Relax, man!
Sáng tuần trước đến cơ quan, thấy mấy đứa nhân viên mặt nặng như đeo đá, ngồi ngáp thối um phòng. Cái A, thằng B,.. đứa nào cũng kêu công việc căng thẳng, áp lực. Thôi xong, bọn này lâu rồi lại chưa được anh training rồi. Mình mới gọi tất cả lại, bảo cả cơ quan hôm nay thích đi đâu thì đi, mai làm. Anh đi du lịch đến cuối tuần về, đứa nào đi chơi cứ đi, không phải canh giờ anh để trốn.
Mình book ngay vé holiday. Trước giờ ra sân bay, cẩn thận gõ tên từng đứa rồi gửi 1 cái mail đầy tâm tư. Gửi xong, đóng laptop vứt xó, đi chơi đã.
Cuối tuần về, cả lũ ùa ra báo cáo: Sếp ơi, trong tuần doanh số nhảy ầm ầm,khách hàng mới đến như chưa bao giờ được đến.. Mình mới bảo: Anh biết ngay. Chính chúng mày tự gây thêm vấn đề nên mới căng thẳng. Đi theo anh, anh dạy cho cách thoải mái sống, thoải mái làm, thoải mái mà đếm tiền. 
Còn các bạn, muốn biết mình viết gì cho nhân viên không? :)
Tò mò đúng không.
Đọc đi.
1. Không nên coi những chuyện, không phụ thuộc vào bản thân mình, là vấn đề. 
Liệu bạn có thể làm gì với thiên tai, với động đất sóng thần? Trước đây, mỗi lần đi máy bay mình thường rất lo lắng. Khi máy bay bị lắc do thời tiết xấu là sợ toát mồ hôi. Nhưng sau khi ngộ ra, đã bước lên máy bay thì chuyện sống chết không còn phụ thuộc vào bản thân nữa, mình có thể ngủ ngon ngay cả khi máy bay gặp thời tiết xấu nhất. Chuyện gia đình, xã hội cũng vậy. Có rất nhiều chuyện nằm ngoài tầm với của ta. Đừng để bị cuốn vào những chuyện không phụ thuộc vào mình. Hãy dành tâm trí, tập trung giải quyết những vấn đề, mà ta có ảnh hưởng trực tiếp.
2. Không nên coi những chuyện mang tính quy luật là vấn đề. 
Nếu bạn 18 tuổi và mặt đầy trứng cá thì đừng quá lo lắng. Qua một vài năm, trứng cá sẽ tự biến đi. Tuổi già và bệnh tật sẽ đến là lẽ đương nhiên. Con cái sẽ lớn và ngày càng xa chúng ta hơn. Nhưng đó không phải là vấn đề. Đó là quy luật của cuộc sống. Thay vì buồn rầu thì chúng ta nên vui vẻ vì dù con cái đã tự lập, nhưng thỉnh thoảng chúng vẫn còn nhớ đến bố mẹ.
3. Không nên coi những chuyện vặt là vấn đề. 
Cảm cúm thì ai mà tránh được, nhưng vài hôm sẽ tự khỏi. Đừng chuyện bé xé ra to. Trẻ con hàng xóm đánh nhau là chuyện của trẻ con. Nếu phụ huynh để chúng tự giải quyết, mấy bữa chúng sẽ làm lành, lại chơi với nhau. Nhưng nếu một phụ huynh coi đây là vấn đề, trầm trọng hoá nó, rồi kéo hai gia đình vào cuộc tranh luận đúng sai tốt xấu, thì hậu quả như thế nào không ai lường trước được.
4. Đừng bao giờ để bị mắc kẹt trong sự nghi ngờ. 
Tin hoặc không tin đều tốt hơn. Sự nghi ngờ luôn tạo ra rất nhiều vấn đề không có lời giải.
5. Không nên vơ các vấn đề của người khác, thành vấn đề của mình. 
Nếu các vấn đề của sếp, của nhân viên, của họ hàng, của vợ con... đều trở thành vấn đề của bạn, thì sớm muộn bạn cũng sẽ chết chìm. Hãy để mỗi người tự giải quyết vấn đề của mình.
Kì lạ là: khi mình bảo nhân viên mình làm ít thôi, thoải mái đi, thì chúng nó lại làm nhiều và hiệu quả hơn.
Và khi mình bảo các bạn đừng tin những gì mình viết, vớ vẩn ấy mà, thì các bạn lại... :)
Các bạn biết là gì mà đúng không.