Mỗi con người cần nên đắm mình trong những cơn mưa...  

Những cơn mưa không chỉ mang lại nỗi buồn đối với nhiều người khi chứng kiến mây đen che lấp, rồi lại trút xuống những giọt nước ví như nước mắt của ông trời. "Ông trời đang khóc kìa!" - Mình của ngày thơ bé thường hay thốt lên như thế khi đột ngột thấy trời đổ mưa. Lớn lên một chút, mình lại nghĩ chắc ông trời lại khóc nữa, khóc mãi cho những thân phận ngoặt ngoèo, éo le đang phải chật vật trong guồng quay của biết bao bộn bề lo toan trong cuộc sống chăng?

Nguồn: Pinterest
Mưa, khi trút xuống đất làm cây cối xanh tươi, mưa mang lại nước, nguồn sống cho tất cả các sinh vật trên Trái Đất. Ở những vùng có nhiệt độ cao mưa còn đóng vai trò làm giảm nhiệt và còn là một mắt xích quan trọng trong chu kỳ tuần hoàn của nước. Cũng như những cơn mưa trong lòng ta vậy. Chúng xuất hiện khi mây đen kéo tới - những uất giận, tổn thương lâu ngày được tích tụ trong tim - rồi hình thành những giọt mưa tí tách,  những cơn mưa cũng từ đó bắt đầu lớn dần lên... Là những giọt nước mắt của ta được vỡ oà, một tràng tuôn biết bao là nỗi ưu sầu, vết thương lòng khi chia tay người thương, nỗi áp lực công việc đè nặng lên vai, những đồng tiền thu nhập ít ỏi không còn đủ để sinh hoạt như những năm tháng thường ngày trong mùa đại dịch... Điều kì diệu là, bạn biết không, khi những cơn mưa rơi xuống rồi vào một thời điểm nào đó trời lại tạnh, mây trắng đi qua thay chỗ cho đám mây đen kịt , đem lại nguồn sinh khí mới cho vạn vật xung quanh: đám cây cảnh, ngôi nhà mình đang sống, cũng như gột rửa lại tâm hồn của mỗi con người.
ÔNG TRỜI CÒN KHÓC, CỚ SAO BẠN KHÔNG THỂ?
  Bạn có dịp nói chuyện với mình, em nhỏ hơn tôi 1 tuổi. Em đang đối mặt với kì thi tuyển sinh, em tâm sự rằng dạo này em mệt mỏi lắm, áp lực học tập đè nặng lên đôi vai vốn nhạy cảm của em, những tiêu chuẩn từ gia đình, bạn bè, từ môi trường xung quanh và ai ai cũng vội vã rượt đuổi thành tích học tập theo cái mác "Con ngoan trò giỏi" cho bằng bạn bằng bè, em nói với tôi em cảm thấy rất mệt mỏi rồi, cha mẹ không lắng nghe những băn khoăn khúc mắc của mình, tối nào em cũng khóc, nước mắt lã chã rơi trên mi, rơi trên sân vườn tâm hồn đẹp tuyệt diệu nhưng cỏ cây đã vơi đi nhiều...
   Câu chuyện của em làm tôi đột ngột nhớ đến mẩu thơ có lẽ đã từ lâu rồi:
                                     "Đừng giấu em, anh có một trái tim
                                      Biết khóc
                                      Một trái tim an ủi vỗ về
                                      Trái tim non, trái tim mềm quá thể
                                      Trước em mà, sao nỡ giấu che đi...?"
  Nhưng liệu khóc vì một tình yêu tan vỡ có "ngọt ngào" và lâm li bi đát hơn chuyện một tâm hồn mơ mộng gặp cô đơn giữa thế giới đề cao giá trị vật chất bên ngoài?
  Mình biết "mỗi hoa,mỗi lá, mỗi nhà, mỗi cảnh", mỗi người đều có những khó khăn và câu chuyện riêng, Nhưng có lẽ, những cảm xúc, chướng ngại lại được đè nén và kìm hãm, bởi chúng ta không muốn "vạch áo cho người xem lưng", chịu đựng thầm lặng những hỷ, nộ, ái, ố cho một mình tấm thân này, nhất là trong thời buổi bùng nổ công nghệ thông tin, thật khó để tìm được người mà ta không chỉ chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ trông như vẫn thường biểu lộ qua facebook, instagram... ; mà còn là người mà bản thân tin tưởng và có thể tâm sự về những chông gai, khi màng đêm buông xuống là thời điểm ta có thể tạm thời dẹp qua những trăn trở thường nhật, ngồi bên quán cà phê quen thuộc đầu ngõ, lắng nghe đôi ba câu chuyện của người bạn nay có dịp đàm đạo sau bao ngày xa cách, nhâm nhi ly chocolate nóng ngậy mùi và "chia sẻ", về những thất bại, những chiếc thở dài đánh thượt, những lầm lỡ tiếc nuối, và cả những mẩu chuyện phiếm đóng vai trò như những viên đá lạnh buốt xoa dịu tách trái tim nóng hổi của bản thân. Khi những buồn sầu tích tụ thành đám mây đen, rồi đến lúc sẽ tuôn xuống một tràng những cơn mưa đau khổ qua giọt nước mắt . Thật vậy, chúng ta thật cần những cơn mưa lòng như thế, không phải để tự làm khổ mình, mà để trút hết, xoá bỏ những buồn bực quá khứ và qua đó, chiêm nghiệm ra bài học cuộc sống, rút những kinh nghiệm quý báu chỉ được lãnh nhận qua những thất bại(trong cuộc sống, trong cách cư xử, trong học tập...) và tiến về đích đến đã hoạch sẵn ở phía trước, để rồi nhìn nhận và trả lời câu hỏi: Từ bây giờ, ta sẽ làm chi đời ta?
KHI ĐAU LÒNG, ĐỪNG NGẠI RƠI NƯỚC MẮT.
Bắt đầu từ ngay hôm nay chứ không phải một "ngày mai vô tận" , bạn cần nên suy xét, phản ánh lại bản thân trong những tháng năm vừa qua không phải để chừa chỗ cho những lời tấm tắc và tiếc nuối vô hạn, nhưng để có sự chuẩn bị tốt hơn cho những "đám mây đen" sắp tới, giữ vững tâm thế sẵn sàng chinh phục những thử thách, tìm kiếm đam mê, cũng như đi sâu hơn vào quá trình lắng nghe nội tâm của chính mình,  bạn nhé!  

  Sài Gòn, một ngày "mưa dầm thấm lâu".
.
.
.
p/s: bài này mình viết từ tháng 4 năm ngoái, nhưng nay Sài Gòn lại mưa cả ngày nên bài này lại có hứng trồi lên rồi đây... ^^