Sáp nhập tỉnh thành tại Việt Nam: Cuộc cách mạng với nhiều kỳ vọng & thách thức
Trên bản đồ Việt Nam, 63 mảnh ghép đã tồn tại suốt nhiều thập kỷ, mỗi mảnh là một tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương, với những...
Trên bản đồ Việt Nam, 63 mảnh ghép đã tồn tại suốt nhiều thập kỷ, mỗi mảnh là một tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương, với những câu chuyện, bản sắc và định hướng phát triển riêng. Từ Sài Gòn sôi động đến Đắk Lắk bạt ngàn cà phê, hay Phú Yên thơ mộng bên bờ biển, mỗi địa phương đều mang trong mình một sức sống đặc biệt. Thế nhưng, đằng sau sự đa dạng đó, một câu hỏi lớn đã được đặt ra: liệu cấu trúc hành chính này có còn phù hợp với mục tiêu phát triển của một quốc gia đang vươn mình mạnh mẽ? Câu hỏi đó đã khơi mào cho một cuộc cải cách hành chính quy mô lớn, chưa từng có tiền lệ, với mục tiêu chiến lược là tái cấu trúc hệ thống quản lý nhà nước để tối ưu hóa nguồn lực và tạo động lực mới cho sự phát triển kinh tế - xã hội. Giữa tháng 6/2025, Quốc hội đã chính thức thông qua Nghị quyết số 202/2025/QH15 về kế hoạch sáp nhập, giảm đáng kể số lượng đơn vị hành chính cấp tỉnh từ 63 xuống còn 34. Rất nhanh chóng sau đó, các đơn vị hành chính mới đã đi vào hoạt động từ ngày 1/7/2025.
Cuộc cải cách này không đơn thuần là một động thái hành chính, mà là một bước đi mang tính chiến lược, phản ánh cam kết sâu sắc của Việt Nam hướng tới một sự thay đổi mang tính hệ thống, vượt ra ngoài những điều chỉnh nhỏ lẻ. Quyết tâm cải cách này cũng cho thấy cấu trúc phân mảnh hiện tại có thể bị coi là một trở ngại đáng kể đối với năng suất quốc gia và hiệu quả quản trị. Những con số không biết nói dối: chi phí hành chính được ước tính chiếm tới 70% ngân sách nhà nước, một tỷ lệ cao hơn đáng kể so với con số 30% ở Vương quốc Anh. Điều này cho thấy cấu trúc hiện tại không chỉ không còn phù hợp mà còn đang cản trở đáng kể khả năng đạt được các mục tiêu kinh tế và quản trị cấp cao hơn của Việt Nam trong kỷ nguyên mới - kỷ nguyên vươn mình.
Trong bối cảnh đó, một cuộc sáp nhập quyết liệt đã được tiến hành rất nhanh chóng. Tuy nhiên, cuộc sáp nhập nãy vẫn đặt ra một câu hỏi lớn: làm thế nào để dung hòa giữa hiệu quả kinh tế và bản sắc văn hóa, giữa sự tinh gọn của bộ máy và lợi ích cho cả đất nước lẫn người dân?
I. Toàn cảnh sáp nhập tỉnh thành tại Việt Nam
Trước khi bắt đầu, chúng ta có thể đồng ý với nhau rằng đây là cuộc cải cách có quy mô lớn và tham vọng rõ rệt. Chính phủ đã xây dựng 23 phương án sắp xếp, áp dụng cho 52 đơn vị hành chính cấp tỉnh, để hình thành 23 đơn vị hành chính cấp tỉnh mới. Cùng với đó, mô hình chính quyền địa phương hai cấp sẽ được áp dụng, loại bỏ cấp huyện ở nhiều trường hợp. Quá trình này không diễn ra ngẫu nhiên mà tuân thủ các tiêu chí cụ thể về diện tích tự nhiên và quy mô dân số, được quy định chi tiết trong Nghị quyết 1211/2016/UBTVQH13 và các sửa đổi sau này. Ngoài ra, Bộ Nội vụ cũng đề xuất 6 tiêu chí bổ sung dựa trên kinh nghiệm lịch sử và quốc tế, bao gồm lịch sử, truyền thống, văn hóa dân tộc, địa lý kinh tế, địa chính trị, quốc phòng, an ninh và khả năng hỗ trợ lẫn nhau để phát triển.
Để minh họa cho tầm nhìn chiến lược này, chúng ta có thể nhìn vào một số phương án sáp nhập cụ thể đang được triển khai. Tại Đồng bằng sông Hồng, một khu vực vốn đã là động lực kinh tế của cả nước, việc sáp nhập được kỳ vọng sẽ tạo ra những "siêu đô thị" mới. Ví dụ, Hải Dương và TP. Hải Phòng sẽ hợp nhất thành một TP. Hải Phòng mở rộng, tăng cường liên kết vùng và phát triển kinh tế biển, logistics. Hưng Yên và Thái Bình hợp nhất thành Hưng Yên, với mục tiêu tối ưu hóa không gian và liên kết kinh tế. Hay việc sáp nhập ba tỉnh Vĩnh Phúc, Phú Thọ và Hòa Bình để tạo thành một tỉnh Phú Thọ mới không chỉ là việc gộp diện tích mà còn là kiến tạo một mô hình đa trung tâm, tích hợp vùng và kết tinh văn hóa vùng miền. Loạt tỉnh thành trong diện sáp nhập ở khu vực này đã "phá kỷ lục" tăng trưởng GDP trong quý I/2025, cho thấy những tín hiệu tích cực ban đầu.
Một trường hợp khác rất đáng chú ý là sự hợp nhất giữa Đắk Lắk và Phú Yên, đã chính thức diễn ra vào ngày 30/6/2025. Tỉnh mới, mang tên Đắk Lắk, sẽ có diện tích hơn 18.000 km2 và dân số hơn 3,3 triệu người. Đây là sự kết hợp giữa một trung tâm vùng Tây Nguyên với tiềm năng nông nghiệp, du lịch, văn hóa đa sắc tộc và một tỉnh có bờ biển dài, tài nguyên biển phong phú. Sự kết hợp này không chỉ mở rộng tiềm năng phát triển mà còn hình thành các tuyến hành lang kinh tế nối liền đại ngàn với duyên hải miền Trung, giảm chi phí logistics cho các sản phẩm nông nghiệp từ Tây Nguyên ra biển. Hay đề xuất sáp nhập TP. Hồ Chí Minh với Bình Dương và Bà Rịa - Vũng Tàu nhằm tạo thành một "siêu đô thị" có thể cạnh tranh trên thị trường quốc tế. Sự hợp nhất này được kỳ vọng sẽ xóa bỏ ranh giới hành chính, tạo điều kiện thuận lợi cho giao thông và thu hút đầu tư, cho phép các nhà đầu tư làm việc ở TP.HCM, xây dựng nhà máy ở Bình Dương và cư trú tại Vũng Tàu. Đây là một ví dụ rõ nét cho thấy ý định chiến lược nhằm tạo ra các hành lang kinh tế tích hợp và tận dụng các thế mạnh bổ sung của từng địa phương.
II. Tại sao việc sáp nhập là cần thiết?
Đằng sau những quyết định sáp nhập, có một tầm nhìn sâu sắc hơn về một Việt Nam hiệu quả và cạnh tranh hơn. Lý do chính của việc sáp nhập đơn vị hành chính cấp tỉnh tại Việt Nam bắt nguồn từ nhiều lý do cốt lõi, hướng tới các mục tiêu cải cách toàn diện.ư

Trước hết, đó là câu chuyện về một bộ máy cồng kềnh. Với 63 tỉnh, thành phố, Việt Nam có một con số được đánh giá là "bất thường" so với quy mô dân số và diện tích của mình. Cấu trúc hành chính này đã dẫn đến tình trạng bộ máy dàn trải, mỗi tỉnh đều có đầy đủ sở, ban, ngành, gây ra sự trùng lặp về chức năng, chồng chéo về nhiệm vụ, và làm tăng chi phí hành chính. Mục tiêu hàng đầu của việc sáp nhập là tinh gọn bộ máy nhà nước, giảm các tầng nấc trung gian, giảm chi phí quản lý và nâng cao hiệu lực, hiệu quả hoạt động của chính quyền địa phương. Điều này thể hiện một sự chuyển dịch chiến lược từ một cấu trúc hành chính phân mảnh trong lịch sử sang một mô hình tập trung hơn, hướng tới hiệu quả và tối ưu hóa nguồn lực.
Thứ hai, sáp nhập là một giải pháp để giải quyết vấn đề kinh tế manh mún và sự phụ thuộc vào ngân sách trung ương. Nhiều tỉnh nhỏ hoặc có nền kinh tế kém phát triển thường có nguồn thu ngân sách thấp, cơ sở hạ tầng rời rạc và phụ thuộc cao vào ngân sách Nhà nước. Việc sáp nhập được kỳ vọng sẽ khắc phục tình trạng phát triển không đồng đều và phân bổ nguồn lực chưa hiệu quả. Bằng cách tạo ra các vùng kinh tế quy mô lớn hơn, các tỉnh mới sẽ tăng cường được năng lực cạnh tranh, thu hút đầu tư và khai thác tối đa tiềm năng phát triển. Từ đó, các chương trình phát triển kinh tế, hạ tầng, xã hội và môi trường sẽ được triển khai một cách đồng bộ và hiệu quả hơn trên quy mô rộng lớn.
Thứ ba, sáp nhập giúp phá bỏ rào cản về địa giới hành chính, tạo không gian phát triển mới. Ranh giới cứng nhắc hiện nay được xem là một trở ngại nghiêm trọng cho việc tổ chức quy hoạch vùng, phát triển hạ tầng kết nối liên tỉnh và tối ưu hóa chuỗi giá trị theo không gian kinh tế. Sáp nhập cho phép quy hoạch giao thông, đô thị và khu công nghiệp trên quy mô lớn hơn, tránh được tình trạng phát triển manh mún. Ví dụ như việc sáp nhập Đắk Lắk và Phú Yên sẽ tạo ra một hành lang kinh tế liền mạch, kết nối sản phẩm nông nghiệp từ cao nguyên với thị trường quốc tế thông qua cảng biển. Hay việc sáp nhập TP. Hồ Chí Minh với Bình Dương và Bà Rịa - Vũng Tàu sẽ tạo ra một hành lang kinh tế tài chính - công nghiệp - du lịch liền mạch, tận dụng các thế mạnh bổ sung của từng địa phương.
Cuối cùng, việc sáp nhập được kỳ vọng sẽ nâng cao chất lượng dịch vụ công và đẩy mạnh chuyển đổi số. Với bộ máy tinh gọn và nguồn lực tập trung, các cơ quan nhà nước có thể đẩy mạnh ứng dụng công nghệ thông tin và cải thiện chất lượng dịch vụ công cho người dân. Việc này sẽ giúp giảm số lượng cơ quan quản lý, rút ngắn thủ tục hành chính, giảm thiểu phiền hà và tăng sự hài lòng của người dân và doanh nghiệp.
III. Lợi ích và thách thức: Bài học từ thế giới và Việt Nam
Quá trình sáp nhập hành chính cấp tỉnh không phải là một bài toán thuần túy về kỹ thuật. Nó là một quá trình phức tạp, đòi hỏi sự cân nhắc kỹ lưỡng giữa những lợi ích và rủi ro tiềm tàng. Để nhìn nhận vấn đề này một cách khách quan, chúng ta có thể tham khảo kinh nghiệm từ các quốc gia khác trên thế giới đã từng trải qua những cuộc cải cách tương tự.
1. Lợi ích: Vén màn hiệu quả và cơ hội phát triển
Một trong những lợi ích rõ ràng nhất của việc sáp nhập là khả năng đạt được hiệu quả về chi phí và quản lý. Nhật Bản, với chương trình "Đại sáp nhập Heisei" từ năm 1999 đến 2010, đã cung cấp một ví dụ điển hình về điều này. Mục tiêu chính của chương trình là giảm số lượng đô thị từ hơn 3.000 xuống dưới 1.800 để tiết kiệm chi phí hành 832.3chính và hợp lý hóa dịch vụ công. Các báo cáo ban đầu từ các cơ quan cấp tỉnh, thành phố và các viện nghiên cứu cho thấy các mục tiêu về hợp lý hóa chi phí và tinh giản dịch vụ đã phần lớn được đáp ứng trong ngắn hạn.
Tương tự, trong thập niên 1960-1970, nhiều bang ở Tây Đức đã tiến hành sáp nhập đô thị nhằm giảm số lượng đơn vị hành chính để tăng cường hiệu quả quản lý và tối ưu hóa phân bổ ngân sách. Các nghiên cứu cho thấy có sự giảm xuống đáng kể và ngay lập tức chi phí hành chính và chi phí vận hành hệ thống trên đầu người sau các cuộc sáp nhập bắt buộc. Một số nghiên cứu cũng tìm thấy bằng chứng về việc giảm chi phí thông qua lợi thế kinh tế theo quy mô.
Tại Hàn Quốc, việc sáp nhập các quận đã giúp giảm chi phí hành chính và tăng hiệu quả quản lý. Trung Quốc cũng đã tiến hành sáp nhập các thành phố cấp huyện vào các khu đô thị lớn hơn nhằm tối ưu hóa nguồn lực cho phát triển kinh tế-xã hội và cải thiện quản lý đô thị.
Sự xuất hiện của những tín hiệu tích cực ban đầu ở Việt Nam cho thấy những tiềm năng lớn từ việc sáp nhập hành chính. Loạt tỉnh, thành ở Đồng bằng sông Hồng, khu vực nằm trong diện sáp nhập, đã "phá kỷ lục" tăng trưởng GDP trong quý I/2025. Điều này cho thấy việc sáp nhập không chỉ là một kế hoạch trên giấy tờ mà còn mang lại những kết quả kinh tế khả quan ngay từ giai đoạn đầu. Một ví dụ cụ thể là việc sáp nhập Quảng Ngãi và Kon Tum. Hai tỉnh này khi hợp nhất tạo thành một tỉnh Quảng Ngãi mới với diện tích gần 15.000 km2 và dân số hơn 2,1 triệu người. Tỉnh mới này sẽ kết nối bờ biển Sa Huỳnh đặc trưng với rừng Tây Nguyên rộng lớn, với mục tiêu phát triển du lịch thành trụ cột kinh tế bằng cách tận dụng hành lang Lý Sơn - Măng Đen. Điều này mở ra cơ hội phát triển du lịch sinh thái, du lịch biển và du lịch văn hóa một cách đồng bộ.
Sáp nhập còn mang lại lợi ích để kiến tạo không gian phát triển mới và tăng cường liên kết vùng. Ví dụ về sáp nhập Vĩnh Phúc, Phú Thọ và Hòa Bình để tạo thành một tỉnh Phú Thọ mới là một minh chứng rõ ràng. Tỉnh mới này không chỉ tích hợp vùng, phát triển bền vững mà còn kết tinh văn hóa vùng miền. Việc sáp nhập sẽ giúp tối ưu hóa quản lý nhà nước, tạo ra một vùng kinh tế lớn hơn, đồng thời giải quyết các vấn đề về quy hoạch và sắp xếp cán bộ sau sáp nhập một cách hiệu quả. Những mô hình sáp nhập như vậy cho thấy ý định chiến lược nhằm tạo ra các hành lang kinh tế tích hợp và tận dụng các thế mạnh bổ trợ lẫn nhau, thay vì chỉ đơn thuần tập trung giảm số lượng đơn vị hành chính.
2. Thách thức: Những rủi ro tiềm ẩn
Bên cạnh những lợi ích, quá trình sáp nhập cũng tiềm ẩn nhiều thách thức đáng kể. Một trong những rủi ro lớn nhất là chi phí chuyển đổi cao hơn dự kiến, dẫn tới không đạt được hiệu quả kinh tế như mong đợi. Cuộc sáp nhập Toronto, Canada vào năm 1998 là một ví dụ điển hình. Mặc dù mục tiêu là tiết kiệm chi phí và cải thiện quản lý, nhưng trên thực tế, số lượng nhân viên chính phủ đã tăng lên (tăng 4.015 người vào năm 2007 so với năm 1998). Chi phí chuyển đổi cũng rất đáng kể, bao gồm các khoản chi cho việc tái cấu trúc bộ máy, chuyển đổi giấy tờ, xử lý tài sản công và hài hòa lương bổng. Việc này cho thấy lợi ích tài chính ngắn hạn từ sáp nhập có thể sẽ khó duy trì nếu như không có sự cân nhắc và tính toán kỹ lưỡng.
Một thách thức lớn khác là vấn đề về nhân sự và tâm lý. Việc sắp xếp lại cán bộ, công chức có thể gây ra tâm lý bất ổn và lo lắng về việc làm mới. Kinh nghiệm từ Canada cho thấy việc loại bỏ các cán bộ cấp cao đã dẫn đến "mất tri thức tổ chức" và chuyên môn, làm giảm năng suất và khả năng lập kế hoạch của thành phố. Tại Việt Nam, các chuyên gia khuyến nghị cần có lộ trình rõ ràng và chính sách hỗ trợ hợp lý cho cán bộ dôi dư, bao gồm đào tạo lại và các chính sách an sinh xã hội, để đảm bảo sự công bằng và minh bạch. Việc quản lý nguồn nhân lực một cách khéo léo là yếu tố then chốt để duy trì sự ổn định và động lực trong bộ máy.
Ngoài ra, việc thuyết phục các địa phương sáp nhập cũng là một thách thức lớn. Các địa phương có thể không hào hứng với việc sáp nhập do lo ngại về tài chính, bởi việc sáp nhập có thể làm giảm nguồn thu từ ngân sách trung ương của họ. Thách thức này đã từng xảy ra và được giải quyết hiệu quả tại Nhật Bản trong chương trình "Đại sáp nhập Heisei". Cụ thể, chính phủ Nhật Bản đã đưa ra các ưu đãi mạnh mẽ: khi các đô thị nhỏ sáp nhập thành một đô thị lớn hơn, chính phủ đã đảm bảo rằng đô thị mới này sẽ tiếp tục nhận được tổng số tiền trợ cấp tài chính mà từng đô thị cũ đã nhận trước đó. Chính phủ trung ương còn tài trợ phát hành trái phiếu địa phương đặc biệt, với số tiền thu được dùng để xây dựng các công trình công cộng mới trong đô thị sau khi sáp nhập. Những ưu đãi này là một cơ chế quan trọng nhằm tạo động lực tài chính, khuyến khích các chính quyền địa phương tự nguyện hợp nhất, mặc dù một số người cho rằng chính sách này mang tính bắt buộc trá hình do các ưu đãi quá hấp dẫn.
Sự phản đối về mặt nhận diện và bản sắc địa phương cũng là một vấn đề nhức nhối khi tiến hành sáp nhập. Điều này cho thấy ranh giới hành chính không chỉ là những đường kẻ trên bản đồ mà còn gắn liền sâu sắc với di sản văn hóa và cảm giác thuộc về cộng đồng. Tại Nhật Bản, việc đặt tên cho các đô thị mới là một vấn đề nhạy cảm, đôi khi khiến các cuộc đàm phán sáp nhập thất bại. Tương tự, ở Toronto, nhiều tổ chức và cá nhân vẫn tiếp tục sử dụng tên các đô thị cũ thay vì "Toronto", cho thấy sự kháng cự về mặt nhận diện địa phương và sự thiếu đồng thuận trong cộng đồng. Việc sáp nhập và thay đổi tên gọi có thể gặp phải sự phản đối mạnh mẽ, gây khó khăn trong việc xây dựng hình ảnh và bản sắc chung mới cho đơn vị hành chính sau sáp nhập.
Tại Việt Nam, các nhà hoạch định chính sách đã nhận thức được tầm quan trọng của vấn đề này. Theo các tiêu chí bổ sung được Bộ Nội vụ đề xuất, các yếu tố về "lịch sử, truyền thống, văn hóa dân tộc" đã được đưa vào bên cạnh các tiêu chí về dân số và diện tích khi xem xét các phương án sáp nhập. Điều này cho thấy chính phủ đang cố gắng giảm thiểu các gián đoạn xã hội và văn hóa tiềm tàng, nhận ra rằng sáp nhập không phải là một bài toán thuần túy kỹ thuật mà ảnh hưởng sâu sắc đến bản sắc địa phương và các câu chuyện lịch sử. Các chuyên gia khuyến nghị rằng Việt Nam cần chú trọng công tác tuyên truyền, vận động và đặc biệt tôn trọng yếu tố lịch sử, văn hóa khi đặt tên đơn vị hành chính mới để tạo sự chấp nhận và gắn kết trong cộng đồng. Việc bỏ qua những yếu tố vô hình này có thể cản trở thành công dài hạn của việc sáp nhập, ngay cả khi hiệu quả hành chính được cải thiện.
Cuối cùng, sáp nhập có thể làm gia tăng chênh lệch phát triển giữa các vùng và chất lượng dịch vụ công. Kinh nghiệm của Hàn Quốc và Trung Quốc cho thấy, nếu các chính sách phân bổ nguồn lực không phù hợp, khoảng cách về chất lượng dịch vụ công giữa khu vực trung tâm và ngoại vi có thể tăng lên. Điều này đòi hỏi các chính sách bù đắp và đầu tư có mục tiêu vào các khu vực kém phát triển hơn để đảm bảo công bằng xã hội và duy trì sự hài lòng của người dân.
IV. Hướng tới tương lai: Nước đi chiến lược từ cấp Nhà nước đến mỗi người dân
Để biến những thách thức từ việc sáp nhập thành cơ hội phát triển, đòi hỏi một tầm nhìn và hành động đồng bộ từ nhiều cấp độ, đặc biệt là từ phía Nhà nước, địa phương và cá nhân.
Từ góc độ Nhà nước, vai trò của "người thiết kế" là vô cùng quan trọng để tạo ra một con thuyền vững chãi vượt qua sóng gió. Trước hết, cần phải có một tầm nhìn chiến lược rõ ràng và toàn diện. Thay vì chỉ tập trung vào việc giảm số lượng đơn vị hành chính đơn thuần, Chính phủ cần xác định mục tiêu dài hạn là tạo ra các vùng kinh tế lớn, tăng cường năng lực cạnh tranh quốc gia và cải thiện chất lượng dịch vụ công một cách bền vững. Tầm nhìn này sẽ là kim chỉ nam định hướng cho các chính sách sau sáp nhập và tạo được sự đồng thuận trong xã hội. Để hiện thực hóa tầm nhìn đó, việc xây dựng cơ chế khuyến khích phù hợp và lộ trình rõ ràng là điều không thể thiếu. Đồng thời, một lộ trình triển khai chi tiết, minh bạch, có tính đến các yếu tố về điều kiện tự nhiên, hạ tầng giao thông và sự phân bố không gian kinh tế sẽ giúp các địa phương chủ động và phối hợp hiệu quả.
Bên cạnh đó, việc quản lý nhân sự và tài sản công một cách khéo léo là yếu tố then chốt. Vấn đề nhân sự dôi dư cần được giải quyết một cách công bằng và minh bạch, với một lộ trình rõ ràng cùng các chính sách hỗ trợ hợp lý cho cán bộ, bao gồm đào tạo lại và các chính sách an sinh xã hội. Điều này nhằm đảm bảo sự ổn định và duy trì động lực trong bộ máy hành chính. Đối với tài sản công, cần có đề án xử lý chi tiết và lộ trình rõ ràng để tránh lãng phí, xuống cấp. Cuối cùng, đẩy mạnh ứng dụng công nghệ và chuyển đổi số được xem là yếu tố sống còn. Chuyển đổi số sẽ giúp bộ máy hành chính mới hoạt động hiệu quả, minh bạch và liền mạch, giảm gánh nặng thủ tục cho người dân và doanh nghiệp. Việt Nam cần tập trung cải thiện và đồng bộ hóa hạ tầng số, đặc biệt ở các vùng kém phát triển, để đảm bảo mọi người dân đều được tiếp cận dịch vụ công trực tuyến một cách bình đẳng.
Từ góc độ địa phương và mỗi cá nhân, việc chủ động chèo lái con thuyền là chìa khóa để tận dụng tối đa cơ hội. Tạo sự đồng thuận từ cộng đồng là điều kiện tiên quyết cho sự thành công. Các cuộc tham vấn cộng đồng cần được thực hiện hiệu quả để ý kiến người dân được lắng nghe, đặc biệt là trong việc bảo tồn các giá trị văn hóa. Việc tôn trọng yếu tố lịch sử, văn hóa khi đặt tên đơn vị hành chính mới sẽ tạo sự chấp nhận và gắn kết trong cộng đồng, giúp tránh những phản ứng tiêu cực như đã xảy ra ở Nhật Bản hay Canada. Đối với doanh nghiệp, sáp nhập vừa là thách thức vừa là cơ hội để phát triển. Các doanh nghiệp cần chủ động thích nghi với những thay đổi về quy hoạch, chính sách và tận dụng không gian phát triển rộng lớn hơn để mở rộng thị trường và chuỗi cung ứng. Cá nhân cũng cần chấp nhận sự thay đổi và chủ động học hỏi các kỹ năng mới để phù hợp với môi trường làm việc sau sáp nhập. Cuối cùng, phát triển quy hoạch đồng bộ và tích hợp vùng sẽ đảm bảo rằng sáp nhập đi đôi với việc điều chỉnh quy hoạch vùng, quy hoạch tỉnh một cách thống nhất và có tầm nhìn dài hạn. Điều này giúp tối ưu hóa chuỗi giá trị, phát triển hạ tầng liên tỉnh và tạo ra các cực tăng trưởng mới.
V. Kết luận
Sáp nhập đơn vị hành chính cấp tỉnh tại Việt Nam là một cuộc cải cách mang tính chiến lược và táo bạo, nhằm giải quyết những hạn chế của cấu trúc hành chính hiện tại và tạo động lực mới cho sự phát triển quốc gia. Các mục tiêu tinh gọn bộ máy, tối ưu hóa nguồn lực, mở rộng không gian phát triển và nâng cao chất lượng dịch vụ công là hoàn toàn phù hợp với xu thế quản trị hiện đại.
Tuy nhiên, như kinh nghiệm quốc tế đã chỉ ra, quá trình này không hề đơn giản và tiềm ẩn nhiều thách thức. Sự thành công không chỉ nằm ở việc giảm số lượng đơn vị hành chính mà còn ở khả năng quản lý hiệu quả các chi phí chuyển đổi, giải quyết các vấn đề nhân sự dôi dư và đặc biệt là dung hòa các yếu tố văn hóa, bản sắc địa phương.
Đối với Việt Nam, điều này đòi hỏi một cách tiếp cận toàn diện và linh hoạt. Bằng cách học hỏi từ cả thành công và thất bại của các quốc gia đi trước, xây dựng lộ trình rõ ràng, minh bạch, có cơ chế khuyến khích phù hợp và đặc biệt là chú trọng lắng nghe, tạo sự đồng thuận từ người dân và doanh nghiệp, Việt Nam có thể giảm thiểu rủi ro và tận dụng tối đa các cơ hội. Hơn nữa, việc đẩy mạnh ứng dụng công nghệ thông tin và chuyển đổi số sẽ là yếu tố then chốt để đảm bảo sự liền mạch trong quản lý và cung cấp dịch vụ công trên các đơn vị hành chính mới có quy mô lớn hơn.
Cuộc cải cách này không chỉ thay đổi những đường kẻ trên bản đồ, mà còn đang viết tiếp câu chuyện về một Việt Nam chủ động, hiệu quả và phát triển bền vững. Đó là một câu chuyện cần sự chung tay của cả Nhà nước, địa phương và mỗi cá nhân, cùng nhau kiến tạo một tương lai tốt đẹp hơn.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

