
Chắc hẳn trong một vài lần lướt mạng xã hội, bạn sẽ thấy một vài bức hình hài hước kiểu:
“Tôi chuẩn bị cho một ngày dài lao động chăm chỉ trong khi những cô gái “bán quạt” mua chiếc siêu xe thứ 2.”
“Tôi cố gắng làm một người tốt trong khi những cô gái trên OnlyFans làm một ngày bằng tôi kiếm tiền một năm”

Các bức hình hài hước này cùng với những tiếng lóng như “bán quạt” hay “chơi quạt” chắc không còn xa lạ gì với cánh đàn ông. Nó ám chỉ mô hình hoạt động của công ty có tên là OnlyFans, một công ty dịch vụ mạng xã hội mà ở đó, người dùng đăng tải nội dung, thường là phụ nữ đăng tải các nội dung nhạy cảm, có tính chất 18+, NSFW rồi tính phí dành cho người xem.
Trong kỷ nguyên số, khi mà Google, Tiktok hay Meta thống trị bằng cách biến sự chú ý của người dùng thành tiền quảng cáo, OnlyFans đã trỗi dậy, đi vào những ngóc ngách thầm kín của tâm lý con người. Họ không cần thuật toán đề xuất gây nghiện, không cần các thương hiệu lớn đặt banner quảng cáo, và không cần sự chấp thuận của các cửa hàng ứng dụng như App Store hay Google Play, OnlyFans cứ thế chứng minh rằng "nền kinh tế do người dùng sáng tạo" cho dù đó là sáng tạo nội dung nhạy cảm, thực sự là một cỗ máy in tiền, hoạt động với hiệu suất mà ngay cả những gã khổng lồ công nghệ cũng phải ghen tị.
Nhưng làm thế nào một nền tảng bị gắn mác là "chỉ dành cho người trên 18 tuổi", bị các hệ thống tài chính truyền thống ghẻ lạnh, lại có thể đạt được những con số doanh thu không tưởng? Bài viết này sẽ đưa bạn đi sâu vào bên trong bộ máy vận hành của OnlyFans, giải mã mô hình kinh doanh "siêu lợi nhuận", chiến lược nhân sự tinh gọn đến mức cực đoan và cách họ biến những tương tác cá nhân thành một dòng sông tiền tệ khổng lồ.
Lưu ý rằng, đừng đọc bài viết này rồi "thò tay vào quần nhé". Và bài viết này không bàn về góc độ đạo đức mà bàn về góc độ kinh tế, kinh doanh.
I. Hành trình phát triển: Từ ý tưởng ngách đến hiện tượng
Quá trình phát triển của OnlyFans không phải là một đường thẳng đi lên. Đó là sự hội tụ của ba yếu tố: một ý tưởng đúng thời điểm, một người dẫn dắt am hiểu những cấu trúc tài chính và một thảm họa toàn cầu đã vô tình trở thành chất xúc tác mạnh mẽ.
1. Năm 2016: Thấu hiểu "nỗi đau" của những người có tầm ảnh hưởng
Câu chuyện bắt đầu tại London vào năm 2016. Tim Stokely, một doanh nhân người Anh, khi đó đang quan sát sự bùng nổ của Instagram và Twitter. Ông nhận thấy một nỗi khổ trong nền kinh tế mạng xã hội: Các "Influencer" - người có sức ảnh hưởng, có thể sở hữu hàng triệu người theo dõi, nhận hàng nghìn lượt thích cho mỗi bức ảnh, nhưng tài khoản ngân hàng của họ lại rỗng tuếch. Họ chỉ có thể kiếm tiền từ các nhãn hàng quảng cáo hoặc phải bán những sản phẩm giá rẻ như trà giảm cân để kiếm sống.
Stokely đã nhìn thấy một lỗ hổng thị trường khổng lồ. Không có một cơ chế nào rõ ràng để những người hâm mộ cuồng nhiệt nhất có thể trả tiền trực tiếp cho thần tượng của mình. Facebook và Instagram lúc ấy quá bận rộn với việc tối ưu hóa quảng cáo nên đã bỏ qua nhu cầu này.
Từ đó, OnlyFans ra đời với một sứ mệnh đơn giản: Loại bỏ trung gian. Nhà sáng lập Tim Stokely đã tạo ra một nền tảng hoạt động như một "câu lạc bộ kín", nơi nội dung được ẩn sau một “bức tường chi phí". Bạn muốn xem các nội dung này ư? Bạn phải trả tiền. Đây là mô hình kinh doanh sơ khai, thuần túy dựa trên giá trị nội dung thay vì giá trị quảng cáo. Ban đầu, OnlyFans được định hướng cho các huấn luyện viên thể hình, đầu bếp và nghệ sĩ, nhưng cơ chế tự do của nó đã sớm thu hút một nhóm người dùng khác đang khao khát một nền tảng không bị kiểm duyệt: các diễn viên và người mẫu nội dung người lớn.

Kẻ mà ai cũng biết là ai
2. Năm 2018: Bước ngoặt định mệnh
Dù có ý tưởng tốt, OnlyFans giai đoạn đầu vẫn chỉ là một startup nhỏ bé, phải vật lộn với vấn đề sống còn của mọi nền tảng kinh doanh nội dung nhạy cảm: Đó là hệ thống ngân hàng. Các ngân hàng truyền thống luôn coi nội dung người lớn là loại hình "rủi ro cao". Họ thường xuyên từ chối xử lý thanh toán hoặc đóng băng tài khoản nếu phát hiện các hành vi liên quan đến việc trả phí cho các hoạt động 18+.
Năm 2018 đánh dấu bước ngoặt lịch sử thay đổi vận mệnh công ty. Leonid Radvinsky, một doanh nhân người Mỹ gốc Ukraine, chủ sở hữu của trang web cam-girl nổi tiếng MyFreeCams, đã nhìn thấy tiềm năng của OnlyFans. Ông đã mua lại 75% cổ phần của công ty mẹ Fenix International Limited.
Radvinsky không chỉ mang đến dòng vốn. Ông mang đến thứ quý giá hơn vàng trong ngành công nghiệp nhạy cảm này: Sự am hiểu về các vấn đề thanh toán. Với kinh nghiệm dày dặn trong mảng giải trí người lớn, Radvinsky biết cách thiết lập và duy trì các mối quan hệ phức tạp với các đối tác xử lý thanh toán chấp nhận rủi ro cao. Ông đã gia cố hệ thống thanh toán tài chính của OnlyFans, đảm bảo dòng tiền từ người hâm mộ đến người sáng tạo không bị tắc nghẽn, kể cả đó là những nhà sáng tạo nội dung nhạy cảm
3. Năm 2020: Cú hích bất ngờ từ COVID-19
Và rồi, một sự kiện bất ngỡ đã xảy ra. Đại dịch COVID-19 ập đến vào năm 2020 như một cơn bão lớn, thay đổi hoàn toàn trật tự xã hội và kinh tế. Đại dịch đã tạo ra hai cú sốc:
- Thứ nhất là cú sốc về Cung: Hàng triệu nhân viên quán bar, vũ công, người mẫu, và lao động tự do trên toàn cầu đột ngột mất việc làm. Họ bị mắc kẹt tại nhà, không có thu nhập, và OnlyFans lúc này nổi lên, trở thành chiếc phao cứu sinh tài chính duy nhất. Nó cung cấp một công việc có thể làm tại nhà, không vướng mắc quá nhiều rào cản để gia nhập và quan trọng nhất: tiền về rất nhanh.
- Thứ hai là cú sốc về Cầu: Hàng tỷ người bị phong tỏa trong bốn bức tường, đối mặt với sự cô đơn và nhàm chán tột độ. Nhu cầu kết nối con người – dù chỉ là ảo – lập tức tăng vọt. Và lẽ thường tình, nhu cầu giải trí người lớn cũng từ đó tăng tiến không điểm dừng.
Chỉ từ tháng 3 đến tháng 5 năm 2020, số lượng tài khoản mới trên OnlyFans đã tăng vọt 75%. Doanh thu bùng nổ theo cấp số nhân. Nhưng quan trọng hơn cả con số tài chính, đại dịch đã giúp OnlyFans thâm nhập vào văn hóa đại chúng. Khi Beyoncé nhắc đến OnlyFans trong bản remix ca khúc "Savage", và khi các ngôi sao Hollywood như Cardi B hay Bella Thorne tham gia nền tảng, định kiến về việc mua bán các nội dung nhạy cảm bắt đầu phai nhạt. OnlyFans chuyển mình từ một góc tối của internet thành một danh từ chung, một hiện tượng văn hóa toàn cầu, nơi ranh giới giữa người nổi tiếng, người có ảnh hưởng và người làm nội dung người lớn bị xóa nhòa.
II. Mô hình kinh doanh: OnlyFans kiếm tiền như thế nào?
Nếu bạn nhìn vào bảng xếp hạng các công ty công nghệ hàng đầu thế giới, những cái tên như Apple hay NVIDIA luôn ngự trị ở đỉnh cao về giá trị vốn hóa. Nhưng nếu xét trên một chỉ số quan trọng khác – tính hiệu quả của nhân sự – thì cả hai gã khổng lồ này đều đã bị một đối thủ không ngờ tới "đè bẹp": OnlyFans.

Theo các báo cáo tài chính mới nhất, OnlyFans đạt mức doanh thu trên mỗi nhân viên dao động từ 31 triệu đến 37,6 triệu USD. Để bạn dễ hình dung sự khủng khiếp của con số này: NVIDIA, công ty sản xuất chip AI đang thống trị thế giới, chỉ đạt khoảng 3,6 triệu USD trên mỗi nhân viên. Apple, đế chế nghìn tỷ đô, đạt khoảng 2,4 triệu USD.
Làm thế nào một nền tảng mạng xã hội với nội dung nhạy cảm lại có thể tạo ra hiệu suất gấp 10 đến 15 lần những tập đoàn công nghệ hàng đầu thế giới? Câu trả lời nằm ở mô hình kinh doanh tinh gọn và cấu trúc tài chính thiên tài của họ.
1. Công Thức 80/20
Khác với Netflix hay Disney+, những công ty phải đốt hàng chục tỷ đô la mỗi năm để sản xuất phim ảnh và mua bản quyền trước khi thu lại được tiền, OnlyFans không tốn một xu để tạo ra nội dung. Họ là một nền tảng môi giới giao dịch thuần túy.
Mô hình của họ dựa trên công thức chia sẻ doanh thu minh bạch và hấp dẫn:
- 20% cho Nền tảng: OnlyFans giữ lại 20% từ tất cả các giao dịch. Khoản này được dùng để vận hành hệ thống máy chủ, trả phí xử lý thanh toán cho ngân hàng, và quan trọng nhất, trở thành lợi nhuận ròng.
- 80% cho Người Sáng Tạo: Đây là tỷ lệ hào phóng bậc nhất trong nền kinh tế sáng tạo. Con số 80% so với các nền tảng trả tiền khác là một thỏi nam châm khổng lồ thu hút nhân tài.
Bằng cách này, OnlyFans chuyển toàn bộ rủi ro sáng tạo và chi phí sản xuất sang cho người dùng. Nếu một video thất bại, OnlyFans không mất gì. Nếu nó thành công, họ nhận hoa hồng. Đây là mô hình dòng tiền cực mạnh, nơi chi phí luôn biến động cùng chiều với doanh thu, bảo vệ biên lợi nhuận trong mọi hoàn cảnh.
2. Bức tranh doanh thu cụ thể
Nếu bạn vẫn còn nhiều nghi ngờ về cách mô hình OnlyFans kiếm tiền thì hãy thử nhìn vào biểu đồ tăng trưởng không ngừng nghỉ của họ, biến một startup nhỏ thành một công ty hái ra tiền, cực kỳ thịnh vượng về mặt tài chính:
- Năm 2019: Khởi đầu khiêm tốn với tổng giá trị giao dịch khoảng 230 triệu USD.
- Năm 2020: Nhờ cú hích của COVID-19, tổng giá trị giao dịch bùng nổ lên 1,7 tỷ USD. Doanh thu thuần đạt khoảng 400 triệu USD.
- Năm 2021: Tổng giá trị giao dịch đạt 4,8 tỷ USD. Doanh thu thuần đạt 932 triệu USD. Lợi nhuận trước thuế bùng nổ lên 433 triệu USD.
- Năm 2022: Tổng giá trị giao dịch đạt 5,6 tỷ USD. Doanh thu thuần vượt mốc 1,1 tỷ USD.
- Năm 2023: Tổng giá trị giao dịch đạt 6,6 tỷ USD. Doanh thu thuần đạt 1,3 tỷ USD.
- Năm 2024: Các báo cáo ước tính tổng giá trị giao dịch đã chạm ngưỡng kỷ lục 7,9 tỷ USD, mang lại doanh thu thuần khoảng 1,41 tỷ USD

Những con số này cho thấy một cỗ máy in tiền thực sự, nơi lợi nhuận tăng trưởng đều đặn bất chấp suy thoái kinh tế toàn cầu. Công ty cũng có được tỷ lệ đòn bẩy nhân sự vô tiền khoáng hậu. Họ tạo ra doanh thu tỷ đô với số lượng nhân viên chỉ khoảng 50 người. Đây chính là định nghĩa của sự tinh gọn tối đa, biến OnlyFans thành một trong những công ty hiệu quả nhất lịch sử kinh doanh hiện đại.
Tuy nhiên, dòng tiền tệ khổng lồ này không chảy đều đến túi của tất cả mọi người. Thu nhập trung bình của một người sáng tạo nội dung trên OnlyFans chỉ dao động khiêm tốn ở mức 150 đến 180 USD một tháng. Trong khi đó thì tầng lớp tinh hoa lại đang kiến tạo những gia sản khổng lồ. Các ngôi sao hàng đầu như Blac Chyna hay Bella Thorne từng được báo cáo kiếm hàng chục triệu đô la mỗi năm.

Top 1 sever về khả năng kiếm tiền
Một ví dụ điển hình và chấn động nhất trong thời gian gần đây về sức mạnh kiếm tiền trên OnlyFans là trường hợp của Lil Tay. Hiện tượng mạng xã hội này, ngay khi vừa đủ tuổi hợp pháp để tham gia nền tảng, đã tạo ra một cơn địa chấn truyền thông thực sự. Tận dụng sự tò mò của công chúng và chiến lược marketing gây sốc, Lil Tay đã công bố những con số doanh thu khó tin: hơn 15 triệu USD chỉ trong vài tuần đầu tiên ra mắt trên OnlyFans. Dù con số này gây ra nhiều tranh cãi về tính xác thực, nó minh chứng cho một thực tế rằng: đây là nơi mà danh tiếng và khả năng thao túng sự chú ý có thể chuyển đổi thành tiền mặt với tốc độ nhanh hơn bất kỳ ngành công nghiệp nào khác.

Một kẻ hủy diệt khác trên OnlyFans
III. Nghệ thuật khai thác nội dung nhạy cảm và cỗ máy marketing đa kênh
Doanh thu của OnlyFans không chỉ đến từ việc người dùng trả tiền hàng tháng. Nếu chỉ dừng lại ở đó, nó sẽ chẳng khác gì một phiên bản Netflix nhưng dành cho người lớn. Thực tế, OnlyFans là một hệ sinh thái phức tạp, nơi mỗi tương tác đều được thiết kế để tối đa hóa giá trị của từng người hâm mộ.
Để hiểu cách cỗ máy này vận hành, chúng ta cần nhìn vào ba dòng chảy tiền tệ chính và cỗ máy marketing khổng lồ đứng sau nó.
1. Phí đăng ký định kỳ
Đây là lớp doanh thu nền tảng, tạo ra dòng tiền thụ động ổn định. Người sáng tạo tự định giá "vé vào cửa" cho trang cá nhân của mình, thường dao động từ 4,99 USD đến 49,99 USD/tháng.
Với gần 400 triệu người dùng và 4,6 triệu người sáng tạo nội dung vào năm 2024, dòng tiền này đóng vai trò quan trọng cho nền tảng. Tuy nhiên, đối với các "siêu sao" top 1%, phí đăng ký thường được giữ ở mức thấp, thậm chí là miễn phí, để thu hút số lượng người hâm mộ tối đa vào phễu. Mục đích thực sự không phải là kiếm tiền từ vé vào cửa, mà là để bán những món hàng xa xỉ bên trong.
2. Pay-Per-View qua tin nhắn
Đây mới là động cơ tăng trưởng thực sự, biến OnlyFans thành một cỗ máy in tiền vượt trội so với các nền tảng khác.
- Về cơ chế: Mô hình trả tiền cho từng lần xem hoạt động bằng việc cho phép người sáng tạo gửi các nội dung đặc biệt như ảnh nóng, video dài, clip hậu trường… trực tiếp vào hộp thư của hàng nghìn người hâm mộ cùng lúc. Lẽ di nhiên, nội dung sẽ bị khóa. Bạn muốn xem bản Full HD không che ư? Đến lúc trả tiền rồi đó. Khoản này thường dao động từ 5 USD đến 50 USD, thậm chí hàng trăm USD cho một lần mở khóa một nội dung nhạy cảm nào đó.
- Theo tâm lý học hành vi: Sức mạnh của việc này nằm ở ảo giác về sự riêng tư. Tin nhắn xuất hiện trong hộp thư cá nhân, tạo cảm giác như thần tượng đang trò chuyện chỉ riêng với bạn. Điều này kích thích hành vi chi tiêu bốc đồng.
- Sau tất cả, hãy đến với thước đo hiệu quả kinh tế: Một video clip dài 10 phút có thể được định giá 50 USD. Nếu một người mẫu có 100.000 người theo dõi và chỉ cần 2% trong số đó mở khóa, cô ấy kiếm được 100.000 USD chỉ sau một cú nhấp chuột gửi tin nhắn.
3. Nội dung tùy chỉnh & Tiền Tip
Đây là phân khúc cao cấp nhất. Những người hâm mộ giàu có sẵn sàng chi trả hàng trăm, thậm chí hàng nghìn USD để yêu cầu một video nhạy cảm được quay riêng tư cho họ, gọi tên họ, hoặc thực hiện các yêu cầu kịch bản cụ thể.
Tiền Tip cũng là một nguồn thu lớn, thường đi kèm với các buổi Livestream hoặc đơn giản là để bình luận của họ được ghim lên đầu, gây sự chú ý với thần tượng. Đây là nơi OnlyFans khai thác triệt để nhu cầu được công nhận và kết nối xã hội của con người.
4. Cỗ máy marketing đa nền tảng
Một điều quan trọng lưu ý: Thuật toán khám phá của OnlyFans khá “dở”. Bạn không thể lướt OnlyFans để tình cờ tìm thấy mội nội dung phù hợp như trên TikTok hay Instagram. Do đó, người sáng tạo phải tự xây dựng một cỗ máy marketing bên ngoài để kéo "traffic" về.
Chiến lược này tạo nên một Phễu Marketing kinh điển:
- Đỉnh Phễu - Thu Hút: Sử dụng các nền tảng mạng xã hội có lượng người dùng khổng lồ, người sáng tạo đăng các video gợi cảm nhưng "đủ an toàn", tuân thủ chính sách của nền tảng, thường là các trend nhảy múa hoặc tình huống hài hước, khỏe thân ở mức độ vừa phải… nhằm thu hút hàng triệu lượt xem.
- Giữa Phễu - Điều Hướng: Vẫn tiếp tục sử dụng các nền tảng mạng xã hội nhưng tập trung vào các tính năng như Stories. Từ đây, nội dung táo bạo hơn một chút được chia sẻ. Quan trọng nhất, họ sử dụng các công cụ "Link-in-bio" như Linktree để dẫn người dùng rời khỏi mạng xã hội truyền thống.
- Đáy Phễu - Chuyển Đổi: Đích đến cuối là OnlyFans. Tại đây, người hâm mộ từ tò mò chuyển thành khách hàng trả tiền.
Ngoài ra, chiến lược "Teasing": Một chiến thuật phổ biến là đăng một bức ảnh bị che mờ hoặc cắt cúp trên Instagram với dòng chú thích: "Muốn xem bản đầy đủ đúng không? Click ngay vào link ở bio nhé." Sự tò mò là động lực mạnh mẽ nhất đẩy người dùng bước qua tường phí.
Bằng tất cả những điều trên, OnlyFans kiếm được lượng truy cập rất lớn từ các mối quan hệ ký sinh với những nền tảng mã xã hội khác. Khi kết hợp với cùng mô hình đăng ký ổn định và một chiến lược marketing đa kênh thông minh, OnlyFans đã biến sự thân mật kỹ thuật số thành một trong những mặt hàng sinh lời nhất thế kỷ 21.
IV. Những góc khuất sau ánh hào quang tỷ đô
Đằng sau những con số doanh thu kỷ lục và những câu chuyện đổi đời chỉ sau một đêm của các siêu sao, nền kinh tế OnlyFans ẩn chứa một thực tế tàn khốc hơn nhiều so với những gì truyền thông thường ca ngợi. Đây không phải là miền đất hứa cho tất cả mọi người, mà là một chiến trường khốc liệt, nơi sự bóc lột, công nghiệp hóa sự lừa dối và những hệ lụy xã hội lâu dài đang âm thầm diễn ra sau những bức tường phí.
Đầu tiên phải kể đến ảo ảnh về sự giàu có mà nền tảng này tạo ra. Truyền thông thường xuyên đưa tin về những người mẫu kiếm được hàng trăm nghìn đô la mỗi tháng, điều này vô tình tạo ra những cú lừa đối với công chúng. Tuy nhiên, thực tế nền kinh tế này vận hành theo quy luật "người thắng lấy tất cả" vô cùng tàn nhẫn. Trong khi một nhóm nhỏ tinh hoa - thường là những người đã nổi tiếng sẵn hoặc có ngoại hình xuất sắc, chiếm trọn phần lớn tổng doanh thu, thì hàng triệu người sáng tạo khác phải đối mặt với sự thật phũ phàng: thu nhập trung bình chỉ vỏn vẹn khoảng 150 đến 180 đô la một tháng. Họ dấn thân với hy vọng đổi đời, làm việc cật lực, phơi bày cơ thể và đời tư, nhưng rốt cuộc nhận lại số tiền thậm chí không đủ để trang trải hóa đơn điện nước, để lại một sự thất vọng ê chề cùng những clip và ảnh nhạy cảm khó xóa bỏ.
Sự bùng nổ của dòng tiền này cũng đã thai nghén ra một ngành công nghiệp phụ trợ đen tối: các công ty quản lý, hay có thể gọi là những "tú bà kỹ thuật số". Những đơn vị này săn lùng các cô gái trẻ trên mạng xã hội với lời hứa hẹn về sự giàu sang và danh tiếng, nhưng cái giá phải trả thường là những hợp đồng chẳng khác gì nô lệ. Trong mô hình này, người mẫu thường mất quyền kiểm soát tài khoản của chính mình và bị ép buộc sản xuất nội dung ngày càng táo bạo hơn để đạt chỉ tiêu doanh số do công ty đặt ra. Đổi lại, các công ty này cắt hoa hồng tới 50%, thậm chí 70% thu nhập của người mẫu dưới vỏ bọc của hợp đồng "hợp tác kinh doanh", biến mối quan hệ này thành hình thức chăn dắt hiện đại đầy tinh vi.
Một trong những bí mật mở lớn nhất và cũng là sự lừa dối tinh vi nhất của ngành công nghiệp này nằm ở việc công nghiệp hóa những cảm xúc thân mật. Người hâm mộ chi tiền với niềm tin rằng họ đang trò chuyện tâm tình, xây dựng mối quan hệ đặc biệt với thần tượng, nhưng thực chất, họ đang tương tác với một dây chuyền sản xuất cảm xúc lạnh lùng. Các ngôi sao hàng đầu và công ty quản lý thường thuê những nhân viên trực tin nhắn 24/7, thường là nam giới tại các quốc gia có chi phí nhân công thấp. Được đào tạo bài bản về tâm lý học thao túng và trang bị các kịch bản soạn sẵn, những người này đóng vai người mẫu, buông những lời lẽ ngọt ngào để dụ dỗ người hâm mộ mở hầu bao cho các gói nội dung đắt đỏ hoặc tiền boa, biến sự kết nối giữa người với người thành một quy trình khai thác tài chính được lập trình sẵn.
Hơn nữa, cái giá phải trả cho những đồng tiền này là "vết nhơ kỹ thuật số" có thể hủy hoại tương lai xã hội của người tham gia. Không có hệ thống bảo mật nào là tuyệt đối, và nội dung nhạy cảm trên OnlyFans thường xuyên bị đánh cắp và phát tán tràn lan trên các web đen vĩnh viễn. Việc này trở thành rào cản lớn ngăn cản những nhà sáng tạo nội dung người lớn này quay lại thị trường lao động truyền thống, khiến nhiều giáo viên, y tá hay nhân viên văn phòng bị sa thải và khó tìm được việc làm mới. Họ đối mặt với nguy cơ bị xã hội xét nét, và nghiêm trọng hơn là những mối đe dọa về an toàn cá nhân như bị bám đuôi khi ranh giới giữa thế giới ảo và thực bị xóa nhòa. Áp lực phải duy trì hình ảnh hoàn hảo và tương tác liên tục cũng đẩy nhiều người vào trạng thái kiệt sức cả về thể chất lẫn tinh thần.
Tóm lại, OnlyFans hiện ra như một con dao hai lưỡi sắc bén. Ở mặt trước, nó là biểu tượng của tự do tài chính và quyền lực cá nhân trong kỷ nguyên số. Nhưng ở mặt sau, nó là một cỗ máy nghiền nát sự riêng tư, công nghiệp hóa sự giả tạo và tạo ra một tầng lớp lao động kỹ thuật số dễ bị tổn thương, những người chấp nhận đánh đổi danh tính xã hội và sự an toàn của bản thân để lấy những đồng tiền đầy rủi ro.

Nếu Sydney Sweeney "bán quạt" thì liệu internet có bùng nổ?

Tài chính
/tai-chinh
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
