Đã 4 năm mình đọc cuốn này, mỗi lần một cảm giác khác nhau. Dưới đây mình sẽ chỉ ghi thật ngắn gọn và taò lao những thứ hiện ra khi nhắc đến Rừng Nauy. 
4 years 1 book
Nhân vật mình không thích nhất là Midori, với mình, nàng chỉ dùng W như một dấu ấn với thế giới này. Nhưng thực sự mình cũng ích kỷ như Mi nếu mình trong hoàn cảnh đó, W là unique-link của gái với thế giới, không có sự ghi nhớ của W, Mi sẽ bị quên đi và tưởng chừng như chưa bao giờ tồn tại. 
Naoko là nắng nhỏ trong truyện, bất kì câu chữ nào về nàng cũng đều vui vẻ hớn hở dù hoàn cảnh bi đát đến mấy. Mình nghĩ Na cực kỳ mạnh mẽ và xen lẫn sự yếu đuối cần có của một cô gái. Nếu ngoài đời có gái cá tính như Na, mình sẽ hốt ẻm luôn mà chả nghĩ gì. 
Bao trùm toàn bộ truyện như rừng vậy, rừng nhiều bóng râm, âm u, lạnh và trầm. Nhưng qua tán cây có nắng xuyên xuống, là sự hóm hỉnh trong mọi tình huống của Haruki, ông thổi cái hóm của tuổi trẻ và sự bất cần, cá tính, sức hút của họ vào khu rừng, tạo nên một tổng thể khó mà tả rõ qua ngôn từ với mình. 
Mọi người hay tranh luận về tính nghệ hay dung tục của Haruki là yếu tố sex của Norwegian Wood. Mình đọc kỹ những phân cảnh đấy và chắc chắn rằng tuỳ vào định kiến, cái nhìn của từng cá nhân mà sex trong truyện có tục hay không. Mình thấy tình dục như một bản năng vốn có và các nhân vật trong truyện chấp nhận sống với nó, đặc biệt Midori chết một phần vì cái bản năng đó bị cạn kiệt. Chả có gì là sai trái khi quan hệ tình dục, miễn biết bảo vệ bản thân là được, ai cũng có lý khi chọn cách cư xử với bản năng của bản thân. Mình thích giọng văn của Haruki trong cuốn sách này, nó như kể chuyện, thật nhạt nhưng bởi vậy mà thực tới không thể thực hơn, mọi vấn đề đời thường và sự biến động về chính trị diễn ra xung quanh cũng như cách lớp trẻ khi đó đối mặt thế nào được lột tả kỹ càng để độc giả chìm hẳn vào câu chuyện, cảm thấy ngột ngạt bức bối như chính những nhân vật trong Norwegian Wood. 
Lười quá !