Trước Tết, sau những tháng ngày bận rộn với công việc và cuộc sống ồn ào, tôi chợt dừng lại và tự hỏi: “Mình đã sống trọn vẹn bao giờ chưa?” Trong lúc lang thang tìm kiếm một cuốn sách làm dịu tâm hồn, tôi bất ngờ bắt gặp Tôi và Địa Đàn của Sử Thiết Sinh. Cuốn sách cuốn hút đến mức tôi phải đọc đi đọc lại, và khiến tôi tự hỏi: người viết tác phẩm này là ai, sao lại có thể biến nghịch cảnh thành những câu chuyện sống động đến vậy?
1. Học Thanh Hoa – Khởi Đầu của Một Hành Trình Đầy Ước Mơ
Sử Thiết Sinh
Sử Thiết Sinh
Vào những năm đầu đời, Sử Thiết Sinh từng tốt nghiệp từ trường trung học Thanh Hoa. Một trong những trường top đầu của Trung Quốc, nơi mà tâm hồn ông bắt đầu được định hình bởi những giá trị truyền thống và khát khao tự do, sáng tạo. Đó là thời điểm mà ông còn là một chàng trai trẻ tràn đầy nhiệt huyết và mơ mộng về một miền quê lãng mạn, trước khi những thử thách cuộc sống buộc ông bước vào con đường khó khăn.
2. Cách Mạng Văn Hóa – Thời Kỳ Biến Cố Và Hồi Ức
Trong bối cảnh cách mạng Văn hóa đang bùng nổ khắp cả nước, hàng triệu trí thức đổ về vùng nông thôn để “cải tạo” và thực hành các lý thuyết mới. Sử Thiết Sinh, dù trẻ tuổi và thiếu kinh nghiệm, đã chọn con đường của riêng mình. Ông theo chân các thanh niên trẻ, đến với vùng đất Thiểm Tây, trải qua những tháng ngày lao động gian khổ và những lần phải đối mặt với cơn đau từ căn bệnh liệt hai chân – cú số phận khiến ông ở lại Bắc Kinh để điều trị, và sau đó bước vào quãng đời “ngồi xe lăn”. Tuy nhiên, thay vì đắm chìm trong bi kịch, ông đã biến những trải nghiệm đó thành nguồn cảm hứng bất tận cho sự nghiệp văn chương.
3. Di Sản Văn Học & Những Lời Ca Ngợi Từ Các Nhà Phê BìnhSử Thiết Sinh không chỉ được biết đến qua tác phẩm “Tôi và Địa Đàn” mà còn là một nhân vật được giới văn học ca ngợi rầm rộ. Hàn Thiếu Cung từng gọi ông là “kỳ tích của cuộc sống, đỉnh cao của văn học”, còn Mạc Ngôn nhận xét ông là “một nhà văn xuất chúng, một con người vĩ đại”. Những lời nhận định ấy không chỉ làm rạng danh Sử Thiết Sinh mà còn khẳng định giá trị của một người nghệ sĩ biết dùng cả cuộc đời mình để viết nên những trang sử sống động của chính mình.
4. Sống Trọn Vẹn Qua Những Trang văn
Trong suốt cuộc đời đầy thử thách, Sử Thiết Sinh đã chuyển hóa nỗi đau cá nhân thành những tản văn đầy chất nhân sinh – những tác phẩm không chỉ kể về nỗi buồn, mà còn thổi vào đó niềm tin, hy vọng và sức mạnh nội tại. Ông dạy chúng ta rằng, ngay cả khi số phận có nghiệt ngã đến đâu, chỉ cần chúng ta biết đứng dậy, cuộc sống vẫn luôn trao cho những khoảnh khắc tĩnh lặng chứa đựng những bài học quý giá.
Tôi và Địa Đàn là lời nhắc nhở không cần che đậy: Dù số phận có nghiệt ngã đến đâu, chỉ cần ta dám đứng lên, mọi thứ vẫn còn hy vọng. Cuốn sách không chỉ kể về những nỗi đau, mà còn là tiếng gọi thẳng thắn – hãy sống hết mình, không bao giờ khuất phục.
Link Podcast: