“𝑌𝑜𝑢 𝑎𝑟𝑒 𝑎 𝑑𝑟𝑒𝑎𝑚𝑒𝑟, 𝑎𝑛𝑑 𝑡ℎ𝑎𝑡 𝑖𝑠 𝑦𝑜𝑢𝑟 𝑚𝑖𝑠𝑓𝑜𝑟𝑡𝑢𝑛𝑒.”
- 𝐻𝑎𝑛𝑠 𝐶ℎ𝑟𝑖𝑠𝑡𝑖𝑎𝑛 𝐴𝑛𝑑𝑒𝑟𝑠𝑒𝑛 -

Nguồn : Unsplash
𝐍𝐠𝐚̀𝐲 𝟏𝟐 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝟏
Buổi sớm tinh mơ
Hôm nay cũng như bao ngày khác, đối với em, thế giới vẫn mang một dư vị nhàn nhạt, buồn tẻ. Cuộc sống của em rất đỗi bình thường, không như bao bạn nữ khác. Em biết mình khác với họ nên em chọn cho mình một lối sống thầm lặng, không kết bạn, không giao lưu với bất kì ai. Lạnh lẽo như một nhánh cây chờ đợi ngày rụng lá giữa mùa đông giá rét, âm thầm như một nốt trầm phải cố tránh khỏi mọi sự sôi động ở đời.
Đúng! Em là một người chẳng có gì nổi bật. Em chưa bao giờ cảm nhận được hơi ấm hạnh phúc của gia đình hay sự quan tâm của những người bạn. Bản thân em đang cố gắng từng ngày để giành giật lại sự sống nhưng chính sự tàn khốc ở thực tại lại đang giẫm đạp lên tâm hồn bé bỏng này. Thế rồi sự xuất hiện của người ấy đã làm cuộc sống em mang một màu sắc khác.
𝐍𝐠𝐚̀𝐲 𝟑 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝟏
Anh là một idol nổi tiếng. Lần đầu em bắt gặp anh ấy trong một chương trình tivi tối chủ nhật. Em ngưỡng mộ bởi sức sống mà anh đang trao cho em. Em không ngừng cuốn hút bởi vẻ đẹp ấy. Chính khoảnh khắc ấy, em đã say đắm bởi nụ cười và đôi mắt anh. Mọi thứ về anh trong em giờ đây thật đẹp làm sao... Em cảm nhận mình và anh như hai trái tim cùng chung nhịp đập dù có lẽ anh chưa bao giờ biết mặt em. Chính từ giây phút ấy, em đã tìm cho mình được một mục tiêu, một lẽ sống mới. Từ ngày đó, em chưa bao giờ thoát khỏi giấc mộng, vẫn giữ mãi một tình yêu cho “anh”.
𝐍𝐠𝐚̀𝐲 𝟐𝟎 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝟐
Em bắt đầu lấy số tiền dành dụm của mình đi mua sticker, poster của anh. Các buổi fanmeeting về anh em chưa bao giờ vắng mặt. Mọi album của anh đều được em cất giữ trong ngăn bàn. Căn phòng của em giờ đây đầy ắp khung hình của anh. Dù chưa lần nào gặp mặt nhưng em lại yêu anh, say đắm nụ cười nơi anh qua mọi hình ảnh của anh chất chứa nơi đây.
𝐍𝐠𝐚̀𝐲 𝟏 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝟑
Cuộc sống của em ngày càng tồi tệ hơn. Em lại cãi nhau với gia đình vì thành tích học tập dần sa sút. Ở trường, em lại bị xem như một kẻ “lập dị” chỉ vì em không muốn nói chuyện với họ. Sự tồn tại của em nay trở nên vô hình trong mắt họ.
Không một ai đếm xỉa tới em.
Nhưng em không quan tâm, bởi giờ đây em đã có nguồn sáng đời mình. Dẫu xã hội có chuyển biến như thế nào, trái tim ấy vẫn dõi theo anh từng ngày, đến cả từng giây từng phút. Hằng ngày em đều tự hỏi: có hay chăng anh ấy biết điều đó không ?
Nhưng rồi
Em lại như chết lặng…
…….
𝐍𝐠𝐚̀𝐲 𝟏𝟔 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝟑
“ 𝑪𝒂 𝒔𝒊̃ 𝑿𝑿𝑿 đ𝒂̃ 𝒕𝒖̛̣ 𝒕𝒖̛̉ 𝒕𝒂̣𝒊 𝒏𝒉𝒂̀ 𝒓𝒊𝒆̂𝒏𝒈 𝒗𝒂̀𝒐 𝒔𝒂́𝒏𝒈 𝒉𝒐̂𝒎 𝒒𝒖𝒂.”
Nhìn vào tiêu đề đầu trang, em dường như không tin vào mắt mình … Khoảnh khắc giờ đây như ngừng trôi … Làm sao em có thể chấp nhận sự thật này? Trái tim em ngay giây phút này như ngừng đập. Em cứ bám víu lấy một niềm tin đang dần nguội lạnh bởi điểm tựa của em đã hoàn toàn nhạt phai…Chiếc áo len em đan cho anh còn chưa được mặc, lá thư em viết vẫn chưa được gửi. Sự tồn tại của anh vốn là lý do em viết tiếp cuộc hành trình dang dở đời mình giờ đây lại biến mất. Tựa như hạt bụi tan vào hư vô, tựa như giọt sương rơi trên kẽ lá... Mọi thứ diễn ra thật phức tạp, nhanh chóng đến cả bản thân còn không hiểu nổi. Cảm giác bàng hoàng, thất vọng cứ mãi xâm lấn trong cõi lòng, tâm can em. Em tự hỏi: mình phải làm thế nào đây?
𝐍𝐠𝐚̀𝐲 𝟏 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝟒:
Chơi vơi,
Trống rỗng…
Mỗi ngày trôi qua đối với em không khác gì như một địa ngục. Ngọn lửa lâu nay em sưởi ấm, bám víu vốn đã vụt tắt dần… Bao nhiêu ước mơ, niềm tin giờ đây đã không còn. Em chẳng còn biết phải đối mặt với từng giây từng phút trôi qua này như thể nào nữa…
Em không thể chịu đựng cảm giác này mãi

-----------------------------------------------------------
“Em đang mơ đúng không? Bóng dáng anh lại vụt thoáng qua, dù chỉ là một hình ảnh mập mờ nhưng cũng đủ khiến trái tim em không ngừng xao động. Vẫn là nụ cười, là đôi mắt khiến em say đắm ngày ấy. Đôi bàn tay thật ấm áp làm sao…”
Đến đây, em chỉ mong thời gian ngừng trôi đi, níu giữ khoảnh khắc để giấc mộng này dừng trôi đi để em được ở bên anh. Để cơn mộng mị này kéo dài mãi...
𝐍𝐠𝐚̀𝐲 𝟐 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝟒: ...
𝐍𝐠𝐚̀𝐲 3 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝟒: …
---------------------------------------------------------
Trang nhật ký cuối cùng không bao giờ được em hoàn thành như chính những ước vọng của em sau này…
Em đến với anh ta, lặng lẽ và âm thầm
Cảnh sát thông báo em đã mất vì sử dụng thuốc ngủ quá liều.
Đám tang của em diễn ra trong bầu không khí thiếu vắng người thân, bạn bè.
Ở đó, có một người phụ nữ. Bà không hề khóc. Đôi mắt bà vô hồn, trên khuôn mặt bà nặng trĩu một nỗi buồn không thể bày tỏ…
Người mẹ vốn đã nhạt nhòa nay lại không ngừng quay về trong dòng chảy ký ức của em. Người mẹ một mình nuôi dưỡng em khi bố em quyết định cưới người phụ nữ khác. Vì tình yêu thương của mình dành cho bố lúc nhỏ, em không ngừng oán trách bà vì em vẫn cho rằng vì bà là lý do khiến bố bỏ rơi mình. Em không muốn nhớ về bà vì nỗi oán trách của em dành cho người mẹ chưa bao giờ nguôi ngoai.
Nhưng em đâu biết rằng, bà chính là người luôn tha thứ cho em mỗi lần em đánh cắp tiền để tiêu vào những điều vô bổ, bà là người đang phải gồng gánh tất cả các chi tiêu hiện tại của gia đình. Trong khi người bố - người mà em hằng yêu quý- lại đang hạnh phúc bên gia đình mới, chẳng để tâm tới sự hiện diện của em. Ngay cả đám tang của em còn không hề xuất hiện sự có mặt của ông ta…
Bản tin hôm nay đề cập đến vụ tự tử của ca sĩ XXX vì uống thuốc ngủ quá liều. Cũng giống như em, anh ra đi thanh thản. Không ai biết vì sao anh lại chọn cái chết khi tuổi đời còn quá trẻ, để lại bao sự nghiệp phía trước. Nhưng đâu ai biết, anh cũng đang trải qua chứng trầm cảm nặng trong sự nghiệp ca sĩ của mình? Ở nhà riêng của mình, anh để lại một bức thư không người nhận, chỉ để lại ba chữ: “ HÃY SỐNG TIẾP”.
-------------------------------------------
Hối hận ?
Em có mang cảm giác đó không?
Đam mê thần tượng không phải là một điều xấu. Nhưng chỉ vì chưa đủ hiểu bản thân, em đã đánh mất chính mình.
Em cho rằng em đủ hiểu mọi thứ về “anh ấy”, nhưng em đã hiểu bản thân mình chưa?
Cuộc sống của em vốn tưởng chừng như vô nghĩa nhưng em không ngờ rằng: vẫn có người ân cần, chăm sóc, quan tâm em từng ngày. Nhưng chỉ vì nỗi oán trách không phai, em lại thờ ơ, bỏ mặc đi điều đó.
Em có mong thời gian quay lại để mình quyết tâm thay đổi cuộc sống tối tăm hiện tại và để được trưởng thành hơn? Cuốn nhật ký còn đang dang dở, liệu em có ước được sống lại để viết tiếp nó không?
John Lennon đã từng nói:
“ 𝑪𝒐́ 𝒉𝒂𝒊 𝒏𝒈𝒖𝒐̂̀𝒏 đ𝒐̣̂𝒏𝒈 𝒍𝒖̛̣𝒄 𝒄𝒐̛ 𝒃𝒂̉𝒏: 𝒏𝒐̂̃𝒊 𝒔𝒐̛̣ 𝒉𝒂̃𝒊 𝒗𝒂̀ 𝒕𝒊̀𝒏𝒉 𝒚𝒆̂𝒖. 𝑲𝒉𝒊 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒕𝒂 𝒔𝒐̛̣ 𝒉𝒂̃𝒊, 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒕𝒂 𝒒𝒖𝒂𝒚 𝒍𝒖̛𝒏𝒈 𝒍𝒂̣𝒊 𝒗𝒐̛́𝒊 𝒄𝒖𝒐̣̂𝒄 đ𝒐̛̀𝒊. 𝑲𝒉𝒊 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒕𝒂 𝒚𝒆̂𝒖, 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒕𝒂 𝒎𝒐̛̉ 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 đ𝒐́𝒏 𝒏𝒉𝒂̣̂𝒏 𝒕𝒂̂́𝒕 𝒄𝒂̉ 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒈𝒊̀ đ𝒐̛̀𝒊 𝒕𝒓𝒂𝒐 𝒕𝒂̣̆𝒏𝒈 𝒗𝒐̛́𝒊 𝒏𝒊𝒆̂̀𝒎 𝒏𝒉𝒊𝒆̣̂𝒕 𝒉𝒖𝒚𝒆̂́𝒕, 𝒔𝒖̛̣ 𝒉𝒂̀𝒐 𝒉𝒖̛́𝒏𝒈 𝒗𝒂̀ 𝒄𝒉𝒂̂́𝒑 𝒏𝒉𝒂̣̂𝒏. 𝑪𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒕𝒂 𝒄𝒂̂̀𝒏 𝒉𝒐̣𝒄 𝒚𝒆̂𝒖 𝒃𝒂̉𝒏 𝒕𝒉𝒂̂𝒏 đ𝒂̂̀𝒖 𝒕𝒊𝒆̂𝒏, 𝒚𝒆̂𝒖 𝒕𝒂̂́𝒕 𝒄𝒂̉ 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒉𝒂̀𝒐 𝒒𝒖𝒂𝒏𝒈 𝒗𝒂̀ 𝒌𝒉𝒖𝒚𝒆̂́𝒕 đ𝒊𝒆̂̉𝒎. 𝑵𝒆̂́𝒖 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒕𝒂 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒆̂̉ 𝒚𝒆̂𝒖 𝒃𝒂̉𝒏 𝒕𝒉𝒂̂𝒏, 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒕𝒂 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒆̂̉ 𝒎𝒐̛̉ 𝒓𝒂 𝒕𝒐𝒂̀𝒏 𝒃𝒐̣̂ 𝒌𝒉𝒂̉ 𝒏𝒂̆𝒏𝒈 𝒚𝒆̂𝒖 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒌𝒉𝒂́𝒄 𝒉𝒂𝒚 𝒕𝒊𝒆̂̀𝒎 𝒏𝒂̆𝒏𝒈 𝒔𝒂́𝒏𝒈 𝒕𝒂̣𝒐. 𝑺𝒖̛̣ 𝒕𝒊𝒆̂́𝒏 𝒉𝒐́𝒂 𝒗𝒂̀ 𝒕𝒂̂́𝒕 𝒄𝒂̉ 𝒉𝒚 𝒗𝒐̣𝒏𝒈 𝒄𝒉𝒐 𝒎𝒐̣̂𝒕 𝒕𝒉𝒆̂́ 𝒈𝒊𝒐̛́𝒊 𝒕𝒐̂́𝒕 đ𝒆̣𝒑 𝒉𝒐̛𝒏 𝒏𝒂̆̀𝒎 𝒐̛̉ 𝒕𝒂̂̀𝒎 𝒏𝒉𝒊̀𝒏 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒃𝒊𝒆̂́𝒕 𝒔𝒐̛̣ 𝒉𝒂̃𝒊 𝒗𝒂̀ 𝒎𝒐̛̉ 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒄𝒖̉𝒂 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒃𝒊𝒆̂́𝒕 𝒐̂𝒎 𝒍𝒂̂́𝒚 𝒄𝒖𝒐̣̂𝒄 𝒔𝒐̂́𝒏𝒈.”
Mỗi con người từ khi sinh ra đều được trao cho mình một sự sống, một sứ mệnh cao cả. Không ai giống ai nên vì thế giá trị ở người cũng sẽ khác. Ta sẽ khó có thể hiểu được mọi điều mà người khác đã trải qua bởi vì sự cảm thông vốn rất mơ hồ trong tâm thức con người. Nhưng nếu em vẫn mãi chìm trong giấc mộng mị tươi đẹp kia, em có thực sự cảm nhận được những điều tốt đẹp mình đang sở hữu hiện tại? Hãy tập cách chấp nhận thực tại vì cuộc đời không lúc nào cũng trải đầy hoa hồng. Đừng để sự sống đáng giá này của em trở nên vô giá trị, đừng để việc “yêu bản thân” trở thành một lời nói suông, một hẹn ước không bao giờ thực hiện được…
Nếu có một cơ hội để được lựa chọn lại…
Vậy giữa THỰC và MƠ, em sẽ chọn điều gì ?