Sai lầm lớn nhất khi tôi 18 tuổi
Chắc đọc tiêu đề, bạn sẽ nghĩ là 18 tuổi mà phạm sai lầm thì chắc là chỉ quanh quẩn có chuyện học hành, rồi yêu đương, chơi bời bạn...
Chắc đọc tiêu đề, bạn sẽ nghĩ là 18 tuổi mà phạm sai lầm thì chắc là chỉ quanh quẩn có chuyện học hành, rồi yêu đương, chơi bời bạn bè, thuốc lá, chất kích thích… đúng không? Với tôi thì khác. Tôi là đứa khá ngoan, một con người khá gương mẫu trong mắt mọi người ngoại trừ mấy đứa bạn nên tôi hầu như không phạm mấy cái sai lầm kể trên. Sai lầm của tôi ở tuổi 18 này chính là việc đi thuê nhà trọ.
Hồi đó là đầu tháng 8, một tháng nữa trước khi bước vào buổi học đầu tiên trên đại học, nhà tôi thì ở quê nên là tôi cần phải đi thuê nhà trên này để ở. Ban đầu tôi có dự định ở cùng một nhóm 4 đứa, sau cùng vì tin một anh hàng xóm nói rằng đã tìm được một chỗ cho tôi ở Trần Khát Chân nên tôi đành từ chối ở cùng 4 đứa kia. Trước đó tôi có hẹn với chủ trọ qua điện thoại là 15/8 đi nhập học sẽ tiện thể ghé vào để xem thế nào còn làm hợp đồng các kiểu. Ai dè đi vào thì bà ý bảo đã có người đặt trước rồi, cay vl. Về nhà tôi buộc phải gọi cho chị họ tôi trên đó có thể bớt chút thời gian rảnh để tìm hộ được không. Cuối cùng thì chị ý cùng tìm được cho tôi một phòng ở Khâm Thiên. Thực sự thì đến xem phòng tôi thấy khá là thất vọng đôi chút vì số tiền thuê khá lớn 2tr7 với 1-2 người ở là 3tr nếu là 3 người mà phòng ốc khá là tối và cũ, vị trí nhà trọ cũng khá xa trường, tuy bước ra ngoài là ngõ chợ nhưng nó khá ẩm thấp, đường xá chật hẹp và cũ kĩ, và buổi tối ở đây thì đương nhiên có rất nhiều nam thanh nữ tú ăn mặc sang chảnh, đầu tóc bóng lộn, trang điểm xinh xắn để ra ngồi ăn ốc, ăn mực với đi chơi thú nhún… Tất nhiên, nó là nơi không tốt đẹp tẹo nào cho thằng nhóc 18 tuổi mới từ quê lên phố, chưa biết mùi đời là gì. Và các bạn biết đấy, lúc này thì quyết định ngu ngốc nhất cuộc đời (ít nhất là đến thời điểm hiện tại) xảy ra và đến giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy tôi ngu vãi l các bạn ạ. Chắc lúc đấy do túng quẫn hay gì, tôi nghĩ nửa tháng nữa đi học rồi, tôi quyết định kí hợp đồng đó và chấp nhận tạm thời ở 1 mình với cái phòng giá 2tr7 1 tháng, hợp đồng thuê thời hạn ít nhất 1 năm nếu tôi phá hợp đồng thì sẽ mất luôn tiền cọc 1 tháng là 2tr7, thế nó mới vãi l chứ. Chị tôi nói với tôi là đi học độ 1 2 tháng là quen bạn bè mà, rủ chúng nó vào đây ở cùng không sao đâu. Cơ mà thế đéo nào hết con mẹ nó 1 học kì rồi tôi vẫn chưa có bạn. May mắn thay có 2 đứa cùng làng tôi ở quê quyết định chuyển vào để ở cùng, giá nâng thành 3tr, mỗi đứa 1 triệu. Chuyện khá là yên bình cho đến khi nghỉ Tết và sau Tết là đại dịch Covid 19 bắt đầu bùng lên ở Việt Nam, tôi được nghỉ suốt từ 16/1 đến bây giờ tôi viết bài viết này là 28/3 và vẫn chưa có dấu hiệu đi học trở lại. Bố tôi bảo tôi là thương lượng với người ta xem mình có kết thúc hợp đồng bây giờ được không vì mùa dịch không ra bây giờ, đồ đạc để đó… Mấy đứa bạn cùng phòng tôi cũng bảo chúng nó hết tháng 3 là sẽ lên để chuyển đồ về, Thế là sáng ngày 17/3 tôi có gọi điện cho chủ nhà báo là không ở nữa xin chuyển đồ về và rồi chuyện đắng lòng bắt đầu. Không những tôi không thể lấy tiền cọc về mà thay vào đó tôi còn phải đền bù 1 tháng tiền nhà là 3tr vì đã đơn phương hủy bỏ hợp đồng trước thời hạn. Nghe đến đây các bạn có lẽ sẽ thấy ơ vãi l, người ta đã mất tiền cọc rồi mà còn bắt đền bù 1 tháng, trong khi mùa dịch, lại còn là sinh viên thì khó khăn chồng chất khó khăn, bà chủ nhà này nọ thế (tôi xin phép không lăng mạ hay gì ở đây). Chủ trọ có bảo tôi là nếu trong khoảng thời gian từ 17/3 đến 17/4 mà tìm được người khác thuê thì tôi sẽ không phải đền bù nhưng trong mùa dịch như này thì ai thuê bây giờ, người ta bỏ đi còn không hết nên điều đó cũng không thay đổi được gì, tôi vẫn mất cọc 2tr7 và 3tr đền bù. Và mãi cho đến hôm nay 28/3, tôi mới tìm lại hợp đồng thuê thì đúng là trong hợp đồng đã có ghi là đền bù 1 tháng tiền nhà nếu 1 trong 2 bên đơn phương hủy hợp đồng. Ôi thật vl, thế mà từ lúc thuê đến giờ tôi đ biết luôn, cứ tưởng chỉ mất tiền cọc ban đầu. Đến lúc này thì tôi đã biết tôi ngu ngục và ngây thơ, vội vàng thế nào.
Qua câu chuyện trên tôi rút ra được rất nhiều bài học cho tương lai, ít nhất là trong chuyện thuê nhà. Đầu tiên là đừng bao giờ kí hợp đồng thuê nhà có thời hạn ít nhất 1 năm, 6 tháng hay thậm chí là 4 tháng nếu bạn còn là sinh viên vì thứ nhất là sẽ có nhiều chuyện bạn đ thể nghĩ là nó xảy ra và 2 là sinh viên thay trọ như thay áo. Thứ hai đó là đọc kĩ hợp đồng thuê nhà và phân tích cho nó chuẩn chỉ chứ đừng có vội vội vàng vàng như mình, mất tiền mà không hay biết, giờ mới thấm câu “dục tốc bất đạt”. Thứ ba là bạn bè thì vẫn là bạn bè nhưng gia đình bạn mới là điều quan trọng nhất. Vì sao ư? Vì không những bố mẹ tôi gánh tiền cọc, họ cũng chính là những người phải trực tiếp trả tiền đền bù vì sự ngu dốt của tôi. Lúc này bạn hỏi mấy đứa bạn kia của tôi đâu thì chúng nó cũng có bố mẹ của chúng nó, chuyện tôi khó khăn sao chúng nó biết nhưng bố mẹ chúng nó thì không, nên là, yeah, mình nhà tôi chịu. Thứ tư là tôi thấy một chút về xã hội ngoài kia, cụ thể về cách làm ăn của người cho thuê nhà Hà Nội, tôi biết là có người này người kia nhưng trong trường hợp này thì người ta làm ăn thực sự quá chắc cốp, không có chuyện bạn là sinh viên, bạn không có tiền thì người ta bỏ qua cho bạn, và cũng là vì tôi ngu nữa, xin khẳng định lại.
Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất