Nếu My viết chuyện tình, câu chuyện hẳn là hường phấn như cây Kèn Hồng vào độ ra hoa trên vùng đồi Bảo Lộc. May sao, My không phải nhà văn, em cũng biết mình ế lòi mắt, nên em kể cho mình về nàng thơ 2 đứa đều yêu, đấy là trà. Thứ tình dài lâu lên men cùng năm tháng này được kể bằng ngôn ngữ của trà, trà thả chữ vào nước, nôm na là uống trà á.
Mình không thèm hỏi tí gì về sản phẩm vì định đặt Hồng trà, trà này có gì để hỏi. Đây là thức trà dễ uống, đậm sắc mà kém hương, nhiều caffein. Mình uống chán chê đủ các nước rồi từ: trà rừng Vân Nam, cổ thụ núi cao miền Bắc, Srilanka,... trời đông siêu hợp nên mua về chạy deadline khuya là chính. Hồng trà nhà My, chính xác phải gọi là dòng trà Oolong đỏ đã cho mình 1 phát tát, vì nó quá đỗi yêu kiều và thú vị.

Ngay khi mở túi ngửi trà khô thôi, bạn cảm nhận được hương hoa rõ ràng, lẩn thêm chút mùi trà khét nhẹ và ngạc nhiên nhất là mùi sữa béo. Vâng, không nhầm đâu, những cây trà oolong ở Cầu Đất dùng kỹ nghệ nào đó (nghe đồn là bón gốc bằng bã đậu nành) cho ra trà có mùi sữa tự nhiên, đậm nhạt sao thì tuỳ vào bí quyết từng nhà. 
Cái mùi sữa đấy cứ nài nỉ mình thử, đành bày biện mà uống ngay sớm thu khi trời vẫn đang giăng tấm màn nước mịt mù che cho nắng ngủ ngoài hiên. Phải chi cụ Tuân còn sống, xin được gửi cụ lạng trà để uống trong sương sớm, xem trà gói dấm dúi hiệu Hồng Đào với trà oolong đậm hương lan cụ yêu thì cụ phải lòng ai. 

Trà oolong kể cả khi lên men rồi, mà hương đầu vẫn giữ được những nốt tươi mới như vừa hái trên cành. Mùi hương hoa lan đặc trưng của lá oolong thuần chủng, mùi quyện đằng sau là hương khói khét của lớp vỏ quả được nướng xém mặt, tông quả chín bật lên nhanh và mạnh ngỡ ngàng.

"Trai anh hùng, gái thuyền quyên
Phỉ nguyền sánh phượng, đẹp duyên cưỡi rồng" - Nguyễn Du

Ai ngờ rằng 2 vị đối lập nhau lại được se duyên xứng đôi đến mức này. Đấy mới là ngụm đầu tiên, đến ngụm sau, những tông hương ẩn bắt đầu lộ rõ. Mùi sữa béo tràn lên vấn vít kèm những nốt chua gõ phách nhịp nhàng hòng cân bằng độ ngấy và kết nối các vị khác. Tinh tế và ăn điểm nhất, chắc là màn giao mùa quá khéo giữa phần thân với đoạn kết. Cảm giác phần thân (body) rất dày, mất hoàn toàn đắng, ít chát, đầy đủ hương vị mạnh của dòng lên men cao đã bứt tốc chuyển sang "Hậu vị" (aftertaste) siêu nhẹ, siêu êm. Ôi cái kết như ngã vào chiếc gối lông nhồi lỏng. Mùi khói tản quá nhanh và mượt, nhường chỗ cho vị chát lẩn nhẩn rồi vọt luôn sang vị ngọt umami đọng sâu ở vùng giữa lưỡi cùng vòm miệng trên. Thường vị ngọt của dòng trà lên men cao sẽ chuyển hoá sang mùi mật ong, ngọt nồng mà thiếu độ tươi, nhưng trà của My thì vẫn giữ trọn được kiểu ngọt umami thanh khiết và ban sơ của những cây trà ăn mây để lớn. Vị duy nhất mà mình muốn tiết chế thêm nữa là vị chua, do khẩu vị ưa đồ ngọt của mình thôi chứ nếu bán đại trà thì không cần hãm lại.