Quen nhau cứ nghĩ là duyên phận, hóa ra vẫn sai người? Đã từng yêu rất nhiều, sao lại nhẫn tâm rời xa...
Câu chuyện tình yêu của mình....
Chuyện gần đây của mình cứ như một bộ phim. Nếu không thực sự trải qua mình sẽ nghĩ là, à, đứa nào bịa ra đấy chứ sao nó giống trên phim thế.
Hôm nay mình vẫn còn rất buồn về mối tình vừa chấm dứt đc hơn 3 tuần của mình.
Bọn mình quen nhau do duyên phận? Đúng vậy đấy, duyên phận đẩy chúng mình đến với nhau. Những ngày bắt đầu chỉ thị 16, Hà Nội sống chậm lắm. Mọi người trong nhà, sống chậm lại. Cảm thấy thật cô đơn, mình lướt vào tính năng Hẹn hò của facebook. Đã 2 năm không dính đến yêu đương, chả có hi vọng gì, coi như là, cho vui.
Mình cập nhật trạng thái " Buổi chiều cuối tuần, cafe, sách, một vòng Hà Nội". Có 1 tài khoản rất hâm nhắn lại, 200km có là quá nhiều cho một buổi chiều không? Đúng hâm thật chứ, 1 vòng HN đâu đến 200km đâu, bọn mình nhắn tin qua lại. Càng nhắn tin mình càng cảm thấy, người đối diện mình có thể đọc được hết tâm tư của mình vậy. Siêu hợp nhauuu. Tìm hiểu về nhau, còn giật mình hơn. Nhà anh có 3 con trai, nhà mình 3 con gái, bọn mình cùng họ Phạm, cùng là thứ 2. Bố anh còn trùng tên bố mình nữa. Hoàn cảnh 2 gia đình cực giống nhau. Mình còn phải thốt lên, ơ, sao giống nhau thế. Chả lẽ là "The one" của đời mình à. Bọn mình cùng thảo luận về chuỗi seri phim How I met your mother? Ted gặp Tracy như thế nào, duyên phận ra sao, bọn mình đúng như kiểu vậy đấy. Đến lúc trao đổi số điện thoại, mình còn suýt giật mình, ơ, nó trùng với số căn cước công dân của em này ^^ Cái duyên kéo mình với anh lại gần nhau hơn.
Hà Nội kết thúc chỉ thị 16, việc đầu tiên anh muốn là gặp mình. Mình từ chối. Con người cách xa màn hình kia, quá tuyệt vời, người lắng nghe tất cả những câu chuyện của mình, soulmate của mình. Mình sợ ra ngoài thực, đối diện nhau, mất hình ảnh tự mình gây dựng lên quá. Nhưng rồi bọn mình vẫn gặp nhau, rồi yêu nhau....
Yêu anh, mình siêu hạnh phúc. Cái duyên là cái cớ để mình mở lòng với mối quan hệ này, yêu chân thành, không luyến tiếc.
Rồi bọn mình bắt đầu cãi nhau nhiều, công việc của anh, rất khó khăn, rất bận, anh không dành nhiều thời gian cho mình. Sau mỗi lần cãi nhau, câu chia tay mình nói ra, chỉ để muốn anh quan tâm và yêu thương mình hơn. Bọn mình cứ thế chia tay rồi quay lại rất nhiều lần.
Đến giai đoạn anh khó khăn, bán ô tô đi, bán cổ phần công ty đi. Anh chụp ảnh check in trên xe bus, lâu lắm rồi anh mới có người đưa đi, nay anh bao nguyên xe này, 1 mình anh 1 xe. Mình thương anh đến phát khóc. Anh hi sinh cho gia đình nhiều quá, giây phút đấy mình nghĩ, anh sẽ là người cuối cùng mình yêu rồi. Mình tiêm vaccine mũi 2, anh bỏ việc, chờ mình ở gần nhà mình, muốn cho mình bất ngờ, anh đặt grab đến đấy ^^ Cảm động ghê, tiêm mũi 2 thôi mà, có gì mà lo cho em thế. Rồi anh có xe máy đi làm lại, công việc rất xa công ty mình, mà vẫn tranh thủ, trưa nắng đến tận nơi, chờ hơn 1 tiếng mình mới đến cty, để gặp nhau một chút, cho đỡ nhớ. Mình thương anh nhiều lắm.
Anh mua lại ô tô rồi, công việc mới lương cũng ổn nữa. Nhưng mà, tình cảm của bọn mình nhạt dần rồi. Anh không còn quan tâm đến mình nhiều nữa. Những cuộc gặp diễn ra chóng vánh, trước khi về quê, anh qua thăm mình vài phút, rồi đi. Mình gặp nhiều khó khăn, cũng chả thể tìm anh tâm sự được, anh bận lắm. Có người yêu mà như yêu xa, mình nói với anh thế đấy. Anh buồn, mình cũng buồn, bọn mình lại xa nhau thêm 1 chút rồi.
Khoảng cách giữa bọn mình ngày một xa quá, quen nhau lâu vậy rồi, anh muốn sex với mình, mình không sẵn sàng. Niềm tin của mình với anh ít quá, anh k đăng mình lên mạng xã hội, anh k giới thiệu mình với gia đình, chỉ có vài người bạn của anh biết đến mình. Mỗi lần gặp gỡ đều diễn ra căng thẳng, anh muốn sex, mình thì không muốn. Bọn mình không thẳng thắn với nhau, chọn cách né tránh. Anh bận công việc ở nhà, anh về trước đây. Mỗi lần gặp nhau đều kết thúc như thế. Khoảng cách giữa bọn mình ngày một xa.
Xe mình hỏng, mình mới đổi chỗ làm mới, mình muốn anh qua đón mình đi làm :( Anh nói không được, dạo này anh toàn ngủ dậy muộn, đi làm muộn mất. Mình giận dỗi "Thế thôi lần sau em không nhờ nữa". Anh gắt gỏng: "Đưa đón suốt k sao, không nhờ vả được thì lật mặt à?". Tối đó mình nhắn tin chia tay, hình như anh yêu em không đủ? Giải thoát cho nhau vậy
Anh sang gặp mình. Câu nói, anh yêu em không đủ của em, anh nghĩ lại. Đúng vậy thật. Anh còn yêu nyc, chị đó có gia đình rồi, có con rồi, bọn anh không thể đến với nhau. Trong thời gian dịch, k gặp được chị, anh nghĩ quên được rồi, nên mới quen em. Mình nói với anh, anh yêu em chứ? Anh trả lời có. Anh yêu còn yêu chị không? Anh trả lời, có. Anh suy nghĩ về tình cảm đi nhé, một người không thể yêu một lúc 2 người được, bọn mình nên dành thời gian suy nghĩ, nên tiếp tục tình cảm này không?
Hà Nội mưa lạnh 7-8 độ, 0h đêm, anh kêu anh đau bụng. Mình vứt bỏ deadline đang dang dở. Chạy khắp Hà Đông, tìm chỗ mua thuốc mang sang cho anh. Anh ôm mình bảo, lần sau không được sang đây muộn vậy đâu nhé, tay em tím vào hết rồi kìa. Yêu em.
Mình tiêm mũi 3. Anh từ Quốc Oai lên HN để thăm mình. Anh bảo, nhìn bó hoa 20.10 mình tặng mẹ anh, anh nhớ mình.
Em mình tiếp xúc F0, anh chạy ra đón mình về nhà anh, anh sợ mình bị lây. Vào nhà gió to, anh lấy người che cho mình. Tối đó anh lại muốn sex, mình hỏi anh, anh còn yêu chị không, anh bảo còn, anh yêu em không, anh bảo có. Mình lại đẩy anh ra, không nên yêu cùng lúc 2 người anh ạ, tội cho em lắm, anh không thể yêu em trọn vẹn nhất thì để em trọn vẹn nhất yêu người khác.
Anh ngủ ngáy và nghiến răng. Khó ngủ quá. Mình phân vân, chia tay nhé. Điện thoại của anh sáng lên. Thứ anh luôn giấu mình, không cho biết mật khẩu. Mình trằn trọc suy nghĩ, nên hay k nên xem? Anh nghiến răng ghê quá :( Dù gì sáng hôm sau cũng chia tay, mình muốn biết mqh giữa 2 người đấy là như thế nào. Điện thoại mở lên, đập vào mắt mình là tin nhắn. Anh nhắn với chị, mong đến tối để vào zalo nhắn tin với chị, mong đến thứ 4 để 2 người gặp nhau? Anh nói mình tối về anh bận nhiều việc trên cty lắm, hóa ra việc bận là nhắn tin với chị à ? Thứ 4 anh hay kêu bận đi gặp khách hàng, khách hàng là chị à? Lướt zalo, anh kêu anh nhớ chị lắm, anh muốn chia tay mình vì cảm thấy yêu không đủ, anh tặng quà cho chị với mình, y hệt nhau? Chị nói chị ích kỉ, muốn giữ anh cho riêng mình, 2 người cùng vui vẻ với nhau đến suốt đời. Tay mình run lên, mình nhắn tin cho chị, chào chị, em là ny của..., bọn em chưa chia tay, không muốn mọi chuyện đi quá xa, thì đọc tin nhắn này, chị nhắn tin cho em, qua fb nhé?
Sáng đấy anh gọi mình rất nhiều, anh xóa biệt danh, em tính làm gì chị đấy, em nên nhớ, em làm gì chị đấy, anh sẽ không tha cho em với em gái em đâu? Em gái em nó đang bị covid đấy anh, nó làm gì anh, để anh đe dọa em? Em là người anh nói yêu thương tối qua đấy. Rốt cuộc, anh suy nghĩ, em sẽ làm gì em vậy?
Mình, anh, và chị gặp nhau. Chị nói xin lỗi vì không biết 2 đứa chưa chia tay, nên mới nhắn tin vui vẻ thế. Chị với em cùng nói chuyện, anh nói dối cả chị với em nhiều quá. Em ghét anh thật đấy, không biết tất cả những gì trước đây anh nói em, bao nhiêu thứ là thật nhỉ, hình như là, không có gì cả :)
Chị vẫn chọn tha thứ cho anh, em thì không, em tổn thương quá. Anh và em cùng bị covid, em cố đến nơi, gửi thuốc và đồ ăn cho anh. Chị nhắn tin nhắc em, về những thứ đặc biệt anh dành cho em, về tình yêu của anh cho em trước đó. Chị muốn em tha thứ cho anh.
Anh và em gặp nhau, em bị covid, em chờ anh 2 tiếng giữa trời lạnh, để nhận được câu. Anh với em không hợp nhau, anh hết yêu em rồi, chia tay để tìm người mới tốt hơn. Đừng bao giờ liên lạc hay gặp anh nữa. Em mua 1 cái sim thì lâu, chứ anh block thì nhanh lắm. Hết chuyện để nói với nhau rồi.
Em tiếc những kỉ niệm lúc mình yêu nhau, em tiếc chữ duyên kéo em với anh với nhau, em tiếc "The one" của em. Từng kỉ niệm, từng câu nói cứ xuất hiện trong đầu em, em muốn xua nó khỏi đầu không được. Em nhớ mùi nước hoa hương gỗ, em nhớ người cầm tay em, dẫn đi qua đường,...
Anh vẫn nhắn tin cho chị, kêu yêu chị. Anh block tất cả mọi thứ liên quan đến em, từ sđt, đến fb, đến zalo.
3 tuần sau chia tay, anh dẫn nym đi chơi qua đêm với bạn.
Tạm biệt anh, tạm biệt chữ duyên của em. Hết yêu rồi, anh vẫn còn ác với em thật.
Em không biết mình nên làm gì cả.
Hà Đông, chỗ nào cũng toàn bóng hình anh.
Nym của anh, chắc sẽ rất vui, vì có một người yêu tốt như anh.
Nyc của anh, em nè, em buồn, tự thấy mình đáng thương, vì đã gặp anh, quen anh, yêu anh. Em nhận ra mình còn yêu nhiều lắm.
Không biết rồi cuộc sống của anh sẽ ra sao nhỉ. Chắc vẫn sẽ vui lắm, khi không còn em bên cạnh.

Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Cát Nhĩ
Bạn, bạn ơi... Mình đọc cả 2 bài của bạn rồi. Mình chưa trải qua chuyện tình cảm bao giờ nên mình không hiểu chính xác những gì bạn đã gặp. Nhưng mình vẫn có thể lờ mờ hiểu rằng những gì bạn trải qua đang rất khủng khiếp và khó chịu, rằng nó là những nỗi đả kích lớn với bạn. Mình chỉ mong bạn biết rằng, vẫn có những người lạ mong rằng điều tốt đẹp nhất sẽ đến với bạn, rằng bạn sẽ mạnh mẽ vượt qua, gia đình bạn sẽ sớm khoẻ lại, chị gái và em gái bạn sẽ an vui, và trên hết là bạn sẽ lành những tổn thương đó. Hãy nghĩ rằng không may dính phải một người tồi tệ để sau này bạn sẽ đến với một người tốt hơn và thấy rằng mình thật may mắn nhé. Gửi bạn một cái ôm. HN chuyển mưa rồi, chắc vài ba hôm nữa thôi thì gió mùa lại về nốt đợt cuối, lúc đó chúc bạn thấy vui hơn.
- Báo cáo

một quả bơ
Cảm ơn bạn ^^ Mình nhận cái ôm của bạn nhé, nó rất có ý nghĩa với mình. Thực sự thì bên ngoài mình hay là đứa cười cả ngày. Lên spiderum mới là lúc sống thật với bản thân, có nơi để viết nỗi buồn của mình ra chứ không chất chứa 1 góc trong lòng, trong đầu, ung thư tâm hồn mất. Nói thật là mình còn không dám đọc lại bài mình viết. Cả tháng qua cái cứu vớt cuộc đời mình là spiderum và podcast. Mình nghỉ việc xong, tránh xa áp lực, công việc đấy làm mình stress đến mức bị cường giáp, về quê, tránh xa Hà Nội. Mình ghét cảm giác đang buồn mà đi làm, đi ra đường, lên fb, thấy mọi người vui vẻ, cười đùa, khoe đi chơi, khoe ny,... bla blo lắm. Giờ thì tâm trạng mình khá ổn rồi, sẽ sớm hòa nhập với cộng đồng thôi ạ ^^
- Báo cáo
KE - Alchemist
Đọc xong bài viết của bạn, cảm giác vừa muốn mắng nhưng lại vừa muốn thương. Có lẽ do mình từng là nhân vật chính trong một câu chuyện cũ tương đối giống với của bạn, khác ở chỗ mình là con trai. Cảm giác nhận ra mình bị cuốn vào mối tình mơ hồ với người kia thật sự khó chịu, đi thì khó mà ở lại thì khổ, khó vì mình có tình cảm với người ta và cũng vì người ta có tình cảm với mình cho nên mình đâu nỡ rời xa họ, còn khổ vì có những lúc mông lung quá không biết người ta có thương mình thật không, hay chỉ coi mình là phần dự bị để lấp vào khoảng trống khi nhớ đến một ai đó khác mà không được đáp ứng. Chuyện tình cảm chưa bao giờ là dễ nói cả, nếu "cái duyên" của hai người đủ lớn thì sau những ngày tháng đau khổ đầy sóng gió đó, sẽ là khởi đầu mới cho một cuộc tình tuyệt vời, khi đó cả hai bạn biết mình đã trải qua điều gì, chịu đựng những gì, thiệt thòi thế nào, khổ ra làm sao, và bây giờ là lúc sửa sai, bù đắp, cùng nhau thấu hiểu, tránh xa những điều từng khiến hai bạn phải đau khổ. Và tất nhiên với sự từng trải và nỗ lực của hai bạn, tình yêu đó sẽ đẹp lên từng ngày. Nhưng nếu "cái duyên" đó không đủ lớn thì sao? Người nặng tình hơn sẽ là người khổ nhất, dù trong lúc yêu hay đã chia tay...và khi đọc những dòng cuối của bạn, mình cảm giác bạn là như vậy. Cái duyên ở đây không chỉ là duyên phận, nó còn là sự cố gắng thấu hiểu, cảm thông, phấn đấu vì nhau, vì tình yêu của hai bạn. Vậy nếu cái duyên đó đã không lớn như bạn từng mong muốn, hãy quẳng nó đi và vui sống nhé...nói thì dễ vậy, nhưng để làm được thì cần rất nhiều thời gian với một cô gái có vẻ là nặng tình. Mong rằng sẽ có một ai đó hiểu, yêu và trân quý bạn bằng tất cả những gì họ có. Chúc bạn một cuộc sống an yên!
- Báo cáo

một quả bơ
cảm ơn lời chia sẻ thật dài của bạn. Trong tình cảm, mình khó để cảm thấy yêu một người nữa, có lẽ đây là người đầu tiên mình yêu bằng cả con tim, bỏ qua lí trí nên là nó siêu nặng nề. Lần cuối gặp ny mình bảo "Người ta yêu nhau thì có thể bỏ qua mọi thứ mọi lỗi lầm để quay trở về với nhau, nhưng anh hết yêu em rồi, không còn tình cảm, chia tay để cả 2 tìm người mới tốt hơn, phù hợp hơn", sau câu kia mình biết bọn mình hết duyên với nhau rồi, cười và ra về =))
- Báo cáo

một quả bơ
Vừa muốn mắng vừa muốn thương
Thế giờ cuộc sống của bạn sau những gì xảy ra đó, tốt đẹp chứ. Bạn đã gặp được người hiểu, yêu và trân quý bằng tất cả những gì họ có chưa?

- Báo cáo
KE - Alchemist
Mình có cái kết khác với bạn, nhưng cũng là quá khứ rồi. Hiện tại mình sống khá tốt^^
- Báo cáo

Bonne nouvelle
Mình tin bạn sẽ gặp được người đàn ông tốt cho mình, người sẵn sàng công khai bạn với mọi người rằng anh ấy yêu bạn, người sẽ cho chứng minh cho bạn thế nào là chung thủy. May mà trực giác của bạn đã giúp bạn giữ mình, không thì hậu quả nó kinh khủng dường nào. Bạn nên cám ơn bản thân mình vì điều đó nhé.
Mình vẫn khuyên bạn nghe mấy bài nói chuyện về tình yêu của thầy Minh Niệm nhé, để biết yêu thương mình và người thương trong tương lai. Mình là người Công giáo mà khi nào cũng rì viu thầy nè, vì thầy chia sẻ rất thân tình, hữu ích cho nhiều bạn trẻ ngày này.
- Báo cáo

một quả bơ
Cảm ơn bạn rất nhiều. Lắm lúc mình rất sợ trực giác của mình luôn đấy, kiểu lắm lúc đi soi fb người yêu, chỉ lướt tương tác, trong 1 đống ng like ảnh mà chỉ chú ý đến 1 người, kiểu gì người đấy cũng có liên quan đến mình. Ngày xưa thì là soi crush thì phát hiện ra bạn kia là ny của crush mà crush kêu chưa có ny??? Đợt này thì ra chị nyc của ny đấy, bất ngờ lắm, vì chị đấy hơn mình rất nhiều tuổi và k nghĩ điều đấy có thể xảy ra.
Sau những chuyện này mình thấy bản thân cần thay đổi nhiều lắm. Phải biết yêu thương mình trước, học cách yêu trước mới đi yêu người khác được. Mình sẽ nghe thử thầy Minh Niệm. Siêu cảm ơn bạnnnnn
- Báo cáo

Ronaldinho
[Đã xóa]