NHÌN MỌI THỨ NHƯ LẦN ĐẦU TIÊN
Khi tôi bắt đầu ngắm nhìn cành cây, bông hoa, ngọn cỏ, con người, xe cộ, nhà cửa mà không còn vướng bận một chút suy tư nào, mọi thứ thật đẹp và kỳ diệu, giống như một đứa trẻ mới sinh ra đời, chúng ngắm nhìn mọi thứ trong thế giới này thật lung linh và huyền ảo, mọi thứ đều có thể khám phá được, không có giới hạn nào của tâm trí được đặt ra cả.
Chúng thích thú ngắm nhìn những đồ vật được đưa đến tay, chúng sẽ không có cảm giác chán sau khi đã nghịch say sưa món đồ chơi, chúng tận hưởng mọi khoảnh khắc của cuộc sống khi chúng đang thở, như những chú chim, đói thì ăn, mệt thì ngủ, đời người thì có vẻ phức tạp hơn, khi chúng ta phải khoác lên những chiếc áo, áp dụng một kỹ năng phù hợp để phục vụ cuộc sống, để được giúp đỡ và giải quyết nhu cầu của người khác, dù bạn muốn hay không, và cũng bởi phức tạp hơn, nên con người có thể cảm thấy cô đơn lạc lõng trên thế giới này khi không ai có thể lắng nghe mình và hiểu mình.
Sau những thời kì khủng hoảng tâm lý của bản thân, những kỳ vọng, những thất vọng ê chề, tiếng nói nội tâm của tôi không còn kêu gào nữa. Nó lắng xuống, nó bắt đầu im lặng cảm nhận sự rực rỡ của mặt trời khi hoàng hôn buông xuống, nó bắt đầu cảm nhận cái đẹp của mặt hồ lăn tăn sóng, nó bắt đầu thấy sự thoáng đãng của bầu trời trong xanh, mỗi ngày thức dậy tôi lại thầm cảm ơn vì đã được tận hưởng vẻ đẹp cuộc sống phong phú và kỳ vĩ như vậy.
Mọi thứ đều có vẻ đẹp riêng của nó, và bạn chẳng cần phải thêm thắt lời nào để diễn ta được vẻ đẹp đó, cảm xúc là thứ mà tiền không bao giờ mua được, bởi nếu tiền mua được cảm xúc, thì chẳng lẽ những người nghèo và những em bé được sinh ra là bất hạnh hay sao.
Tôi đi tìm ý nghĩa cuộc sống đã lâu và tôi nhận ra rằng tôi có thể cho đi điều gì đó cho người khác, có thể là bằng vật chất có thể là bằng tinh thần, quan trọng hơn bất cứ điều gì khác đó là niềm vui sống, cho dù ở hoàn cảnh nào tôi cũng có thể cho đi sự tích cực của mình, vì tôi biết vẫn còn rất nhiều người tôi gặp trên đường đời này vẫn còn chìm trong sự lo âu và sợ hãi trong tâm trí của họ, và khi tôi gặp họ tôi không muốn tiếp thêm cho họ những lời nói chứa đầy sự tiêu cực, bên trong họ đã quá đủ những nặng nề tâm hồn rồi. Tôi yêu thương họ và nói những lời tích cực với họ, hoặc im lặng lắng nghe nỗi buồn của họ. Họ có thể đón nhận hoặc không đón nhận sự tích cực của tôi, điều đó không phải điều tôi quan tâm. Tôi chỉ đơn giản yêu thương những gì đang hiện hữu, và nếu dùng ngôn từ để tương tác, tôi sẽ nói những gì tốt đẹp. Và rồi thì những gì mà bạn quyết định sẽ không liên quan gì đến tôi cả. Bởi tôi yêu thương nên dù ở bất cứ đâu hay trong hoàn cảnh nào tôi vẫn là yêu thương, vì vậy yêu thương tôi cũng tốt, không yêu thương tôi cũng được, vì tôi đã yêu thương ngay từ chính bên trong mình rồi. Chẳng còn đòi hỏi gì thêm nữa, cho nên ở bất cứ đâu tôi cũng có thể chia sẻ và cho đi tình yêu thương của mình.
Cảm ơn ! Thương lắm !

NHÌN MỌI THỨ NHƯ LẦN ĐẦU TIÊN

Truyền cảm hứng
/truyen-cam-hung
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất