Mình nghe chuyện "thất nghiệp", đặc biệt với sinh viên mới ra trường khá thường xuyên trên truyền thông hay trong cả những câu chuyện hàng ngày với mọi người xung quanh. Nhưng giờ đây thay vì chỉ "nghe suông" mình đã có dịp được trực tiếp trải nghiệm trong 14 ngày vừa qua (và có thể sẽ lâu hơn).
Một bức ảnh từ cuộn phim đầu tiên của mình (mà mình mới tập tành dùng máy phim)

Tại sao mình thất nghiệp?
Mình hiện là sinh viên năm 4 ngành truyền thông, chuẩn bị ra trường. Với kinh nghiệm hoạt động ngoại khóa, thực tập, làm việc part-time trong suốt 4 năm đại học cùng với khả năng Tiếng Anh, mình tự đánh giá CV của mình ở mức khá, nghĩa là không quá xuất sắc nhưng không khó để tìm được một công việc đúng ngành. Vì thế mình luôn khá "ểnh" và không quá lo lắng hay nghĩ tới chuyện "thất nghiệp" sau khi ra trường.
Mình vừa kết thúc sớm kỳ thực tập tại một công ty nước ngoài được coi là khá "lớn". Sở dĩ mình dùng từ "sớm" tức là vì kết thúc trước hợp đồng (do mình chủ động) bởi công việc không thực sự phù hợp. Cũng phải nói thêm là mình chịu áp lực công việc tương đối ổn (là thực tập sinh nhưng mình thường xuyên làm việc thêm giờ ) và kết thúc kỳ thực tập sau 5 tháng thay vì 6 tháng như hợp đồng. Mình nói thế để khẳng định rằng mình không đi làm hoàn toàn không phải vì mình lười nhác hay không chịu được áp lực công việc. (hoặc cũng có thể là mình đang tự lừa dối bản thân :))) Sau 3-4 tháng vừa đi làm full-time vừa làm khóa luận vừa hoàn thành các thủ tục ở trường và học IELTS, mình tự cho quyết định nghỉ thực tập sớm là một phần thưởng. Mình chỉ định break trong khoảng 1-2 tuần rồi đi làm lại, nhưng thực tế là sau 2 tuần break mình vẫn chưa tìm được công việc mới và rơi vào tình trạng "thất nghiệp" officially thay vì chỉ take a short break như dự định ban đầu. 
Mình có gì khi thất nghiệp?
Tất nhiên là áp lực, rất nhiều áp lực. So với việc áp lực vì có quá nhiều thứ phải làm thì áp lực vì không có gì làm với mình đáng sợ hơn nhiều. Áp lực phần nhiều từ mình mà ra khi luôn trong trạng thái cảm thấy "vô dụng", kiểu chơi trong lo sợ. Chỉ 1, 2 tháng trước thôi mình luôn ao ước những khoảng thời gian như bây giờ, khoảng thời gian hoàn toàn rảnh rỗi để xem phim, đọc sách nhưng giờ nó lại trở thành áp lực cho mình. Và một thứ đáng sợ hơn nữa là áp lực từ gia đình. Bố mẹ mình nếu trước đây khi mình đi học khá thoải mái với việc mình có đi làm thêm hay không thì giờ đây 2,3 hôm gọi điện sẽ lại hỏi "Ngắm được chỗ nào chưa? Hay là sang chỗ cô A anh B mà làm cho có việc, ...". Những lời hỏi thăm giờ đây trở thành áp lực lớn nhất đối với mình, thậm chí có hôm mình đã gắt lại với bố khi bố hỏi quá nhiều. Mình luôn nghĩ rằng mình sẽ có việc, nhưng thực tế đang chứng minh điều ngược lại. 
Ngoài áp lực thì cái thứ hai mình có rất nhiều đó là thời gian rảnh. Mình thực sự có rất nhiều thời gian rảnh, do đó từ một đứa chỉ có thể ngủ 6-7 tiếng một ngày giờ đây mình có thể ngủ 10 tiếng, 12 tiếng hoặc thậm chí cả ngày nếu muốn. Cả một tuần đầu mình loanh quanh tìm việc một cách nhởn nhơ (kiểu có cũng được không cũng không sao) rồi thì qua nhà bạn chơi (những đứa cũng đang trong tình trạng như mình hoặc trường nó học 5 năm). Mọi người có thể mắng mình để phí thời gian, mình đồng ý. Đúng là khi tiêu cực thì thời gian rảnh là một chất xúc tác vô cùng hiệu quả chuyển hóa những lo lắng thành khủng hoảng. Đó là tình trạng của mình hiện giờ.
Mình sẽ làm gì?
Qua 10 ngày ăn nằm xem phim vô dụng, mình cảm thấy chán và thực sự nghiêm túc với việc sẽ làm những thứ khác, bổ ích hơn. Vì thế mình đang kiếm các khóa học online có certificate mà free về Marketing để trau dồi đồng thời cố gắng kiên trì học Tiếng Hàn. Dù mới học được 3,4 buổi nhưng thứ chữ tượng hình kia cũng làm mình đau đầu ra phết. 
Rồi thì sau cơn mưa trời lại sáng thôi nhỉ?
Ừ thì đằng nào cũng thất nghiệp, giờ đây mình sẽ cố gọi nó với cái tên nghe có vẻ "tích cực" hơn như kiểu gap month after graduation và để thất nghiệp chứ không thất học.
Just a note: Cảm ơn bạn vì đã đọc đến tận đây những dòng chia sẻ của mình. Nếu được, mong bạn hãy suggest cho mình một vài khóa học online hay ho bổ ích (free thì tốt :D) để kéo mình ra khỏi tình trạng trì trệ này nhé! :D