TRUYỆN TRANH CÓ GIÚP BẠN SỐNG TỐT HƠN!?
Truyện tranh dạy cho chúng ta điều gì về cách sống và theo đuổi sự nghiệp!?
Như bao hình thức kể chuyện khác, các tác phẩm manga (truyện tranh Nhật Bản) cũng cần một câu chuyện đủ hay, xoay quanh một nhân vật đi ngược lẽ thường, nỗ lực vật lộn với bao thách thức để chạm đến mục tiêu và hoàn thiện hơn sau chuyến hành trình. Khi còn nhỏ, mình say mê sức mạnh kinh hồn, dáng vẻ anh dũng của những nhân vật chính. Nhưng đi cùng với sự tăng lên của tuổi tác lẫn trải nghiệm, mình lại ấn tượng nhiều hơn với những nhân vật bình thường được lột tả "hết sức con người", dù chỉ xuất hiện một chương, một phần (arc) hay song hành cùng "người hùng" trong cả tác phẩm.
Trong cả hàng chục bộ truyện từng say đắm, mình cảm phục sự tinh tấn rèn giũa từng chút một của của gã "ác ma" ôm mộng lật đổ kẻ được mệnh danh là thiên tài xuất chúng. Mình nhìn thấy bản thân qua người đội trưởng bình thường tận tụy với từng việc nhỏ nhất giữa một tập thể toàn "siêu sao" sáng chói. Và vị bác sĩ âm thầm tỏa sáng, thong thả tiến bước trên con đường cứu người suốt hàng chục năm dù chẳng ai tán dương hay công nhận là lời nhắc lớn nhất cho triết lý chân giá trị luôn bền vững qua thời gian mà mình đã theo đuổi trong chục năm lập nghiệp.
Cùng đọc thử câu chuyện của 3 con người "bình thường" nhưng không hề "tầm thường" có sức lan tỏa "phi thường" để có thể tin vào điều tốt đẹp đang chờ đợi mỗi chúng ta trên hành trình sống sao cho đáng cuộc đời của riêng mình.
—
Nói đến manga là phải nhắc đến tượng đài Osamu Tezuka được mệnh danh là "Thần Manga", "ông tổ của truyện tranh Nhật Bản". Một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là Black Jack (còn được biết đến với cái tên Bác Sĩ Quái Dị). Đọc Black Jack lần đầu vào những năm cấp 2, mình đã ấn tượng mạnh mẽ với chương truyện "Lục Đẳng Tinh". Đến gần đây, kiệt tác này đã "tái ngộ" với độc giả Việt Nam với hình thức sang hơn, xịn hơn. Và "Lục Đẳng Tinh" vẫn ở đó, vẫn tỏa sáng âm thầm mà rực rỡ trong trái tim mình.
Chương truyện này xoay quanh vị bác sĩ "mờ nhạt" Shiitake. Trong một bệnh viện danh tiếng hàng đầu, bác sĩ Shiitake tựa một "ngôi sao" yếu ớt, tỏa chút ánh sáng le lói bị lấn át bởi những đồng nghiệp sáng chói cùng thâm niên nhưng tham vọng hơn. Chẳng màng đến quyền lực, danh tiếng hay địa vị, ông cứ âm thầm làm việc, cống hiến và rèn giũa tay nghề.
Đến khi phải bầu ra viện trưởng, bác sĩ Shiitake vẫn kiên định với lựa chọn đứng ngoài mọi mưu đồ, đấu đá. Ông chỉ chuyên tâm làm việc và thong thả sống cùng cái nghiệp giành giật sinh mạng khỏi Tử Thần. Thế nhưng, tài năng của ông dù bị nội bộ xem nhẹ lại không qua mắt được "quái kiệt làng y" Black Jack. Ngay khi nhìn thấy vị bác sĩ sơ cứu tài tình cho một bệnh nhân, Black Jack nhận ra tay nghề kiệt xuất có được nhờ hàng chục năm trời mài giũa không ngừng.
Vốn không có giấy phép hành nghề và đứng ngoài lề hệ thống, Black Jack nhận ra bác sĩ Shiitake như một lục đẳng tinh vĩ đại nhưng vì nằm quá xa nên bị cho rằng là nhỏ bé và yếu đuối hơn những nhất đẳng tinh, nhị đẳng tinh… tỏa sáng hơn, nhìn to hơn vì gần Trái Đất. Dẫu vậy, chân giá trị luôn là thứ trụ vững sau bao thử thách. Khi những đồng nghiệp lần lượt bị vạch mặt vì những mưu đồ bẩn thỉu, bác sĩ Shiitake trở thành cứu cánh duy nhất cho cả bệnh viện, đứng ra mổ chính cho bệnh nhân nguy kịch với tâm niệm hết lòng cứu sống mạng người. Kể từ đó, ánh sáng từ lục đẳng tinh xa xôi đã rọi sáng những con người vốn bị che mờ bởi hư danh và quyền lực.
Cảm phục trước một nhân cách lớn được tác giả Osamu Tezuka kể lại hết sức nhẹ nhàng, mình có niềm tin để hết lòng cống hiến, tạo ra giá trị cho tập để đã lựa chọn. Ban đầu, mình ít nhiều thua thiệt so với những đồng đội hoạt ngôn, quảng giao, xởi lởi. Dù vậy, lựa chọn sống đúng với con người mình, làm đến tận cùng với điều bản thân tin tưởng tự khắc mang đến sự bình an và hài lòng từ bên trong.
Cứ cần mẫn làm việc, rèn giũa năng lực và THONG THẢ chờ đợi quả ngọt sẽ đâm chồi sau bao công sức gieo trồng, vun xới. Bởi lẽ, chân giá trị luôn là thứ trụ vững qua thời gian.
—
Đến gần đây, mình tìm được thêm một tác phẩm khiến bản thân say mê dù đọc lại biết bao nhiêu lần là Haikyu!!, tuyệt phẩm về môn thể thao bóng chuyền. Vẫn rất thích và học được rất nhiều từ câu chuyện cậu bé Hinata Shoyo "thấp bé nhẹ cân" nỗ lực chinh phục cuộc chơi của những "gã khổng lồ". Nhưng mình lại đồng cảm nhiều hơn với đội trưởng Kita Shinsuke của đội bóng chuyền trường Cao Trung Inarizaki từng đối đầu với nhân vật chính tại giải đấu toàn quốc.
Trong một tập thể chỉ toàn "siêu sao", Kita bình thường đến bất ngờ. Thế nhưng, sự bình thường của Kita lại là nền tảng vững chắc giúp cả đội giữ vững nhịp độ và sự ổn định để đánh bại mọi đối thủ. Bằng cách nào, Kita có thể trở thành đội trưởng đáng tin cậy, dẫn dắt được những cầu thủ có tài năng vượt trội hơn mình? Tất thảy đến từ sự TẬN TỤY trong từng hành động nhỏ nhất.
Từ khi còn nhỏ, cậu bé Kita được bà dạy phải tỉ mẩn trong từng việc mình làm vì thần linh luôn dõi theo chúng ta. Làm theo lời bà, Kita rèn cho mình thói quen cẩn thận, kỹ lưỡng và tận tụy đến tận cùng khi dọn dẹp, lúc luyện tập, trong trận đấu.
Kita làm những điều đó chẳng vì để được khen ngợi hay tán dương, hay vì sợ hãi vị thần nào đó sẽ trách phạt. Cậu làm vì đó là "nghi thức" giúp cậu hạnh phúc và trọn đầy từ sâu bên trong, như một dạng thiền ngay trong đời sống.
Dù sở hữu tiềm năng có hạn, quả ngọt vẫn đâm chồi khi không ngừng chăm sóc, bền bỉ vun trồng như khi chính Kita được trao vị trí đội trưởng danh giá của một trong những đội bóng chuyền mạnh nhất toàn quốc. Bước tiến này có thay đổi điều gì ở Kita không? Cậu bật khóc vì hạnh phúc khi cầm trên tay chiếc áo đội trưởng nhưng rồi sẽ lại dọn dẹp, luyện tập và thi đấu bằng sự vững vàng, tỉ mẫn như mọi lần.
Khi làm việc, mình thường tự nhắc bản thân đừng nên trông chờ sự công nhận của người khác. Ừ thì, được khen ngợi hay tưởng thưởng là một điều đáng mừng sau bao công sức vất vả. Nhưng quá phụ thuộc vào đánh giá của người khác thì sẽ làm mất đi khả năng tận hưởng niềm vui trong công việc mình làm.
Khi dốc hết tâm sức, toàn tâm toàn ý để thực hiện một hành động gì đó, bạn sẽ thấy hỷ lạc tự nhiên được sinh sôi, hòa mình vào trạng thái "dòng chảy" để làm chủ bản thân cùng môi trường xung quanh như một "vị thần tối cao chi phối thực tại". Tất thảy đều khởi đầu từ hai chữ TẬN TỤY.
—
Và tận tụy tập luyện hàng năm ròng, TINH TẤN tiến lên từng chút một chính là con đường "ác ma" Yoichi Hiruma lựa chọn để đánh bại thiên tài trăm năm có một sở hữu năng lực chạm ngưỡng siêu phàm. Trái ngược với Kita Shinsuke lãnh đạm và chắc chắn, Yoichi Hiruma trong tác phẩm Eyeshield 21 về chủ đề bóng dầu dục lại nổi loạn, mưu mô, khó lường tựa như sứ giả đến từ địa ngục. Gã sở hữu "death note" liệt kê vô vàn chứng cứ tội lỗi đủ khiến mọi người sẵn sàng phủ phục trước "ác ma" độc tài.
Ẩn sâu những hành vi ngang tàng, Hiruma sở hữu một khát khao chiến thắng mãnh liệt và nung nấu ước mơ xây dựng nên đội bóng cùng "lineman béo ú" Kurata và "chân sút uy mãnh" Musashi. Đối thủ lớn nhất mà Hiruma cần vượt qua là gã thiên tài "thượng đẳng" đã thẳng tay xé nát mộng ước của nhóm bạn.
Dù đủ điều kiện vào học ngôi trường vô địch giải bóng bầu dục cấp 3, Hiruma đã từ chối nhập học để cùng những người bạn khởi tạo nên đội bóng Devil Bats từ con số 0. Đó là một hành trình cô độc, không tưởng đòi hỏi rất nhiều nỗ lực, ý chí và niềm tin.
Trên cương vị thủ lĩnh, Hiruma phải luôn rực cháy như lửa để tiếp thêm nhiệt huyết cho đồng đội và không ít lần lén giấu đi những giây phút mệt mỏi, nản lòng lẫn bế tắc. Dẫu số lượng thành viên trồi sụt không ngớt hiếm khi đủ số lượng tiêu chuẩn, Hiruma không muốn bắt ép người khác tham dự đội bóng bởi anh có niềm tin tuyệt đối vào sức mạnh của sự quyết tâm. Hiruma chờ đợi hàng năm trời cho đến khi gặp được "đôi chân vàng" Sena Kobayakawa - cậu bé yếu ớt có tốc độ phi thường, nhân vật chính của bộ truyện.
Với Hiruma, anh khao khát chiến thắng như một mục tiêu tối thượng của cuộc đời, giống như một con sư tử trong bầy luôn có quyền thách thức kẻ mạnh nhất để giành lấy vị thế độc tôn.
Thế nhưng, Hiruma chưa từng có ý nghĩ chơi xấu (ngoài những quái chiêu bẩn bựa để khích đểu đối thủ) và cũng không bao giờ than vãn với những điều mình không có. Thay vào đó, Hiruma tôn sùng triết lý thực tế là "vận dụng tốt nhất mọi con bài được chia".
Vốn dĩ, Hiruma đã được gã thiên tài công nhận về đầu óc mưu lược hơn người và còn muốn lập nên một đội bóng chỉ toàn những thiên tài để giành lấy tất thảy vinh quang một cách dễ dàng. Thế nhưng, Hiruma không bao giờ nghĩ đến điều đó. Anh chỉ muốn xây dựng một tập thể những con người bình thường với đầy khiếm khuyết nhưng khao khát chiến thắng bằng tài năng riêng biệt như bước chân thần tốc, bắt bóng siêu dính, sức mạnh kinh hồn.
Trên vai trò dẫn đầu, Hiruma không bao giờ than thân trách phận vì không có tốc độ phi thường hay phản xạ thần tốc. Thay vào đó, người đội trưởng vốn bị coi là lạnh lùng âm thầm luyện tập không ngừng nghỉ để giảm được thời gian chạy đúng 0,1 giây. Chỉ 0,1 giây nhưng phải đổi bằng nhiều ngày tháng đổ mồ hôi, sôi nước mắt. Chỉ 0,1 giây nhưng quyết định cục diện cả một trận đấu. Chỉ 0,1 giây đã nói lên được kết quả của một quá trình vững tinh, tinh tấn rèn luyện và tiến bước dù không tưởng có thể giúp người bình thường đả bại được cả thiên tài tuyệt thế.
Dõi theo hành trình của Hiruma hiện thực hóa ước mơ, mình thấy một con người bình thường TẬN TỤY nỗ lực đến tận cùng với niềm tin bên trong. Hầu hết chúng ta không phải là thiên tài mà đều là những con người bình thường khác biệt về điểm mạnh, điểm yếu như các thành viên của đội bóng Devil Bats. Khi va vấp bên ngoài, chúng ta không ít lần cảm thấy thua thiệt và ghen tị với ai đó vượt trội hơn, tài giỏi hơn và tỏa sáng hơn. Mình cũng vậy, từng rất nhiều lần.
Nhưng như Hiruma đã nói, việc tốt nhất chúng ta nên làm là "vận dụng tốt nhất mọi con bài được chia".
Mình đã không còn khao khát trở nên hướng ngoại, có thể kết thân với cả thế giới vốn là bất khả với một con người hướng nội thích quan sát và hay suy nghĩ nhiều trước khi nói. Mình không còn so sánh và xem những điều đó là trở ngại mà chuyển hóa thành lợi thế cạnh tranh "tư duy đa chiều, logic cũng như nắm bắt tốt bức tranh tổng thể bằng khả năng quan sát" khi dấn thân vào mọi cuộc chơi. Mình cũng không ráng làm nhanh, thể hiện nhiều mà tận hưởng xu hướng "tư vấn, hoạch định, thiên về tư duy" của chủng tính cách INFJ. Và mình cũng chẳng phải đắn đo quá nhiều khi quyết định theo đuổi một ước mơ.
Bởi vì dù xuất phát điểm thế nào, chúng ta đều bình đẳng với nhau về quyền được hướng đến đỉnh cao.
—
Trong tựa sách FLOW có đọc gần đây, tác giả Mihaly Csikszentmihalyi có đúc kết một ý là "con người yêu thích cái đẹp nhưng ngưỡng mộ những nỗ lực vượt qua nghịch cảnh". Dù chỉ trên trang giấy với nét vẽ trắng đen, câu chuyện về những nhân vật bình thường kiên gan tiến bước, sống đến tận cùng với niềm tin dù bình dị, khác thường hay không tưởng đã giúp những con người đang mang cơn bão lòng có thể THONG THẢ nghỉ ngơi, truyền cảm hứng để chúng ta TINH TẤN rèn luyện tốt hơn từng chút và dám tin vào một tương lai tươi sáng chờ đợi những kẻ TẬN TỤY đang độc bước trên hành trình của riêng mình.
Vì lẽ đó, mình yêu và say đắm với manga.
Với bạn, manga có giúp bạn sống tốt hơn hay học được bài học ý nghĩa gì? Bộ truyện hay nhân vật nào đã để lại trong bạn ấn tượng sâu sắc?
Mình thực sự mong có thể cùng nhau chia sẻ và lắng nghe!
Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất