Lúc đầu định đặt một cái caption mang phong cách giật tít Kênh 14, ví dụ như là "Thủ dâm tinh thần ngày thứ Hai". Nhưng lại thôi.
Những câu từ đẹp nhất? ❤️
Đoạn văn yêu thích nhất của bạn là gì? Bạn có tin, một trong những đoạn văn mình yêu thích nhất, lại không đến từ một cuốn tiểu thuyết đạt giải Nobel Văn học, hay một cuốn truyện ngôn tình nào. Mà từ một bài giảng vật lý, trong một quyển sách vật lý.
Nước (Nguồn: Pexels.com)
(Mình sẽ để đoạn tiếng Anh như bản gốc trước để mọi người cảm nhận trọn vẹn nhé).
If a piece of steel or a piece of salt, consisting of atoms one next to the other, can have such interesting properties; if water—which is nothing but these little blobs, mile upon mile of the same thing over the earth—can form waves and foam, and make rushing noises and strange patterns as it runs over cement; if all of this, all the life of a stream of water, can be nothing but a pile of atoms, how much more is possible?
If instead of arranging the atoms in some definite pattern, again and again repeated, on and on, or even forming little lumps of complexity like the odor of violets, we make an arrangement which is always different from place to place, with different kinds of atoms arranged in many ways, continually changing, not repeating, how much more marvelously is it possible that this thing might behave? Is it possible that that “thing” walking back and forth in front of you, talking to you, is a great glob of these atoms in a very complex arrangement, such that the sheer complexity of it staggers the imagination as to what it can do?
When we say we are a pile of atoms, we do not mean we are merely a pile of atoms, because a pile of atoms which is not repeated from one to the other might well have the possibilities which you see before you in the mirror.
---------------------------------------
Nếu như một thanh thép hay vài hạt muối, là sự nối tiếp của những nguyên tử, đều có những tính chất thú vị riêng.
Nếu như nước, không gì khác ngoài những giọt nhỏ, trải dài vạn dặm trên trái đất, có thể trở thành những con sóng và cả bọt nước lăn tăn, tạo nên những âm thanh vội vã, và cả hình thù kỳ lạ khi trộn xi măng. Nếu như tất cả những điều trên, tất cả nước, chỉ là một đống nguyên tử, thì còn bao nhiêu điều là có thể?
Nếu thay vì sắp xếp các nguyên tử theo một hình thù cố định, lặp lại liên tục và tiếp diễn, hay tạo nên một chút phức tạp như mùi hương của hoa violet, ta có sự khác biệt ở mọi nơi, với những phân tử khác nhau sắp xếp theo cách khác nhau, không ngừng thay đổi, không lặp lại, thì những khả năng có thể xảy ra còn nhiều và diệu kỳ đến nhường nào?
Có thể không khi chính "thứ" đang đi lại xung quanh bạn, trò chuyện với bạn, cũng là một đống lớn các nguyên tử, theo một cách sắp xếp vô cùng phức tạp, và cũng chính sự phức tạp đó làm chúng ta ngạc nhiên bởi những điều có thể làm?
Khi nói rằng chúng ta là một đống nguyên tử, không có nghĩa rằng chúng ta chỉ là một đống nguyên tử đơn thuần, bởi vì đống nguyên tử mà không hề lặp lại đó, có những khả năng bất tận, mà bạn có thể nhìn thấy trong gương mỗi ngày.
-----------------------------------
❓ Liệu đoạn văn này có thật trong sách vật lý? Lúc đọc đoạn này (ở đầu sách), mình nghĩ đây là đoạn hay nhất, nhưng quả thực, khi đọc tiếp thì đoạn này không giữ được vị trí đó nữa. Thế nhưng, điều mình luôn trân trọng ở đây là, cách tác giả nhìn những điều bình thường như nước, với cái nhìn của một nhà khoa học, lại mang đầy màu sắc lãng mạng trong văn học. Phải chăng khi cực kỳ yêu thích một điều gì đó thì sẽ luôn tìm thấy vẻ đẹp và sự lãng mạn, dù có cả triệu người người khác chê nó khô khan?
Mình dịch làm mất hay rồi. Và bạn có thể nói, những đoạn văn "truyền cảm hứng" như thế này trên mạng đầy, như một kiểu "thủ dâm tinh thần" (như mình nói ở đầu bài), có thể tạo ra điều gì khác biệt cho người đọc? Đúng là đoạn văn này đẹp (với mình), và không tạo ra sự khác biệt. Bởi vì khả năng tạo ra sự khác biệt, chỉ một đống nguyên tử - là bạn, bằng cách thực sự hành động, mới có mà thôi. 
❤️ Thứ Hai vui vẻ.
(Nguồn ảnh: Pexels)