Hà Nội hôm nay mưa.
17/08/2022.
Hôm nay tôi lạc lối. Trong tâm trí của mình. Một lần nữa.
Tôi mang đôi giày trắng sờn cũ, không cả buồn đi tất vào. Tôi đi loanh quanh khắp khu tôi sống, cảm giác lạc lối không chỉ nằm trên bước chân kéo lê mệt nhoài.
Order một đen đá không đường ở Circle K. Ăn thêm cốc mì rồi miếng bánh ngon yêu thích. Tất cả đều nóng hổi, trông rất ngon lành nhưng sao tôi nuốt không trôi nơi cổ họng. Khô khốc.
Chọn góc ít bị để ý nhất trên tầng 3. Lôi laptop ra rồi bật max volume nhạc Lana Del Rey. Nghe chán thì dừng lại ăn cố thêm vài miếng rồi xem lại vài bộ Ghibli SE. Không biết rốt cuộc mình đang cố làm mình vui, hay đang ôm ấp chừa thêm chỗ cho nỗi buồn len vào lòng nữa, tôi tự hỏi.

Tôi cảm giác muốn khóc nhưng nước mắt có cố cũng không rơi được. Tôi nhắn tin làm phiền những người tôi yêu quý, tìm kiếm chút quan tâm và cả sự yêu thương. Khi không ai phản hồi, tôi ăn uống thêm hớp cafe đen rồi vứt điện thoại sang một bên, làm ngơ trước sự thật rằng mình, thật ra, cũng sợ nỗi cô đơn và cảm giác bị bỏ rơi.
Thì ra là thế. Thì ra không quan trọng bộ mặt hàng ngày mình thể hiện cho bao nhiêu người ngoài kia có “cool ngầu”, lạnh lùng, độc lập hay tham vọng đến mức nào. Mà quan trọng là khi mình rời khỏi lớp học, chỗ làm, khi mình ở một mình rồi, mình cởi bỏ “lớp mặt nạ” đó ra, mình có vui không, mình có thực sự hạnh phúc không đấy mình ơi?
Chỉ hỏi bản thân một câu đấy thôi. Một câu hỏi không ngắn không dài. Không khó cũng không dễ. Nhưng nếu sau đôi ba giây ngập ngừng, mình vẫn không trả lời được. Vậy thì hãy biết chắc rằng mình chưa thật sự vui đâu, vì mình biết cảm giác đấy rõ như ánh mặt trời vậy đó.
Cái cảm giác hạnh phúc cảm giác như ánh nắng sớm mơn man trên da thịt, nụ cười tươi không chút lo nghĩ khi được ngắm nhìn thứ gì đẹp đẽ như chiếc cầu vồng rực rỡ sau mưa, cảnh hoàng hôn đỏ rực nơi chân trời chiều, hay bóng dáng người ta yêu.
Vì từng biết được cảm giác đấy, nên con người ta mê đắm, lại muốn được trải nghiệm lần nữa. Đó là lý do vì sao vào những ngày không buồn không vui, ta lại thấy chán chường, vô vị. Là vì đang thèm được cảm nhận niềm vui, niềm hạnh phúc xen lẫn phấn khởi lại một lần nữa đúng không nhỉ?
Mà thôi, lại quay về thực tại. Tôi từng đọc được câu đại ý như thế này: Có những ngày rất rất vui. Lại có những ngày buồn tuyệt vọng đầy đau khổ. Còn những ngày ở giữa chúng, chính là cuộc sống này.
Chỉ có cách tiếp tục thôi. Mệt quá thì chắc là nghỉ rồi lại đi tiếp. Chúng ta đều đã rất cố gắng rồi mà. Gửi tặng cậu, người bạn đáng yêu đang đọc bài này, một cái ôm thật chặt.
Rồi ngày mai cầu vồng lại lên sau cơn mưa.

Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Stever204
bài viết của bạn làm mình nhớ lại cái hồi mà vừa ăn một tô gồm 2 gói mì tôm vừa xem phim, tiếp tục sau đó là ngồi lướt facebook với vẻ mặt "chẳng biết xem để làm gì", nhưng cảm giác vẫn thấy thiếu thiếu, cho tới khi cuộc đời cho mình mấy cái tát liền mới thấu.
Cảm ơn bài viết của bạn đã giúp cho mình nhớ lại thanh xuân vật vã ấy
- Báo cáo

blackcoffeewithoutsugar
Em cảm ơn nhiều ạ. Chúc anh ngày mới vui vẻ.
Your comment really made my day 🤗
- Báo cáo

Thái là được
hôm nay chỗ tôi cũng mưa. Tôi vừa cho người ta cơ hội, nhưng lần này là lần cuối. Tôi quyết im lặng và bỏ mặc từ này.
sao dễ nói bỏ là bỏ được, chỉ là bản thân muốn sống lại ngày mình không có họ, thế thì thật tốt biết mấy, giá mà TA CHƯA TỪNG GẶP nhau.
cảm ơn bài viết
- Báo cáo

blackcoffeewithoutsugar
Khi mà ta không còn tiếp tục chuyện như ban đầu được nữa, mình nghĩ nỗi đau và sự tiếc nuối sẽ khiến cậu ước giá như mình chưa từng gặp nhau thì thật tốt. Bởi vì nếu chưa gặp nhau sẽ không phải trải qua sự thống khổ như bây giờ. Thế nhưng nếu chưa từng gặp nhau chắc chắn cũng không có được những phút giây vui vẻ hạnh phúc, rất nhiều kỉ niệm đẹp khiến hai người có cảm tình với nhau đúng không? Và cả những bài học nữa, mỗi người đến cuộc đời ta đều là có lý do, họ có thể ở cùng một thời gian ngắn, có thể dài, nhưng rời đi là lẽ dĩ nhiên và thường tình. Mình nghĩ là sẽ luôn như thế cho đến khi cậu tìm được người thực sự phù hợp, "the one" dành cho cậu và sẽ ở lại thật lâu. Trước đó thì những sự chia cắt sẽ luôn là cần thiết để người cuối cùng xuất hiện đó. Cố gắng hoàn thiện bản thân và chữa lành thương tổn của chính mình, rồi họ sẽ đến, sẽ ôm cậu thật chặt và cảm ơn cậu vì đã vất vả nhiều như vậy đấy 😊
- Báo cáo