Tôi nghe Katie Melua hát lần đầu trong một quán bar vắng người ở Quảng Bình. Anh bạn mang theo bộ đĩa nhạc Jazz khi biết quán bar trong khách sạn có dàn âm thanh cổ rất hay. Anh bảo: “Chúng mày nghe Katie hát nhé. Cô bé có giọng hát rất đặc biệt, lúc nức nở như tiếng khóc người câm, lúc ngọt ngào như trăng mười bốn.”

Mấy anh chị em chúng tôi lặng lẽ ngồi uống rượu và nghe nhạc trong không gian tĩnh mịch miền Trung. Chồng tôi ngồi cạnh vợ, mà giống như lạc về quá khứ, trầm tư khác hẳn ngày thường. Katie đã làm được một việc kỳ diệu, là đưa chúng tôi rời thực tại để bước vào những câu chuyện mà cô kể bằng giọng hát của mình.
Không biết có phải vì đêm hôm ấy rất đặc biệt với tôi, mà tôi mê giọng hát của Katie từ ấy. Những bài hát của nàng giống như những câu chuyện cuộc đời của một người đàn bà khát, được kể tuần tự từng trang một mỗi đêm.
Hãy bắt đầu bằng Shy boy. Tự tin, mãnh liệt và gợi cảm với son đỏ, chân trần và tóc đen lượn sóng, với ánh đèn đêm, ghi ta thùng, cello và giọng hát mỹ nhân ngư, Katie đi tìm chàng trai của mình. Nàng kể câu chuyện đầu tiên về anh chàng nhút nhát và chân thật đã không dám ghõ cửa nhà nàng. Nghe Shy Boy, ta bỗng lặng lẽ nhớ bàn tay ấm tìm nắm lấy bàn tay, bỗng nghe lòng dịu dàng và trong sáng, bỗng nhớ nụ hôn nóng trong chiều đông lạnh và những tối cà phê một mình.
Đằm thắm và tự tin, If you were a sailboat lại giống như lời tỏ tình nồng nàn. Katie vẫn đẹp, vẻ đẹp của cô gái Gieorgia thôn dã, pha chút cổ điển nước Anh. Cô gái trẻ căng tràn sức sống sẵn sàng phá luật, sẵn sàng từ bỏ hết thảy để có được thứ duy nhất mình cần và muốn: ở bên người đàn ông nàng yêu và được người ấy yêu lại. Katie nồng nàn và ngây thơ tin rằng tình yêu là tuyệt đối, tình yêu có thể phá vỡ hết thảy và thay đổi số phận con người.
"If you were a house, I would live in you all my days. If you were a preacher, I’d begin to change my ways."
Rời bỏ những câu chuyện cổ và những giấc mơ lãng mạn trong When you taught me how to dance, Katie bước vào thế giới của những đêm đèn vàng quán rượu, trần tục và vật chất, hưởng thụ và mê đắm, tự do với Two bare feet, với On the road againCrazy little thing called love: "She drives me crazy. She gives me hot and cold fever, then she leaves me in a cool cool sweat."
Katie ngày càng trải nghiệm hơn, sâu hơn và mâu thuẫn hơn trong những bài hát của mình. The Closest thing to crazyPiece by piece là những bài hát hay nhất của Katie, bài hát về người đàn bà sau ba mươi tuổi, vấp ngã và đau khổ. Bài hát giống như sự bắt đầu của cuộc sống của một người đàn bà với nội tâm phức tạp và mâu thuẫn, với những dằn vặt và đam mê, giữa cho và nhận, bỏ và vương, yêu và hận. Katie giống như Thanh Lam, Lê Vân, Mai Thùy Dương và nhiều người đàn bà tôi biết: mãnh liệt, chân thật, trần tục, và không hoàn hảo. Những người đàn bà khát. Trong bài hát ấy là nỗi khát khao một vòng tay ấm, mà bên mình vẫn mãi một khoảng không. "How can you make me fall apart, then break my fall with loving lies? It’s so easy to break a heart; It’s so easy to close your eyes." 
Và đây nữa, như người đàn bà trưởng thành, không còn ảo tưởng về tình yêu, người đàn bà khát đang cố quên người đàn ông mình yêu. Nếu ví cuộc sống của anh ta như một bức tranh ghép hình, thì nàng chỉ như một nhân vật phụ lấp ló đâu đó trong tấp nập những con người và sự kiện. Còn nàng, cứ mỗi lần thêm một miếng ghép, lại nhận ra rằng, bức tranh nàng đang cố ghép thực ra là chân dung người đàn ông ấy, những sự kiện và con người khác chỉ lấp ló mờ nhạt đâu đó. Không thể tiếp tục sống như thế, nàng bắt đầu bằng việc quên từng mảnh ghép ám ảnh, phá vỡ bức tranh cũ để ghép lại chân dung của một người đàn ông khác, hay biến nó thành một bức tranh phối cảnh, mà trong đó người ấy chỉ là một trong rất nhiều người. Hãy nghe Piece by Piece và cảm nhận nỗi đau mà sự tan vỡ rạch vào cuộc sống của nàng. "First of all must go your scent upon my pillow and then I’ll say goodbye to your whispers in my dreams. And then our lips will part in my mind and in my heart ’cause your kiss went deeper than my skin." 
Có những thứ không thể làm lại được, chỉ có thể chấp nhận và tiếp tục bước đi. Có những thư phải làm lại dù mình không muốn. Có những người bước vào cuộc đời mình để làm mình đau khổ. Nhưng cũng có những người bước vào như một món quà tuyệt vời không mong đợi. "Without you now I see how fragile the world can be, and I know you’ve gone away but in my heart you’ll always stay." -I cried for you
Katie bước tiếp, đằm thắm hơn, dịu dàng hơn, khát khao hơn nhưng vững vàng hơn. Vẫn tin vào cuộc sống và tình yêu, cô bắt đầu chiêm nghiệm cuộc sống theo cách rất riêng của mình với Spider’s web, Thank you stars và hát Nine Million bicycles: " There are nine million bicycles in Beijing. That’s a fact. It’s a thing we can’t deny like the fact that I will love you till I die."
Gần đây, tôi không còn thích nghe Katie hát nữa. Những bài hát mới của cô như The Flood, dẫu được nhiều người thích, đã trở lên quá màu mè. Có quá nhiều hiệu ứng, phục trang, dàn dựng khiến Katie mất đi vẻ đẹp vốn có- chân thành và đằm thắm ngày xưa. Tôi không còn mua đĩa của Katie, giống như không còn nghe Hồng Nhung hát, bởi giờ nàng đã trở thành con chim sáo luyện giọng tinh xảo và cầu kỳ, không còn hát bằng tiếng nói của riêng mình. Dẫu có thế nào, vẫn cảm ơn Katie vì những câu chuyện tình nàng đã kể tôi nghe.
Phạm Việt Hà
Tháng 9 năm 2011