Thay vì hỏi đồng nghiệp có bị Covid, là F0 hay dương tính hay không? Chúng tôi đùa nhau rằng bạn đã bất tử chưa? (Vì theo thông tin từ báo đài tôi được biết hầu hết những người mắc Covid-19 sẽ không tái nhiễm trong vòng 6 tháng, chẳng thế mà nhà nước đã từng có đợt kêu gọi F0 đi hỗ trợ công tác phòng chống dịch).
Là một người trẻ, nếu đã tiêm vắc xin, tôi hiểu vẫn sẽ có nguy cơ bị Covid & lây nhiễm cho công đồng. Nhưng khi đã dương tính với Covid, sẽ có ít khả năng tái nhiễm & lây cho cộng đồng hơn (vì vậy việc đi gặp gỡ bạn bè, đi du lịch cũng tự tin hơn phần nào).
Tôi nói vậy không phải để các bạn ra đường không đeo khẩu trang, không có ý thức phòng chống dịch mà chỉ nhằm nói lên thái độ an tâm hơn để tham gia các hoạt động xã hội nếu đã "bất tử".
Vì thế khi sống trong bình thường mới, một thái độ không ngại F0 là điều quan trọng để không quá khép mìnhkhông kỳ thị F0.
Khi đã là F0, rõ ràng việc cách ly khỏi cộng đồng là quan trọng để tránh lây nhiễm & tổn hại đến kinh tế & sức khoẻ của người khác, đặc biệt là những đối tượng dễ bị tổn thương. Nhưng điều tôi muốn nói ở đây là cộng đồng còn có thái độ kỳ thị với người đang hoặc đã là F0. Đã có khá nhiều bài báo trong thời gian qua nói về thái dộ kỳ thị F0 trong cộng đồng của 1 số địa phương khiến tâm lý của các F0 rơi vào khủng hoảng, chán nản hoặc thậm chí trầm cảm, hay tệ hơn là không thể tiếp tục công việc kinh doanh do tâm lý e ngại F0 của những người xung quanh.
Ở các tỉnh lẻ, các cộng đồng nhỏ, nhóm người trung & cao tuổi thì có thái độ kỳ thị F0, trách cứ khi ai đó vô tình là F0, được coi là đối tượng "nguy hiểm" với cộng đồng, bị xa lánh. Đúng là mạng sống thì cần cẩn trọng nhưng rõ ràng dịch bệnh không thể chấm dứt trong ngày 1, ngày 2. Việc kỳ thị F0 hoặc tâm lý ngại tiếp xúc, ngại ra ngoài không giúp tình hình dịch đỡ căng thẳng mà có thể làm kinh tế đi xuống (khi tiêu dùng ở mức thấp), các F0 không khai báo y tế trung thực với chính quyền để truy vết hoặc ảnh hưởng đến đời sống tinh thần và công việc của F0 (rơi vào trạng thái buồn rầu quá mức, không dễ dàng để buôn bán khi đã khỏi bệnh khi cộng đồng quá kỳ thị người nhiễm).
Còn ở các thành phố lớn, những người trẻ thì đôi khi lại quá chủ quan & không có ý thức phòng chống dịch cao. Nhiều bạn trẻ không đeo khẩu trang, không khai báo y tế khi đến các nơi công cộng và khi mắc Covid thì không khai báo cho chính quyền. Nói đâu xa ngay tại công ty tôi, khi phát hiện là F0 thì các bạn thay vì thông báo đến những người đã gặp gỡ gây đây & báo chính quyền địa phương để truy vết những người tiếp xúc gần thì không thông báo, chỉ kể điều đó với một, hai người thân như kể một câu chuyện không may mà không nghĩ đến những người bạn đã tiếp xúc gần có nguy cơ là F0 cao (khi không biết, những người đó có thể vô tư ra ngoài & làm lây lan dịch bệnh ra cộng đồng) Với những bạn trẻ, việc là F0 có vẻ như không phải là vấn đề lớn với các bạn do với các nền tảng công nghệ hỗ trợ phát triển, các bạn có thể làm online, đặt đồ ăn qua mạng & giải trí ngay trên chiếc điện thoại & cả thế giới có thể gói gọn trong căn phòng 20m2. Nhưng các bạn không hiểu rằng cũng sẽ có những người thấy rất phiền khi là F0: với chị bán hàng rong, chị sẽ phải ở nhà ít nhất 14 ngày mà không có khả năng kiếm tiền, đồng nghĩa chị sẽ không có tiền gửi về cho 4 đứa con nhỏ đang tuổi ăn tuổi học ở quê; với anh bán xôi sống cùng mẹ già, con nhỏ, họ sẽ phải bỏ hàng xôi 14 ngày & lo sợ mẹ/con mình - người có bệnh nền/ chưa được tiêm vắc xin sẽ phải đối diện với nhiều nguy hiểm.
Viết bài viết này, tôi mong các bạn không quá e sợ khi là F0, không ngại trở thànhBất tử, coi việc bị nhiễm Covid là chuyện hoàn toàn có khả năng xảy ra với bất kỳ ai. Và nếu bạn không phải là F0, xin đừng kỳ thị & đổ lỗi cho họ, tội họ lắm bạn. Đồng thời tôi cũng mong các bạn trẻ cũng không quá vô tư, vô tâm để vô ý làm lây lan dịch bệnh ra cộng đồng khi điều đơn giản hơn là tuân thủ 5K và khi là F0, hãy văn minh bằng cách tự cách ly tại nhà nếu nghi nhiễm & báo cho chính quyền địa phương biết để có các biện pháp tránh lây lan dịch bệnh ra cộng đồng.