Mấy ngày nay xôn xao vụ "Chất lượng bài viết đi xuống", chúng ta cũng nhìn nhiều góc nhìn khác nhau. Là một người làm truyền thông, tôi đu luôn trend để tiện chia sẻ một vài câu chuyện nhỏ của riêng mình. Tuy nhiên, riêng bài viết này, tôi muốn dành cho những kẻ chiến bại, những người mà đang bị cho là nguyên nhân giảm chất lượng Spiderum. Đơn giản vì trước đây, tôi cũng là người "làm giảm chất lượng" trong những ngày đầu tiên.
Đọc bài gốc bên site tôi tại đây nhé.
Chương trình nhân công không đồng cho Startup
Tôi chưa bao giờ giỏi văn nhưng tôi nghĩ văn trên cấp 3 cũng chả phản ánh được gì nhiều. Tôi đem ý này vào để hỗ trợ cho mệnh đề: "Tôi viết kém vl". Xung quanh tôi, ai cũng nghi ngờ khi tôi bảo cháu đang hoạt động trong lĩnh vực viết lách. Tôi cũng không có ý định viết cho đến khi vào đại học. Việc viết đối với tôi khá bất đắc dĩ. Tôi viết vì do tôi buộc phải làm với KPI là 3 bài một tuần. Trời đụ, một thằng văn không hay, chữ không tốt, kiến thức chuyên môn thì chả có cái mẹ gì, mà vẫn phải viết 3 bài một tuần để nội dung web "trở nên phong phú và thu hút người đọc". Đến cái tiêu đề tôi còn không biết đặt tóm ý thì làm thế quái nào để "thu hút người đọc". Xử lý sao bây giờ?
Tuy nhiên, dù không muốn nhưng tôi vẫn phải làm. Không biết trình bày bố cục, câu văn lủng củng, tôi vẫn phải nặn ra để mà trả bài. Mấy bài đầu viết là viết tâm sự, dịch bài, cũng đưa bài vào phần Quan điểm - Tranh luận để gáy nhẹ xem thế nào. Và kết quả là flop. Viết ra, bài được lẹt đẹt vài ba upvote chưa tính đến downvote. Flop đến độ "người nhà" còn tạo nick clone để upvote cho bài nhìn sống động lên một chút. Kéo xuống mấy bài viết đầu tiên, các bạn thấy là cũng toàn clone comment với upvote đấy, chứ chả phải user đâu. Anh chị làm thế để cứu bài cho thằng em mới chập chững những bài đầu tiên. Nói chung là những bài đầu tiên: Thảm. 
Lúc đấy thì chị Nga, anh Việt Anh, anh Đạt, Truê... và những người văn hay chữ tốt mới chỉ cho tôi ngộ ra một hai điều. Đầu tiên, hình thức quan trọng. Từ cái tiêu đề, đến bố cục, chính tả, mọi thứ phải được chỉn chu trước. Chưa nói đến nội dung, liệu bạn muốn đọc một bài viết với một tường chữ? Bạn có muốn bấm vào tiêu đề vớ vẩn?.... Hình thức bài viết rất quan trọng. Đến giờ, bố cục thì có cải thiện nhưng chỉ có chính tả là vấn đề nan giải mà tôi chưa giải quyết triệt để được. Tôi còn nhớ, chị Nga từng dọa sẽ không cho tôi viết cho báo nữa nếu tôi tiếp tục cho ra những "sản phẩm kém chất lượng" vì tốn rất nhiều thời gian để sửa. Dần dần, tôi sửa lại cái tiêu đề. Sapo tôi viết gọn lại. Ý và khổ văn cũng được ngắt ra. Nhìn chung là, tôi cũng phải đảm bảo cho khâu hình thức nó ổn ổn một chút. 
Khi chính tả là một đề nhức nhối 
Rồi càng viết tôi càng nhận ra rằng, những bài viết nào là bài chạy số lượng, sẽ luôn có kết quả tệ hơn những bài viết ra từ tâm. Bạn có thể không phải chuyên gia về lĩnh vực nhưng bạn dành thời gian để tìm hiểu và viết lại theo ý của mình, thì sẽ luôn tốt hơn những bài viết toẹt ra, không đọng lại gì. Đó là bài học thứ 2. Viết lấy chất, không lấy lượng. Bạn thực sự viết từ tâm, giọng văn sẽ tự khắc khớp và cho lại kết quả ra hồn. 
Khi chị Nga để cho tôi cầm fanpage Spiderum, tôi nghĩ là những bài post của mình sẽ là được nhiều like vì page 40k lượt like cơ mà. Tuy nhiên, câu chuyện nó chả dễ như thế. Mỗi bài chắc 50 likes là cao nhất. Tôi đã rất thất vọng cho đến khi chị Nga share một bài viết của một anh bên Sosub và nói: Hãy nhìn giọng văn anh ấy, đây là giọng văn có tâm. Lúc đó, tôi nhận ra làm gì cũng nên làm từ tâm. 
Dù có thể câu văn chưa hay, kiến thức chưa sâu nhưng người đọc sẽ "đánh hơi" ra bài viết bạn có từ tâm không hay chỉ là một trong những bài chạy số để làm loãng news feed mọi người. Ai cũng có những bài viết đầu tiên không ra hồn, nhưng không có nghĩa nó không thể cải thiện. Quan trọng, bạn có muốn cải thiện câu văn của mình hay chỉ đơn giản là viết trả số như một sự tự huyễn bản thân là: "Oh, ít ra mình cũng viết đấy chứ". Cái tầm của bài viết, sẽ nằm ở cái tâm của bạn, hãy cân nhắc khi bước vào con đường này.
Cho những ai lười đọc, thì đoạn trên tóm tắt lại bằng từ: HÌNH THỨC và CÁI TÂM. Tuy nhiên, như thế vẫn chưa đủ. Tôi không biết bạn là ai, có thể bạn là người viết để chia sẻ, cho vui... dù gì, tôi vẫn khuyến khích mọi người viết. Còn lợi ích việc viết, tôi nghĩ bài của anh Husky sẽ nói rõ hơn:
Đối với tôi, việc viết đem lại cho tôi nhiều trải nghiệm thú vị. Tôi quen được nhiều người hơn khi chia sẻ những gì mình biết. Tôi cảm giác lớn lên và sống chậm lại sau những bài mình viết ra. Sau một thời gian, những bài blog của tôi giúp tôi có được cơ hội hợp tác với Agency để viết cho Turborg, Carlsberg, Dove, .... Một số dự án cá nhân để chia sẻ việc bếp núc và một tấm vé vào Sài Gòn để làm công việc của một copywrite cho Agency phụ trách content của Durex (Intern thôi nhưng vẫn tính nhé). Tất cả bắt đầu, bằng những bài viết flop và những con chữ non nớt. Hãy hỏi bất kì ai trong đội core team Spiderum, mọi người sẽ nói cho các bạn nghe tôi từng viết tệ và bị góp ý nhiều thế nào. 
Tuy nhiên, hãy cứ viết đi bạn ạ, nhưng hãy nhớ là đặt cái tâm vào bài viết rồi mọi thứ sẽ đến sau. Không ai mãi làm một kẻ chiến bại được.
Chúc các bạn luôn dao luôn sắc, bút luôn chắc. 
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Để đọc thêm những bài viết khác, bạn đọc vui lòng ghé qua site nho nhỏ của tôi: vvecando.com