Dạo này mất ngủ lại cứ suy nghĩ về câu:"Nhân sinh là giấc mộng dài, trăm năm tựa như chớp mắt!" thấy trong lòng chợt dâng lên nhiều cảm xúc thật khó tả.
Thời gian cứ trôi, mọi chuyện trong đời cứ diễn ra liên tục, thế nhưng trong đầu thì vẫn nhớ rõ từng ngày xưa cũ. Đến nỗi chẳng muốn tin rằng đã qua từng ấy năm rồi.
Mới đây thôi, vẫn còn tung tăng đi bộ biết bao nhiêu km, băng rừng, lội suối, leo thác chẳng mảy may lo sợ. Chớp mắt một cái đã trở thành người lớn, lúc nào cũng mang trong mình nỗi lo lạc lối giữa bao ngã rẽ cuộc đời.
Ngày hôm qua, cuộc sống vẫn đầy ắp bởi bận phải câu kiến bằng cỏ gà, bắt ong bằng hoa khoai, chơi đồ hàng với vài ba cái chén vỡ. Chớp mắt một cái, cuộc sống vốn đã chẳng bao giờ đầy đủ lại phải chứa thêm cả bao điều mất mát, tổn thương.
Ngày hôm qua vẫn là rừng, là cây, là cỏ. Chớp mắt một cái đã thành nhà lớn nhà nhỏ, đồi trọc, đường nhựa, quạt gió, chùa triền.
Một cái chớp mắt, vạn vật thân quen bỗng hoá thành xa lạ.
Rồi sẽ đến lúc nào đó: một cái xoay lưng, nhìn lại đã thấy cả một đời.
#Pinyxamxi #Pinyxàmxí #Tâmsựchuyệnđời