Từ những ngày còn học đại học, ước mơ của mình là đặt chân đến Pháp. Sau khi tốt nghiệp, cũng như bao sinh viên dược khác, mình bước chân vào đời bằng nghề trình dược viên hay nói đơn giản là "bán" thuốc. Hàng quý được giao một target và đạt được target ấy thì có thưởng. Ngày ngày ra đường lúc 10h sáng, gặp bác sĩ lúc 11-13h, nói những câu chuyện nhảm nhí. Cứ vài hôm lại có một buổi lên văn phòng "tập kịch". À, những cái công việc vừa kể trên chả giúp ích gì mấy cho việc đạt target đâu, muốn đạt thưởng lại cần dùng một chút đến mánh khóe khác. 5 năm học đại học và mình đã bị đời vả cho sấp mặt là như vậy. Một mặt mình vừa muốn có thu nhập, mới ra trường mà ai chả muốn tiết kiệm rồi mua sắm các thứ. Mặt khác, mỗi ngày thức dậy mình chả biết mình đang sống vì cái gì nữa. Hàng chục câu hỏi cứ chen chúc trong đầu mình: Mình sẽ làm công việc này đến bao giờ, nếu không làm công việc này thì mình sẽ làm gì để vừa có thu nhập ổn định lại vừa được làm việc đúng như vai trò của một dược sĩ. Và từ đấy, mình quyết định quay lại giấc mơ đặt chân đến Pháp. Vì sao lại là Pháp?....
Lý do thứ nhất: so với những quốc gia châu Âu khác, Pháp là nước có học phí đại học và sau đại học rẻ nhất (150-200 eu/năm cho đại học, 243eu/năm đối với Master), thậm chí so với cả Việt Nam, học phí đại học ở các trường công lập của Pháp vẫn còn rẻ hơn rất nhiều. Và hơn nữa, mình thì nghèo :) và mình xác định từ sớm là sẽ không nhờ đến bố mẹ vì nhà mình cũng không khá giả. Lý do thứ hai có sẽ một phần nhờ duyên phận, mình được học tiếng Pháp từ cấp1 đến hết cấp 2. Và sau 7 năm không dùng đến, mình chỉ cần tự học trong 6 tháng cũng đủ thi được DELF B2 (là mức đủ để đi học master ở Pháp). 
Điều thứ 3 cũng là điều quan trọng nhất, mình phải thừa nhận một cách mạnh mẽ rằng chương trình học ngành y tế ở Pháp thực sự rất đa dạng và chất lượng. Nếu ở VN thì đào tạo đại học ngành dược chỉ có 2-3 ngành chính là dược lâm sàng, công nghiệp dược và kinh tế dược mà đầu ra chủ yếu ai cũng đổ xô đi làm trình dược, một công việc chả liên quan mấy đến những kiến thức được học. Ngược lại, ở Pháp, không nhất thiết bạn phải học dược để được làm những công việc liên quan đến dược, bởi có rất nhiều chương trình bổ trợ cho ngành y tế ví dụ như Health Engineer (Ingénierie de Santé). Trong những ngành học đó, bạn sẽ vẫn phải học những môn cơ bản như sinh học, hóa vô cơ-hữu cơ, hóa dược, dược lý đủ để bạn có thể hiểu một cách cơ bản nhất về cơ thể người và cơ chế tác dụng của thuốc. Và sau đấy đến bậc Master, tương đương với năm 4, năm 5 đại học ở VN, bạn sẽ được chọn chuyên ngành mà bạn muốn mà những chuyên ngành ấy được xây dựng dựa vào nhu cầu của ngành dược ở Pháp: Marketing  dược, thiết bị y tế, dược mỹ phẩm, đảm bảo chất lượng thuốc, đăng kí thuốc, thử nghiệm lâm sàng. Và hiện nay, một số trường còn mở thêm chuyên ngành rất hot như Health data science- khoa học dữ liệu về sức khỏe, vừa dạy về R và Python, vừa có những môn liên quan đến dược. Rất chi là up-to-date phải không nào?
Lại tiếp tục câu chuyện đi làm của mình. Sau khi đã đủ tài chính cho việc đi học mình quyết định dừng làm trình dược, và mình đã mất 5 tháng loay hoay không biết tìm việc gì. 5 tháng đó mình thử kha khá công việc: y tế công cộng, dịch sách, dạy tiếng pháp, có quay lại làm trình dược cho một công ty sữa trong 3 tháng thì bị cho nghỉ. Và đúng cái lúc xác định mình về quê nuôi thêm cá trồng thêm rau với thầy bu  trước khi đi học Pháp thì mình lại tìm được một công việc rất ưng ý về mảng thử nghiệm lâm sàng. Và đấy là lí do tại sao mình đang có mặt ở đây, ở một thành phố miền Nam của nước Pháp ngồi gõ lách cách những dòng này. Phần giới thiệu có vẻ không ngắn gọn cho lắm, và bây giờ mình mới bắt đầu trả lời cho câu hỏi ở tiêu đề: Nước Pháp có gì hay?
Có một câu nói mà những người yêu nhau hoặc lấy nhau rồi hay nói "Ở trong chăn mới biết chăn có rận." Câu này rất đúng với hoàn cảnh của mình lúc này. Nói như vậy không có nghĩa là Pháp quốc không đẹp đẽ, nhưng bên cạnh tháp Eiffel, Notre Dame, sông Seine hay những lâu đài nằm trên thung lũng bên cạnh vườn nho và hầm rượu vang thì nước Pháp cũng có kha khá thứ khác sẽ khiến bạn giật mình. 
Đa số mọi người nghĩ đến Pháp là nghĩ đến những mùi nước hoa thơm lừng, ngây ngất nhưng với mình ở Pháp, có 2 loại mùi đặc trưng, ấn tượng mãi không phai: mùi nước tiểu và mùi thuốc lá. Đọc đến đây bạn sẽ thắc mắc rằng ở Pháp không có nhà vệ sinh à? Có, tất nhiên, nhưng với những người vô gia cư mình từng thấy thì ở đâu cũng là nhà vệ sinh của họ. Và bạn sẽ không khó để bắt gặp mùi nước tiểu nhất là ở các bến metro và trên metro. Còn tại sao ở Pháp lại nhiều người vô gia cư? Câu hỏi mình không biết có nên đưa ra quan điểm của mình không nữa. Nhưng để trả lời thì chắc cũng phải dành hẳn một bài viết đầy đủ hơn. Vì nó liên quan đến kha khá các vấn đề chính trị, xã hội, chính sách nhập cư mà những thông tin mình nắm được chỉ là từ quan sát chủ quan. 
Và mùi thứ hai, mùi thuốc lá. Ở VN, đa phần người hút thuốc thường là đàn ông nhưng ở pháp thì ngược lại. Trong lớp học của mình có 11 bạn, 4 nam 7 nữ, trừ mình ra thì còn lại đều là người Pháp và một người Pháp gốc Ý. Và có 5 người hút thuốc thì 5 bạn đều là nữ. Một phần mình nghĩ do khác biệt văn hóa, phụ nữ châu Âu không cần phải theo chuẩn công dung ngôn hạnh. Họ thoải mái thể hiện cá tính của mình. Và ở các trường đại học của Pháp vẫn cho phép sinh viên và giáo viên được hút thuốc trong khuôn viên trường dĩ nhiên không phải trong hành lang và phòng học. Nhưng thực sự nếu bạn ngồi cạnh một người sau khi vừa hút thuốc lá, bạn sẽ dễ dàng nhận ra bởi sự đặc trưng một mùi được phả ra khi họ thở và mùi thuốc ám trên quần áo họ. Một phần khác, mình nghĩ khả năng chịu đựng stress của họ không được tốt cho lắm (Trong thuốc lá có nicotin là một chất hướng thần gây nghiên, có tác dụng giảm lo âu, căng thẳng nên nicotin và hợp chất của nó vẫn được dùng trong y tế). Và khi đi trên đường cũng không khó để bạn bắt gặp những người phụ nữ vừa lái xe vừa hút thuốc trong xe. Khi ở VN, rất nhiều chương trình nâng cao ý thức của người dân về tác hại của thuốc lá, banneau, khẩu hiệu ở khắp nơi và chính mình cũng ý thức được tác hại của thuốc lá kinh khủng đến mức nào nhưng dường như ở Pháp, người ta không coi trọng điều này thì phải. Và còn kha khá những điều thú vị khác nước Pháp sẽ làm bạn vỡ mộng thì để lúc nào đó mình sẽ kể tiếp nha. 
Vậy thì giấc mơ Pháp của mình đã khép lại chưa? Cho đến hiện tại thì mình đã có thể xác định được nhưng chưa chắc chắn cho lắm: ĐI ĐỂ TRỞ VỀ. Một góc nhìn chủ quan nhưng khá chân thật về nước Pháp và ngành dược. Bài viết đầu tay có hơi cụt lủn, không đầu tư hình ảnh cơ mà mục tiêu chỉ là để cho mình đọc thôi cũng như cải thiện kĩ năng viết đã mai một từ thời không còn phải làm bài môn "tập làm văn". Hihi.Sẽ có P2 sớm thui nhe.