NGƯỜI GIÀ... LẨM CẨM
Tôi mắt nhắm mắt mở bước ra khỏi phòng. Cụ già chủ nhà ngồi thẫn thờ ngoài sân. Nhìn thấy tôi, cụ gọi rồi bảo: "Bật cho bà cái...
Tôi mắt nhắm mắt mở bước ra khỏi phòng. Cụ già chủ nhà ngồi thẫn thờ ngoài sân. Nhìn thấy tôi, cụ gọi rồi bảo: "Bật cho bà cái ti vi, kênh 51. Bà không biết bật". Tôi le te chạy xuống bật cho bà. Rồi chợt suy tư...
Người già cô độc lắm. Tuổi tác đuổi đi sức khỏe, sự nhanh nhẹn và nhiều khi cả sự minh mẫn. Cụ già chủ nhà tốt tính lắm, hay cười, hay chuyện, sáng sáng ríu rít cùng các cụ hàng xóm bàn chuyện "Cô dâu tám tuổi". Các cụ nói say sưa, tranh cãi nhau kịch liệt, ai cũng nồng nhiệt hồ hởi như chuyện phim chính là chuyện gia đình mình. Các cụ chẳng có nhiều niềm vui... Cháu con bận mải đi làm cả.
Đôi lúc cụ quên việc này việc khác, lầm lẫn cái nọ cái kia. Cô chủ nhà bảo: "Bà lẩm cẩm rồi". Cụ cười cười: "Ờ, tao lẩn thẩn rồi đấy".
Ai biết cụ không chạnh buồn? Dáng cụ ngồi một mình ngồi sân giữa cửa nhà quạnh quẽ cô độc lắm. Tôi chợt nghĩ có những khoảnh khắc nào bố mẹ tôi cũng ngồi như vậy. Bố mẹ tôi đều lớn tuổi cả rồi và cũng có những lúc "lẩm cẩm" như ai...
Bạn tôi từng đăng tấm hình nắm tay bà thật chặt. Ngày xưa, lần đầu tiên nhìn thấy nó, tôi đã thần người ra. Muốn vào tường nhà cô ấy lục lại mà cô ấy đã giấu đi rồi....
Mẹ tôi lại vừa gọi điện, dặn dò tôi mãi chuyện giữ gìn sức khỏe, rồi lại "lẩm cẩm" hỏi câu-ngày-nào-cũng-hỏi: "Bao giờ con về quê"?
https://www.facebook.com/hanmaipiecesofwriting/
Người già cô độc lắm. Tuổi tác đuổi đi sức khỏe, sự nhanh nhẹn và nhiều khi cả sự minh mẫn. Cụ già chủ nhà tốt tính lắm, hay cười, hay chuyện, sáng sáng ríu rít cùng các cụ hàng xóm bàn chuyện "Cô dâu tám tuổi". Các cụ nói say sưa, tranh cãi nhau kịch liệt, ai cũng nồng nhiệt hồ hởi như chuyện phim chính là chuyện gia đình mình. Các cụ chẳng có nhiều niềm vui... Cháu con bận mải đi làm cả.
Đôi lúc cụ quên việc này việc khác, lầm lẫn cái nọ cái kia. Cô chủ nhà bảo: "Bà lẩm cẩm rồi". Cụ cười cười: "Ờ, tao lẩn thẩn rồi đấy".
Ai biết cụ không chạnh buồn? Dáng cụ ngồi một mình ngồi sân giữa cửa nhà quạnh quẽ cô độc lắm. Tôi chợt nghĩ có những khoảnh khắc nào bố mẹ tôi cũng ngồi như vậy. Bố mẹ tôi đều lớn tuổi cả rồi và cũng có những lúc "lẩm cẩm" như ai...
Bạn tôi từng đăng tấm hình nắm tay bà thật chặt. Ngày xưa, lần đầu tiên nhìn thấy nó, tôi đã thần người ra. Muốn vào tường nhà cô ấy lục lại mà cô ấy đã giấu đi rồi....
Mẹ tôi lại vừa gọi điện, dặn dò tôi mãi chuyện giữ gìn sức khỏe, rồi lại "lẩm cẩm" hỏi câu-ngày-nào-cũng-hỏi: "Bao giờ con về quê"?
https://www.facebook.com/hanmaipiecesofwriting/
Nghĩ gì xả nấy
/nghi-gi-xa-nay
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất