Xem bài viết đầy đủ và chi tiết, có thể vào link tại đây để xem ạ.
Onward là bộ phim xen kẽ phù thủy với hiện đại, nhưng cũng không hẳn là phim đầu tiên lấy bối cảnh hiện tại xen kẽ phép thuật, tuy nhiên nếu xét về vai trò hiện đại và phép thuật thì  với Onward đã làm rất tốt với vai trò về gia đình, quá khứ và phép thuật.
Không chỉ có thế, Onward lấy giá trị nhân sinh, tình cảm, mâu thuẫn giữa anh em và sự nương nhờ, đồng tính, chủng tộc đưa vào trong phim như một sự trọng tâm, một điều nữa là Onward cũng lấy giá trị đi tìm năng lực của bản thân mà đã bị lãng quên, điều này khá là nói rõ ràng, như các nhân vật “ông tiên nhỏ”, và cô nàng The Manticore chưa bao giờ biết bay.
Khi đó, Barley là người truyền năng lực cho việc đi tìm những điều quá khứ, hoặc là khả năng mỗi con người, mỗi người điều có khả năng gì đó mà đã bị lãng quên hoàn toàn, hoặc là bản chất tôi là ai, tôi là ai, tôi có nên đi tìm lại bản thân mình không? Chính vì điều này mà bộ phim Onward giành được lòng người rất cao, bởi đây là điều cốt lõi mà Onward đã truyền tải, trọng tâm của bộ phim.
Khi cả hai nhóc Barley và Ivan tới để gặp The Manticore tìm bản đồ, The Manticore đã như hóa điên khi chính bản thân cô đã đánh mất giá trị bản thân vốn sẵn có và khả năng bẩm sinh của mình nên cô đã biết rằng mọi thứ hiện tại đã đi quá xa mà so với nguyên thủy vốn có của cô, cô là ai? 
Nên cô đã nổi điên, làm mọi thứ tan tành. The Manticore đã thật sự tìm lại bản thân cô khi cô tìm lại thanh kiếm và bay lên trời, chiến đối với con rồng, đó mới thật sự là bản chất thật sự của cô, so với thời hiện đại, cô không còn là cô khi thế giới nguyên thủy là phép thuật, phưu lưu, chiến đấu đã biến mất, nhường chỗ cho những cỗ máy. 
Đó mới thật sự gọi là sự biến mất của nền văn minh quá khứ, đôi khi chúng ta cần phải bảo tồn, thậm chí trong cảnh phim Barley đã ngăn cản mọi người đập phá di tích của nền văn minh cũ, đó là những bộ phim muốn truyền tải.
Bộ phim Onward không dừng lại ở đó, thêm vào một việc thiếu thốn tình cảm của người cha dù có người cha dượng, yếu kém trong giao tiếp, gầy gò, thể lực kém, và mọi thứ không đủ tự tin để làm như Ivan, sẽ không bao giờ dám mạo hiểm như người anh trai, như việc lái xe là minh chứng cho việc cậu sợ hãi như thế nào, nhưng cũng may nhờ anh trai khuyến khích và là người tạo ra động lực đã khiến cho cậu trở nên tự tin hơn tất cả mọi thứ.
Rào cản tâm lý có thể vượt qua nếu chúng ta có một người động viên hoặc chính chúng ta động viên là thứ cốt yếu mà phim Onward đã nhắc, lập đi lập lại để nhắc nhở mọi người hãy mạo hiểm, vượt qua mọi thứ dù bản thân gặp bệnh tật hay bất cứ gì đó thì hãy vượt qua nó và hãy thực hiện giấc mơ, đừng để mọi thứ quá muộn.
Phim Onward đã gợi cho mình về các game thể loại Nhập Vai (RPG) mà mình đã từng chơi trước kia, khi mà hai anh em Barley và Ivan bước qua cây cầu, đi đến địa bàng mới, đi vào bên trong hang động, vượt qua những bãy, đánh bại con rồng, thi triển phép thuật, đó là thứ gây cho mình cảm giác mạnh, mạnh đến nỗi mình xem xong bộ phim phải search game nào đó chơi để tìm lại cảm giác.
Chính vì thế mà Onward đã nổi bật, tạo ra nguồn cảm hứng mà người xem muốn chơi game, chủng tộc là thứ quan trọng trong bộ phim, đó cũng là thứ mà Onward nhấn mạnh một lần nữa sau chủ nghĩa cá nhân, khi mà nước Mỹ đang trong tình trạng phân biệt chủng tộc nặng nề và bộ phim muốn nhắc nhở tất cả mọi chủng tộc điều bình đẳng, điều có thế mạnh riêng.
The Manticore là tượng trưng cho nữ cường, cũng là lesbian, khó có thể chấp nhận nổi nhân vật này phải không? Nhưng nếu bạn để ý trong tình tiết khi The Manticore lên xe của Laurel và nói “tôi thích cô rồi đấy.” cũng như mọi hành động có phần mạnh mẽ và thích thú với Laurel chính là nó. Nói hơi phiến diện thế thôi chứ mọi người có thể nghĩ kiểu khác cũng được, chỉ là mình thấy trong cuối cảnh của bộ phim, trong quán của The Manticore thì có hai nhân vật nữ cạnh nhau chụp ảnh mấy đứa con đang nghe kể truyện, và kể lần đầu tiên hai anh em nhà Lightfoot bước chân vô cũng đã thấy hai người mẹ này đang chụp ảnh.