1. TẠI SAO LẠI CẦN CÓ MENTOR XA LẠ?
Cuộc đời chúng ta được xây dựng bởi những liên kết quan hệ trong xã hội, và phần nào ảnh hưởng đến cảm xúc, tư duy của mỗi người! Theo Napoleon Hill chia sẻ trong "Chiến thắng con quỷ trong bạn", người có ảnh hưởng đến chúng ta nhiều nhất chính là người bạn đời, và những cộng sự trong công việc.... Và đó phần nào là những mối quan hệ cố định, và ít khi chúng ta có thể thay đổi được, vậy ta nên làm gì, khi những mối quan hệ đó phần lớn mang lại tư duy tiêu cực như khó chịu, bức bối, lạc lõng? Hãy thử tìm đến một 'mentor' nhé~ Theo tớ, ít nhất họ sẽ giúp ta hai chuyện:
- Một là, kiểm điểm lại bản thân. Mentor đôi khi là những người xa lạ, chưa hề quen biết nên họ sẽ thoải mái nói ra những yếu điểm trong vấn đề chúng ta đối mặt một cách thẳng thắn.
- Hai là, ai cũng sẽ cố gắng thể hiện phiên bản tốt nhất của bản thân mình. Nên, họ sẽ cho bạn thấy những vùng sáng của họ, và bạn - đang nhận thấy mình bản thân đắm chìm trong vòng tối. Phần nào sẽ hấp thụ được những tư duy tích cực (dù có 'ảo').
Vấn đề là bạn ít khi thay đổi được môi trường xung quanh, mà chỉ có thể thay đổi bản thân để khiến bản thân thích nghi và phát triển. Với một mentor như tớ đã chia sẻ ở trên, không hẳn họ sẽ giúp bạn cải thiện vấn đề một cách trực tiếp đâu, mọi chuyện sẽ do chính bản thân bạn, từ những chia sẻ của họ, bạn phải là người chủ động nhìn thấy vấn đề của bản thân, hình thành tư duy tích cực và hướng đến mục đích cuối cùng của bản thân.
2. TỚ ĐÃ 'TÓM' ĐƯỢC MENTOR XA LẠ NHƯ THẾ NÀO?
Kết quả hình ảnh cho hero journey
(Source: Pinterest)
Đó là câu chuyện của 6 tháng trước, bản thân tớ hoàn toàn bất lực và cảm giác chông chênh trong con đường phát triển sự nghiệp. Hàng loạt câu hỏi cứ xoay quanh tớ mỗi ngày: 'Mày đang làm việc 12H/ngày đó, có đáng không?', 'Rồi, một năm sau mày sẽ như thế nào?', '12H/ngày mà sao công việc của mình cái gì cũng chả ra hồn vậy?'... Tư duy tiêu cực dẫn đến cảm xúc và hành động cũng tiêu cực, tâm trạng tớ bị nhấn chìm trong bức bối và những chia sẻ với mọi người xung quanh chỉ toàn 'không lối thoát'. Lúc này, tớ thấy rằng, chia sẻ chỉ là biện pháp xoa dịu tạm thời, nên khi 'thuốc' hết tác dụng, tớ sẽ quay ngay lại cảm giác tiêu cực.
May mắn thay, tớ biết bản thân có vấn đề (dù chưa biết vấn đề đó là gì? Đến từ đâu), nên đã đăng ký tham gia những buổi chia sẻ/workshop. Và vô tình, ở một buổi workshop chia sẻ về Marketing, tớ gặp được chị C. - và biết được hành trình trở thành một Regional Manager của chị. À, vỡ òa luôn...  trùng hợp nhận ra mình cũng muốn cái đích nó như chị? Làm sao giờ? Hỏi chị thì ngại vì có quen biết đâu? Mình nấu một nồi lẩu lo lắng + đắn đo + do dự và ngồi đó tới khi mọi người đi về hết, mới dám bước tới, nhờ chị làm 'mentor' và chia sẻ vấn đề mình gặp phải. À, thì ra người xa lạ, nên chị thoải mái đặt những câu hỏi mà mình ít khi dám đối mặt:
1. Nghỉ việc ở đây? Em đi đâu? Em làm CRM? Em chắc là người ta đưa em một vị trí CRM Lead ở một công ty mới thành lập, em tự tin là mình hiểu CRM và biết làm gì ở vị trí đó chưa?
2. 12H/ngày... em rất chăm chỉ đó! Vậy em quản lý thời gian như thế nào, CV chiếm nhiều thời gian của em nhất? Công ty có cần không? Em dành bao nhiêu thời gian 1 ngày để thu nạp những kiến thức/kỹ năng mới? Nếu được, em thử phương pháp 7/3 (*) mà công ty chị training cho các bạn nhân viên thử? 
Úi, vậy ra, vấn đề toàn nằm ở mình. Mình thấy vấn đề đó, mà chả dám đối mặt, ta chui vào cái kén và tự huyễn hoặc bản thân rằng là do lỗi hoàn cảnh đẩy đưa. Và người xa lạ kia, sẵn sàng xé toạc vỏ kén mà chẳng sợ ta buồn... Ta mới thấm thía 'lỗi bởi ta, chẳng bởi đời'. Nếu ta xem công việc ta đang làm là một cuốn sách đang đọc dở, thì nó có bao nhiêu chương? Ta đã đọc đến chương nào rồi? Mỗi ngày, ta có lật thêm chương mới để đọc, hay cứ quanh đi quẩn lại những chương cũ? Mình hoàn toàn chẳng biết CRM đang bao gồm cái gì? Phải đi như thế nào? Nên hoàn toàn lạc lối và chỉ mãi quanh quẩn trong mớ công việc hàng ngày, rồi thế nên mới thấy sao bản thân vô dụng quá, mãi không phát triển, hoặc là có phát triển, nhưng những kỹ năng mình học, nó có giúp ích cho công việc không?
Thế là, mình tự xây dựng lộ trình phát triển cho công việc của mình rồi tự tìm tòi các phương pháp quản lý và đầu tư thời gian hiệu quả. Rồi áp dụng thêm phương pháp 7/3 (*) đã được chị mentor hướng dẫn: Nếu thời gian làm việc ở công ty của em là 8 tiếng, hãy dành 7 phần (8x7 = 5.6 tiếng) và hoàn thành 100% công việc được giao, còn 3 phần còn lại (2.4 tiếng), chủ động xin thêm các công việc, dự án mới để có thể học hỏi và phát triển thêm. 
Úi chao, sau ba tháng, mới thấy mình tiến bộ rõ rệt. Con đường phát triển mở rộng ra hơn bao giờ hết, biết mình năm sau nên làm gì, tập trung ở đâu? Thời gian làm việc hiệu quả và năng suất hơn! Rồi dư dả thêm thời gian cho các hoạt động cộng đồng, và có thêm một mối quan hệ với một người xa-lạ rất giỏi. Thế mới thấm: "Bản thân ta có thể nắm gọn mọi thứ trong bàn tay, chỉ là ta có thấy, và có chấp nhận đương đầu hay không thôi?"
Và, dành lời khuyên cho mọi người, bạn cũng nên 'tóm' một mentor xa-lạ đấy! Nếu thấy bản thân có vấn đề, hãy tìm mọi cách để giải quyết vấn đề. Sớm thôi, vũ trụ sẽ nghe lời thỉnh cầu của bạn và gửi xuống cho bạn một tín hiệu. Tín hiệu này có thể là VBlogger hằng ngày bạn theo dõi trên Youtube, hay là anh thầy dạy Yoga, hay là chị diễn giả mà mình thấy sao chị nói hay quá? Cứ cố gắng chia sẻ với họ, lắng nghe họ nói gì về vấn đề của mình, nếu thấy vỏ kén còn dày quá, cứ tìm và chia sẻ tiếp. Và rồi, quan trọng nhất, hãy nhìn lại bản thân và tự hỏi: Vấn đề của mình là gì? Mình muốn gì? Và làm sao mình đến được đó?
Nếu được, hãy chia sẻ với mình, mình sẽ cố gắng giúp bạn!