấp, rồi tự đứng lên. Thế là dần biết sợ hãi những cạm bẫy của cuộc đời. Sợ những mối quan hệ tưởng đẹp đẽ đấy, bền lâu đấy, nhưng chỉ cần một phút khó khăn, sẵn sàng đạp lên nhau mà sống tiếp. Vì vậy mới nghĩ, cô đơn vẫn tốt hơn.
Biết yêu, muốn yêu một người mà khiến trái tim rung động. Rồi một mối tình qua đi, mối tình thứ hai lại đến, cứ bước qua mà chưa biết đâu là điểm dừng. Trưởng thành hơn trong tình yêu, nhưng nhờ thế cũng nhận ra cô đơn vẫn tốt hơn là cố yêu một ai đó để rồi phải tổn thương.
Khi còn bé, đau thì khóc, vui thì cười, chẳng sợ bất cứ điều gì vì đã có gia đình ở bên. Nhưng trưởng thành rồi, không thể kể lể với gia đình những tổn thương, vì sợ người mình yêu thương buồn. Cũng không thể oà khóc thật lớn rồi chạy đến bên mẹ, như vậy mẹ sẽ đau lòng. Thế cho nên chọn cách im lặng rồi chịu đựng để mọi thứ trôi qua. Và rồi cô đơn dần trở thành người bạn thân thiết với ta không rời.
Cô đơn của người trưởng thành không đáng sợ
Những nỗi cô đơn cứ lớn dần lên trong cuộc sống khiến ta cảm thấy sợ. Sợ rằng ta cô đơn có phải vì không ai hiểu mình, có phải vì người thân không yêu thương mình, hay ta đang mất kế nối với một nửa mà mình từng yêu thương.Càng trưởng thành sự bất an này càng lớn mà không phải ai cũng đủ khả năng giải thích được. Chỉ khi đọc được những câu nói hay về sự cô đơn của những người đi trước, của người có kinh nghiệm để thấy đó là cảm giác tự nhiên, thân quen như hơi thở của chúng ta vậy. Vì vậy thật ra sự cô đơn của người trưởng thành không đáng sợ như ta nghĩ .
Càng trưởng thành ta sẽ coi cô đơn như điều hiển nhiên mà đời người phải trải qua. Chưa trưởng thành, chỉ cần nhắm mắt rồi mở ra không thấy ai bên cạnh, sẽ lập tức đi kiếm tìm và có thể khóc than vì sợ cô đơn. Trưởng thành rồi, nhắm mắt lại, đếm hết 1, 2, 3, khi mở mắt ra thì vẫn thấy nhẹ lòng dù biết chẳng có ai bên mình, biết đang cô đơn lắm.
Càng có nhiều trải nghiệm ta càng nhận ra rằng tranh giành hơn thua với đời cũng chẳng để làm gì, ta chọn cách cô độc một chút, không còn ganh đua, đố kị, ghen ghét cũng là để được sống thật với con người của mình.Không hẳn là vì ta an phận mà ta có cơ hội để đối thoại với tâm mình. Điều này luôn cần thiết để tránh việc ta cứ ào ào xuôi theo dòng chạy của cuộc sống mà đánh mất giá trị cốt lõi của bản thân.
Đôi khi, cô đơn là việc cần thiết để cân bằng giữa cuộc sống náo nhiệt này, thậm chí khi bạn chọn đi đến tận cùng nỗi cô đơn, để thử khám phá chính bản ngã của mình ở nơi cùng cực nhất. Quan trọng là ở chữ CÂN BẰNG đấy vì có lúc cần vui tới bến, có lúc lại cần trốn vào một góc riêng để ta hiểu cuộc sống ở hai khía cạnh đấy.
Cô đơn cũng có vẻ đẹp của nó để bạn biết trân trọng hơn những phút giây hạnh phúc, chớ nên tự tìm cách lừa dối bản thân về sự đông vui giả tạo, những nụ cười gượng gạo.
Cô đơn rất cần cho việc sáng tạo, khi đó bạn mới làm việc thực sự hiệu quả nhất. Do đó, biết tận dụng khoảng thời gian cô đơn lại chính là mục tiêu và quan niệm cần có của mỗi một người thành công và có bản lĩnh.
Hãy học cách chấp nhận nỗi cô đơn như là gia vị, món quà không có trong kế hoạch của bạn mà cuộc đời ban tặng để điểm tô cho muôn màu của cuộc sống. Học được cách sống tốt trong cô đơn để làm người bản lĩnh.
Sự cô đơn sẽ giúp ta kết nói với chính mình bên trong.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
