Nếu như được quay ngược thời gian....
Mỗi khi rảnh, đủ rảnh để cho phép tâm trí bay bổng, mình thường hay tự hỏi: nếu mình có thể quay ngược thời gian, mình sẽ quay về thời...
Mỗi khi rảnh, đủ rảnh để cho phép tâm trí bay bổng, mình thường hay tự hỏi: nếu mình có thể quay ngược thời gian, mình sẽ quay về thời điểm gì, để làm gì, và cái giá phải trả là gì?

Có nên quay về hồi 4 tuổi, lúc ông anh mình đánh nhau với thằng hàng xóm để ngăn ông ấy đánh nhau, từ đó tránh việc bị bố đánh đòn khi về nhà không? Cũng được, cơ mà nếu thế thì sẽ không xảy ra chuyện thằng hàng xóm trong lúc đánh nhau vô tình đá mình xuống hồ nước, ông anh liền ngừng đánh, nhảy xuống kéo mình lên, rồi cõng mình về nhà tắm rửa, cũng tức là việc mình nhận ra ông anh suốt ngày trêu chọc và làm đau em đấy thực ra rất thương em sẽ bị trì hoãn lại không biết tới bao giờ.
Có nên quay về hồi lớp 1, lúc mình bị mẹ phát hiện giấu tiền mừng tuổi trong hộc tủ và chọn chỗ giấu khác không? Cũng được, cơ mà thế thì mình sẽ không bao giờ biết được không gì qua mắt được mẹ, và rồi thì kiểu gì mẹ cũng biết thôi.
Có nên quay về hồi lớp 4, lúc mình ở nhà một mình thử hút thuốc lá bố để trên bàn và hốt hoảng khi mẹ sắp về mà mùi thuốc lá trên người mãi không hết không? Cũng được, cơ mà thế thì cái ý nghĩ "Thuốc lá nặng mùi, mình sẽ không bao giờ hút nữa" sẽ không in đậm vào tâm trí mình suốt hơn chục năm, và có lẽ tới ĐH mình sẽ hút theo phong trào và trở thành nghiện thuốc như bao đứa bạn khác.
Có nên quay về hồi lớp 8, thay vì trốn học thêm đi chơi điện tử cùng lũ bạn thì mình sẽ chăm chỉ học hành hơn không? Nghe cũng hay, cơ mà thế thì tuổi thơ mình có lẽ đã không nhiều màu tới thế :D
Có nên quay về hồi lớp 9, khi bố mẹ bắt đầu có mâu thuẫn và cố gắng hòa giải bố mẹ không? Cũng được, cơ mà thế có lẽ cũng chỉ trì hoãn việc ba mẹ nhận ra rằng ba mẹ vốn không thuộc về nhau, và mẹ cũng sẽ không đủ can đảm để bước ra khỏi mối quan hệ độc hại như bây giờ.
Có nên quay về năm lớp 10 khi mình lần đầu tiên có bạn gái, khi mình nhận ra mình không hợp cô ấy và chia tay ngay lập tức không? Cũng được, nhưng thế thì mình sẽ không thể có những bài học quý báu về tâm lý con gái, cũng như cách họ muốn được yêu thương, quan tâm, để rồi có một cuộc hôn nhân hạnh phúc như bây giờ được.
Có nên quay về năm lớp 11, chịu khó học chăm chỉ hơn, thi đạt học bổng của Sing thay vì trượt ngay vòng đầu không? Cũng được, nhưng thế thì mình sẽ trôi dạt sang một phương trời khác, sẽ không tới Úc, không định cư, và có lẽ giờ vẫn đang vất vưởng ở đâu đó.
Có nên quay về mối tình thứ hai, một mối tình có một cái kết vô cùng xấu xí, ngăn chặn nó để mình không còn phải chịu những tổn thương, mất mát sau này không? Cũng được, nhưng thế thì có lẽ mình sẽ không bao giờ học được bài học rằng "Sống hòa thuận khác với sống trong tình yêu", rằng sự kết nối trong tình yêu không chỉ dừng ở việc cùng nhau chơi vui vẻ hay một người luôn biết chiều theo một người, những bài học mà nhờ chúng mình đã biết chắc chắn khi gặp vợ mình rằng "The One của mình đây rồi".
Có nên quay về mấy lần mình bị dính vé phạt vì đỗ sai chỗ hay chạy quá tốc độ, tổng thiệt hại lên tới gần $1000 không? Cũng được, cơ mà vấn đề không phải là mình không biết luật, mà là việc đọc biển báo trước khi đỗ hay để ý tốc độ chưa thành thói quen thường trực, cho-đến-khi mình bị phạt.
Và rồi còn rất nhiều cái "Có nên không" mà mình thi thoảng vẫn thêm vào danh sách trên, để rồi khi nghĩ kĩ lại, lại thấy kiểu gì nó cũng kết thúc bằng "Cũng được, nhưng...", và rồi quyết định cuối cùng vẫn là "thôi, không đổi nữa".
Và cũng chính vì thường xuyên nghĩ về ý tưởng phi thực tế đó, mình nhận ra rằng hóa ra cái gì cũng có cái giá của nó. Nhiều khi cứ nghĩ là "mình thiệt", nhưng hóa ra lại là "mình học", thế là thành "mình lợi". Hoặc nếu đó là sai lầm mình biết phải tránh nhưng vẫn mắc phải, nó lại là "mình nhớ", và từ đó vẫn là "mình lợi"
Cứ nói dòng đời đưa đẩy, nhưng thực ra dòng đời chỉ đơn giản là chảy thôi. Sự kiện đơn giản là diễn ra thôi. Mình thả nổi và trôi theo nó, hay mình biết lợi dụng dòng nước và đi theo hướng thuận lợi hơn cho mình thì là do mình. Mình gặp chuyện thì ngồi khóc và than trách, đổ trách nhiệm cho người, hay mình học được cái gì từ những điều không may, tiêu cực ấy để trở nên tốt hơn hay không cũng là do mình.
Còn bạn? Nếu được quay lại trước đây, bạn sẽ làm gì? Cái giá của trả sẽ là gì? Và bạn có sẵn sàng trả cái giá đó không?

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Bakana
Tui sẽ chọn quay về thời điểm 5h chiều ngày 12/11/2018 để chứng kiến khoảng khắc con gái chào đời. Hôm đó từ SG về trễ không kịp làm thủ tục vào phòng mỗ với 2 mẹ con, tiếc tới giờ.
- Báo cáo

KnowledgeHumblesUs
Quá khứ ta tạo nên ta ngày hôm nay.
Tôi bị lừa một số tiền rất lớn. Điều này làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống cũng như thế giới quan của tôi - Nó đã thay đổi hoàn toàn con người tôi, từ tính cách, sở thích, nhận thức và hành động. Không giấy bút nào có thể kể hết những ảnh hưởng tiêu cực của nó đến cuộc sống của tôi. Từ một nhân viên ngân hàng "ổn định", tôi phải nghỉ việc, lăn lộn ra ngoài vì số nợ. Khi xuống thấp hơn, tôi thấy và hiểu sâu sắc được những thứ mà lúc ở cao hơn, tôi không thể thấy và hiểu được. Cuộc sống của tôi trở nên khốn khổ, chật vật hơn bao giờ hết. Nếu ai đó hỏi tôi có muốn quay ngược lại thời gian, để thoát khỏi cú lừa đó, để thoát hỏi sự khổ sở ở hiện tại không, câu trả lời chắc chắn là "Có chứ!", nhưng với điều kiện tôi được giữ lại tôi của ngày hôm nay, còn nếu điều kiện đó không thể được xảy ra (thôi nào, điều kiện này là một lệnh cheat chí mạng cho game Cuộc Đời) thì câu trả lời có lẽ là "Không". Nghĩ đến việc bản thân lại quay trở về với phiên bản cũ đó, thật sự khó chấp nhận.
Mọi việc xảy ra, nếu không cho ta kết quả, đổi lại chắc chắn sẽ cho ta bài học xứng đáng. Đằng nào thì sự thật vẫn là sự thật, thời gian vẫn là không thể đảo ngược, vậy hãy vui vẻ chấp nhận thực tại, tập trung vào những gì mình đã học được từ quá khứ để kiến tạo một tương lai tốt đẹp hơn.
Quan điểm "Sống là không hối tiếc" có lẽ là đúng nhất, với những người như tôi.
Rất đồng tình với tác giả.
P/s: Có một bộ phim tôi rất thích về chủ đề này là "About time" của đạo diễn Richard Curtis năm 2013. Nếu bạn nào chưa xem, lúc nào đó rảnh rỗi có thể xem thử ha :)
- Báo cáo
Water.white
Nếu được quay lại, mình sẽ quay lại khoảng thời gian 10 năm trước khi mẹ mình bị chuẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Đúng vậy, mình muốn quay lại quá khứ rất nhiều, nó lớn đến mức mình sẵn sàng chấp nhận hậu quả là 1 tương lai khác trong quá khứ đi nữa.. mình vẫn sẽ quay lại
- Báo cáo

JK
Bây giờ mình vẫn thấy khá tiếc khi hồi cấp 2 chưa bao giờ mình "dám" đi chơi điện tử, nghĩ lại giờ mới thấy mình bị khuyết đi một phần tuổi thơ mà đáng nhẽ ra ta nên trải nghiệm
- Báo cáo

Bakana
Bạn cũng phải có những trải nghiệm khác chứ. Tuổi thơ mình khá nhút nhát nên chỉ toàn chơi game 4 nút và đọc sách/truyện. Các trò tương tác thì chơi dở và ít chơi nên không có nhiều ấn tượng.
- Báo cáo

JK
Mình vẫn có tuổi thơ vẫn dữ dội chứ, chỉ có mỗi trốn học đi net là chưa được trải nghiệm qua thôi 😅
- Báo cáo

Bakana
Tui cũng chưa trốn học bao giờ. Ngoài giờ học thì chơi quên ăn cơm thì có 

- Báo cáo
MrNobody
Mình sẽ quay về xem thực sự người ta xây dựng kim tự tháp, đền Angko ra sao, hay đơn giản thực hư quá trình Quang Trung dẫn binh như thế nào
- Báo cáo