THẤT BẠI, THẤT NGHIỆP VÀ THẤT HỌC
21 tuổi chia 7 còn 3. Hai mốt trải qua 3 chữ Thất đầu tiên trong đời. Cái tuổi dần dần tập sống với chính mình đau khổ nhiều hơn niềm...
21 tuổi chia 7 còn 3. Hai mốt trải qua 3 chữ Thất đầu tiên trong đời. Cái tuổi dần dần tập sống với chính mình đau khổ nhiều hơn niềm vui và cái giai đoạn bình minh của sự trưởng thành thì cần những lần Thất Nghiệp, Thất Tình và đau khổ nhất là Thất Học. Nếu ai đó hỏi, trải qua 3 từ Thất đó có phải là cái thất lớn nhất (Thất Bại) không thì một gã trai điên như tôi có một góc nhìn nhỏ vì có thể hiểu rằng …
Thất Nghiệp
Là món quà đẹp nhất mà xã hội này trao tặng cho một người thật sự chẳng có gì vững chắc ở độ tuổi đó. Hai mốt, một chút ngông ngênh, một chút sốc nổi, một chút trầm lặng nhưng độ tuổi đó xem trải nghiệm là món quà tuyệt nhất. Những người đi trước nói với lũ trẻ chúng tôi rằng cần kiếm một công việc ổn định, tiết kiệm tiền, mua nhà, lập gia đình. Nhớ rằng Dostoevsky đã từng nói: “Nếu muốn đè bẹp và tiêu diệt hoàn toàn một con người, nếu muốn anh ta phải chịu sự trừng phạt khủng khiếp nhất, ta chỉ cần bắt anh ta làm một công việc hoàn toàn vô dụng và vô nghĩa”. Cái độ tuổi có tất cả và cũng chẳng có gì, ép buộc cái tâm hồn còn rộng mở chấp nhận một công việc thì quả là việc ép một thiên thần sống chung với một con quỷ rồi dần dần “Gần mực thì đen” khi cái trải nghiệm chưa tròn và tâm hồn thì lệch lạc rồi một đại dịch về công việc bắt đầu lay lan ra cả một thế hệ người trẻ.
Hai mốt, không cần một công việc cụ thể, bàn giấy, văn phòng hay một công việc “chỉ để lãnh lương”. Hai một lang thang trải nghiệm, chẳng cần mua nhà để “lợi thế cạnh tranh” bao la thì có lẽ là một điều cần thiết cho cuộc đời.
Hai mốt, không cần một công việc cụ thể, bàn giấy, văn phòng hay một công việc “chỉ để lãnh lương”. Hai một lang thang trải nghiệm, chẳng cần mua nhà để “lợi thế cạnh tranh” bao la thì có lẽ là một điều cần thiết cho cuộc đời.
Nói thế, không có nghĩa là xem nhẹ sự quan trọng của nghề nghiệp trong cuộc đời, chỉ là muốn nói tới những bạn đang làm những công việc nhàm chán, vô vị (cả vô vị lợi và vô vị (theo đúng nghĩa đen))
21 tuổi, hãy cho phép mình thất nghiệp, nghĩa ngơi một thời gian, chuẩn bị cho một hành trình đi tìm những chân trời mới, thách thức bản thân và tìm lại đam mê của chính mình.
Sao gọi là “TÌM LẠI ĐAM MÊ” chứ không phải là “TÌM KIẾM ĐAM MÊ” vì bạn có thể bạn đang “CHỐI BỎ” đam mê của mình.
Vì không đâu xa, đam mê đang ở trong bạn. Còn nếu bạn vẫn đang đi tìm đam mê thì có lẽ, bạn đang đi trên một con đường hoàn toàn sai lầm, lạc lối vì không bao giờ có một đam mê nào để đi tìm. Nếu bạn phải tìm xem bạn đam mê cái gì, thì có lẽ bạn thật sự không có chút đam mê nào với nó cả. Chỉ có đi tìm trải nghiệm, trải nghiệm sẽ làm rõ đam mê. Đam mê như ngọc trong đá, chỉ có khổ công thực hiện mới làm rõ đam mê của chính mình mà thôi. Hãy làm việc mà mình có đam êm, có tiền, có địa vị xã hội. Và để có được điều đó, phải thực sự thôi thúc bạn từ bên trọng. Một hành trình chiếm tới 2/4 trong cuộc sống của bạn, mà bạn chẳng có một chút động lực nào để làm thì có lẽ, nên dừng lại đúng không nào?
Thất nghiệp nghĩa là không làm những việc gì không có động lực để thức dậy vào mỗi buổi sáng, dù có kiếm ra tiền, có địa vị xã hội. Đừng bao giờ như thế, vì như thế, bạn đang giết mình hằng ngày, để cuối đời, chỉ có “giá như”.
Lê Trường An aka letruongan.com
Truyền cảm hứng
/truyen-cam-hung
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất