[Rev sách] - Cô bé Fadatte
Salvinat và Landry là anh em sinh đôi, cùng lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ và tuổi thơ gắn bó không rời. Thế nhưng, tính...
Salvinat và Landry là anh em sinh đôi, cùng lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ và tuổi thơ gắn bó không rời. Thế nhưng, tính cách họ lại hoàn toàn trái ngược. Salvinat – người anh – dịu dàng, yếu đuối; còn Landry – người em – mạnh mẽ và thực tế hơn. Chính vì thế, cha mẹ có phần thiên vị người anh, bởi sự mong manh, nhạy cảm của anh dễ khiến họ xót thương hơn.
Khi cả hai bước vào tuổi 14–15, gia đình gặp khó khăn, buộc một trong hai đi làm thuê ở vùng lân cận. Dù không muốn chia rẽ sự gắn bó giữa hai anh em, cha mẹ không còn lựa chọn nào khác. Landry, với bản tính hiểu chuyện, đã tình nguyện đi. Dù vẻ ngoài cứng cỏi, cậu lại rất tình cảm. Đêm trước khi rời nhà, Landry lặng lẽ ra đi, không nỡ đánh thức mẹ và anh trai vì sợ họ đau lòng đến ngất lịm.
Có lẽ vì được nuông chiều từ nhỏ, Salvinat – dù yêu thương em sâu sắc – dần bộc lộ sự ích kỷ, chiếm hữu và kiểm soát. Thay vì xót xa khi em phải xa gia đình làm lụng nơi đất khách, anh lại giận vì em không từ biệt. Nhìn thấy Landry nơi xa lạ vẫn có thể cười đùa, hòa đồng, anh càng thêm ghen tị. Tình yêu thương ấy bị bóp méo bởi cảm giác sở hữu và sự thiếu trưởng thành.
Trong thời gian sống ở làng khác, Landry được giúp đỡ bởi một cô bé kỳ lạ: cô gái nghèo, hoang dã, ăn mặc quê mùa và bị dân làng kỳ thị. Cô là cháu của một bà lão già yếu bị gọi là “phù thủy” vì biết chữa bệnh bằng các phương thuốc dân gian. Mọi người xa lánh cả bà và hai đứa cháu vì vẻ ngoài khác biệt, cách sống lập dị và những lời đồn vô căn cứ.
Chính Landry cũng không ưa cô bé. Sau nhiều hiểu lầm, Landry nhận ra: đằng sau bề ngoài thô ráp, xù xì ấy là một tâm hồn tinh tế, thông minh, nhân hậu và đầy lòng tự trọng. Sự bộc trực của cô không phải là hỗn láo, mà là phản ứng trước bất công và thành kiến.
Tình cảm dần nảy nở giữa hai người. Cả hai cùng kiên định để tình yêu của mình được gia đình Landry chấp nhận, dù dân làng dị nghị: một chàng trai đẹp đẽ, đạo đức như Landry sao lại bị “bỏ bùa” bởi cô gái man dại, xấu xí như Dế Mèn Fadatte. Và Fadatte dù yêu mãnh liệt, vẫn giữ lòng khiêm nhường, để nhân cách và phẩm hạnh tự chứng minh tất cả theo thời gian chứ không lời biện minh nào.
Một lần nữa, Salvinat cảm thấy mình bị “bỏ rơi” khi biết em trai yêu Fadatee và lại phản ứng theo cách quen thuộc: đổ bệnh. Cả nhà lo lắng cho sự an nguy của anh. Nhưng chính Fadatte đã “chữa bệnh” cho anh – không phải bằng thuốc, mà bằng sự thẳng thắn và chân thành, “vả vào mặt” anh sự thật. Cô khiến anh đối diện với chính mình: anh đang để lòng ghen tuông và ích kỷ phá hoại thứ tình cảm mà anh trân trọng nhất. Cuối cùng, Salvinat tỉnh ngộ. Một đám cưới ấm áp diễn ra trong sự chúc phúc của tất cả mọi người.
“Cô bé Fadatte” vẽ nên bức tranh đồng quê miền Nam nước Pháp thế kỷ 19 – yên bình, thơ mộng – cùng những nhân vật có chiều sâu, khiến người đọc càng khám phá, càng thấu hiểu và cảm thông.
...........................
Một trong những thông điệp sâu sắc của câu chuyện là: đừng vội đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
Fadatte –ẩn dưới lớp vỏ gai góc, khác biệt lại là một cô gái tinh khiết, sâu sắc và biết yêu thương.
Người hiểu chuyện không thiệt thòi.
Landry không so đo, oán trách dù bị đối xử bất công. Và chính sự rộng
lượng ấy khiến mọi người càng thêm yêu quý và kính trọng cậu.
Trong mọi tình cảm – dù là tình thân hay tình yêu – nếu để cảm xúc tiêu cực chi phối, yêu thương sẽ dần biến thành gánh nặng và độc hại.


Sách
/sach
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

