Trận đấu thư hùng giữa AC Milan và Juventus, trận đấu tâm điểm vòng 9 Serie A mùa giải 2016/2017 kết thúc với tỉ số 1-0 cho sắc đỏ đen thành Milano. Một trận đấu tiếp thêm niềm hy vọng cho các Milanista, rằng với HLV mới, với lứa cầu thủ trẻ, đội bóng thân yêu đã có sự khởi sắc, và có thể giành được vé tham dự đấu trường châu lục.

AC Milan phòng ngự chặt chẽ

Sau 1-2 phút đầu nhập cuộc chưa thực sự theo ý muốn, AC Milan đã có một trận đấu theo ý muốn. Trước tiên, là trên khía cạnh phòng ngự, họ khóa khu trung tuyến với hình ảnh hai tiền đạo cánh Suso và Niang lùi về tạo thành hàng tiền vệ 5 người (hay nói chính xác hơn là đội hình 4-2-3-1). Điều phải kể đến và cũng như đặc biệt nhất đó là cách chơi của M’Baye Niang, lùi về tao thành tứ giác với đỉnh kim cương là số 5 người Ý Bonnaventura và dưới trụ là Locatelli:


Barzagli nhận bóng, Milan lập tức che chắn khu vực trung tuyến, với Carlos Bacca chắn đường chuyền tới vị trí của Hernandes


Bóng đến Benatia, Bacca vẫn với nhiệm vụ chắn Hernandes, buộc Benatia phải đưa bóng sang cánh trái


Số 8 Suso chắn bóng đến vị trí Hernandes, còn M’Baye Niang lùi về tạo thành hình kim cương cùng 3 tiền vệ trung tâm


Pjanic nhận bóng, lựa chọn cách chuyền bóng sang phía cánh phải của Dani Alves, Locatelli lùi sang chắn đường chuyền đến Khedira.


Các bạn có thể tự hỏi: Họ làm như vậy để làm gì? Rosseneri ghép M’Aube Niang cùng với 3 tiền vệ như thế để hạn chế sự tham gia của đối thủ khu vực trung tuyến – khu vực nguy hiểm nhất trên sân trên diện phương phòng ngự. Khu vực trung tuyến đó còn được gọi là “khu vực số 14” (zone 14).


Về mặt sơ đồ là thế, nhưng Niang thì đôi lúc không có tư tưởng lùi về phòng ngự, và đây là một ví dụ điển hình với pha xâm nhập của Pjanic, đưa đường chuyền đến Khedira ở khu vực trống trải:


Sau khi có được bàn thắng, Milan chú trọng phòng ngự. Niang được thay ra, Poli vào sân đổi cánh cho Suso, họ lúc bấy giờ đá với sơ đồ 4-5-1 là chủ yếu. HLV Montella thay Locatelli cho Gomez vào sân (phút 81), Milan một lần nữa chuyển đội hình về 5-4-1 để bảo toàn tỉ số.


AC Milan pressing

Trong bài viết trước về lối đá đội tuyển Đức, mình có đưa ra những ý chính để xét đến khi một đội bóng pressing (có thể đọc thêm tại đây). Để tiện hơn cho mọi người, thì khi xét đến pressing, ta cần quan tâm trả lời các câu hỏi: Khi nào pressing? Hành động của đối thủ nào thì mình pressing? Khu vực nào họ làm vậy, và trong khoảng thời gian bao lâu trong tổng số trên sân bóng?


Với nửa đỏ thành Milan, và với cách sắp xếp phòng ngự như vậy, pressing được triển khai ở khu vực hai bên cánh, bao bọc khu vực trung tuyến, ép đối thủ phải chơi biên, từ đó giành lại quyền kiểm soát hoặc dẫn đến những pha ném biên. Thời điểm họ giảm việc pressing cũng là lúc họ chuyển sang sơ đồ 5-4-1 với việc thay Locatelli.

Hình ảnh dưới đây cho thấy những pha tắc bóng của họ được thực hiện hai bên cánh (16/26 pha tắc bóng với 14 pha thành công), còn lại là tập trung khu vực chính giữa sân. Còn lý do những pha tắc bóng nghiêng nhiều hơn về phía phải? Niang có vai trò đặc biệt (như mình đã nói ở trên), Suso có thể dâng lên cao hơn và tạo sức ép. Minh chứng là trong những pha tranh chấp giữa sân, số 8 của Milan có 5 pha giữa sân, trên tổng thể 7 tình huống (vòng tròn đen).


Một video tình huống mô tả cách Milan pressing (video pressing 1):

                                                                                                                                                                       


Bacca vẫn đảm nhiệm việc chắn đường chuyền đến Bacca, Suso đẩy pressing, còn Kucka và Bonaventura để mắt tới Pjanic.


Bacca vẫn nhiệm vụ tương tự..


Niang dâng lên tạo sức ép, buộc Barzagli chuyền sang cánh..


Khi Niang dâng lên, De Sciglio cũng có động thái tương tự để khỏa lấp khoảng trống, bóng được phá ra biên.

Vị trí của Hernanes

Theo mình đánh giá, Hernanes không phải đã có một trận đấu tồi. Chỉ là cách chọn vị trí của tiền vệ người Brazil khi phòng ngự không hợp lí xét trên phương diện chặn lấp các khoảng trống. Ta cùng xem lại tình huống bàn thắng (video Hernanes 0)


Suso có một đường chạy tuyệt vời sang cánh, cấu trúc của Juventus lúc này vẫn ổn định.


Hai cầu thủ có lối chọn vị trí khác biệt, Alex Sandro với ý muốn thu hẹp khoảng trống, còn Hernanes lùi về để chặn pha tạt bóng


Khoảng trống lộ ra, và một pha sút không thể cản phá của Locatelli


Tình huống tương tự - Hernanes với động thái lùi về chắn pha tạt bóng:


Về tổng quan đội bóng, Juventus vẫn cho thấy hàng thủ của họ vẫn có được sự chắc chắn bậc nhất giải đấu, với những cầu thủ chất lượng: hệ số xG của AC Milan trong trận đấu này là 0.28, cùng hầu hết các cú sút đến từ khu vực ngoài 16m50. Nhưng việc thua hai trận duy nhất từ đầu mùa trước AC Milan và Inter Milan, hai đội bóng với cấu trúc vững chắc, ngăn chặn việc Juventus xâm nhập khu vực trung tuyến cho thấy tấn công đang gặp phải vấn đề quan trọng HLV Max Allgeri cần giải quyết nếu muốn tiến sâu trên đấu trường châu lục. Còn hiện tại, họ vẫn là gã khổng lồ thống trị tại Serie A.