Có những bài viết, tôi sẽ thêm cả phần tiếng Anh ở phía dưới để bạn bè quốc tế của tôi có thể đọc cùng. Bài này là một ví dụ như vậy.
My international friends please skip to the English part below.
Phần tiếng Việt
Trong phim Gladiator ( 2000 ) có một cảnh biểu tượng cuối phim: Maximus đánh bại hoàng đế Commodus, giải phóng cho những người chiến hữu võ sĩ giác đấu của mình, và phục chức cho Nghị sĩ Gracchus, vượt qua tất cả thử thách cuộc đời để đến với sự bình yên cuối cùng và vĩnh hằng - cõi sau bên người vợ và con trai quá cố của mình. Maximus trút hơi thở cuối cùng, rồi bước qua một cánh đồng lúa mì để tiến về ngôi nhà nơi mà vợ con anh đang đợi

Cảnh biểu tượng của phim Gladiator ( 2000 )
Đây là khung cảnh biểu tượng đại diện cho sự bình yên chúng ta thầm mong đợi sẽ chờ ta cuối con đường sau khi vượt qua tất cả những đau thương, mất mát, khổ sở, thất bại và tủi nhục. Một sự thanh thản vĩnh hằng dưới ánh nắng vàng của hoàng hôn.
Tôi đã dành cả cuộc đời mình tìm kiếm sự bình yên này. Có những khoảnh khắc dường như tôi đã chạm đến được nó, chỉ để ngày hôm sau nó lại...chạy mất. Tôi theo đuổi sự bình yên như một cuộc mèo vờn chuột năm này qua năm khác, rất khổ sở. Phải đến khi tôi nhận ra rằng, nếu phải theo đuổi, thì đó không gọi là bình yên mà là sự ràng buộc. Và sự bình yên không nằm trong chiếc hòm ở một ngôi chùa nào đó trên đỉnh núi Tây Tạng, nó vốn đã có ở trong tôi rồi, tôi chỉ cần đánh thức nó bằng cách chữa lành những vết thương quá khứ, buông tay với sự oán giận, và cuối cùng - là tha thứ cho chính bản thân mình.
Những sự kiện đưa tôi đến với sự bình yên mà tôi tìm kiếm cả đời - tôi sẽ gọi là bình yên của Maximus như mô tả ở phía trên, diễn ra nhanh chóng như một chiến dịch quân sự thần tốc:
31/8/25 - Chủ nhật
Khoảng 14h chiều, tôi buộc người đàn ông đã gây ra đau thương cho cả gia đình tôi suốt mấy chục năm trời phải cúi đầu xin lỗi. Tôi dùng vốn thủ thuật dồn ép mà tôi học mót được từ cảnh sát Mỹ và FBI trên phim ảnh Hollywood để dồn ông ta vào chân tường và cuối cùng cũng nghe được lời thú tội, tuy muộn màng song đã giúp linh hồn tôi được thanh thản, để cuối cùng tôi có được sự khép lại, để tôi có thể buông tay với sự oán giận dành cho người đàn ông này hai chục năm qua.
Đến 17h, tôi ung dung dạo bước đến khách sạn Grand Mercure gần nhà mình, lên rooftop bar gọi một suất burger 299k, một ly gin tonic 199k, một cốc bia tươi Mont Blanc 1664, cùng một lúc cho một mình tôi ăn. Tôi đánh chén tất cả những đồ ăn thức uống đó như một ông hoàng trong lúc ngắm view thành phố từ tầng cao. Dù tốn khá nhiều tiền so với một bữa tối, song tôi mặc kệ, vì tôi vừa mới trút bỏ được gánh nặng cả cuộc đời mình, sao lại không đãi mình một bữa phè phỡn chứ ? Oánh chén no nê, tôi gọi tiếp một chai bia Saigon trước khi tính tiền và ra về, oh cảm giác ăn phè phỡn sau khi buông tay với bóng ma quá khứ, thật là tuyệt vời !

Bữa ăn phè phỡn ngày 31/8 của tôi
7/9/25 - Chủ nhật
Vài ngày sau hôm 31/8 đó, người tôi nhẹ tựa lông hồng, khí huyết trong người tôi lưu thông cuồn cuộn như sông chảy xiết. Khoa học đã chứng minh những cảm xúc tiêu cực như sự oán giận sẽ làm ứ tắc năng lượng trong cơ thể, gây ra các chứng bệnh. Và chắc chắn khi tôi khép lại được quá khứ mấy chục năm vào ngày 31/8, thì năng lượng trong người tôi cũng được khai thông trở lại. Tôi tập luyện phải gấp đôi cường độ những năm tháng tuổi 20, làm gì cũng không thấy mệt.
Cho đến khi bóng ma quá khứ lại quay về ám ảnh tôi, một lần nữa. Giống như chữa xong một bệnh cho cơ thể, thì một bệnh khác lại "trồi lên" để được... chữa nốt. Lần này, bóng ma quá khứ không đến từ những người mà tôi oán giận, nó đến từ những lỗi lầm của tôi.
Tôi vốn có trí nhớ tốt, nên tôi nhớ lại gần như toàn bộ những lần mình làm hỏng sự, từ công việc cho đến tình cảm, tôi nhớ chính xác khoảnh khắc tôi ngu ngốc phá hỏng mọi thứ, và chính trí nhớ tốt của mình lại khiến tôi không thể nào ngủ được. Trong đêm tối tĩnh lặng, tôi bất ngờ nhớ lại cảnh hai linh mục xá tội cho nhau trước khi bước vào trận chiến với ác quỷ trong phim The Pope's exorcist ( 2023 ). Tôi nhỏ lệ, và bắt đầu quá trình tha thứ cho bản thân, vài phút sau thì tôi ngủ được.
17/9/25 - Thứ tư
Sáng nay, khi lướt YouTube tôi tình cờ dừng lại nghe đoạn video có tựa đề HONOR HIM | Peaceful Piano Orchestra. Đây cũng chính là nhạc nền cho đoạn phim Maximus bước qua cánh đồng lúa mạch để tìm về với sự bình yên vĩnh hằng.
Sau vài chục năm kiếm tìm, cuối cùng tôi đã chạm đến sự bình yên của Maximus, lần này nó không chạy trốn nữa, mà ở lại trong trái tim và tâm hồn của tôi, tôi có thể cảm nhận được.
Và tất nhiên, sự bình yên ở lại vĩnh cửu trong trái tim, không có nghĩa là tôi trơ lỳ hay bình thản trước mọi biến cố cuộc đời. Điều này có nghĩa rằng tôi vẫn sẽ trải qua sự hoảng loạn, sự căng thẳng hay sự lo âu như bao người khác, song tôi sẽ hồi phục tốt hơn, nhanh chóng hơn đề về lại trạng thái bình yên giờ đã trở thành mặc định. Trạng thái mặc định không có nghĩa là tôi chỉ ở cố định trong trạng thái đó 24/7, mà có nghĩa rằng dù tôi có bị xáo động về phía nào, thì cuối cùng tâm hồn tôi vẫn quay về trạng thái mặc định như quả lắc dù đung đưa cao tới đâu, thì vẫn quay về điểm chính giữa vậy.
Tôi không khỏi mỉm cười với số phận, vì trong phim Maximus phải xuống suối vàng thì mới tìm được sự bình yên này, còn tôi vẫn còn cả cuộc đời phía trước mà đã may mắn có được nó.
English part
In the movie Gladiator ( 2000 ) there is this iconic scene towards the end: Maximus defeats emperor Commodus, emancipates his gladiator allies, reinstates Senator Gracchus, overcoming all life's challenges to reach the final and eternal peace - afterlife by the side of his late wife and son. Maximus exhales his last breath, then walks through a wheat field to approach the house where his wife and kid are waiting for him.

The iconic scene in the movie Gladiator ( 2000 )
This is the iconic scene representing the peace we wish to be there waiting for us at the end of our journey after all the pain, loss, hurt, failures and shame. An eternal tranquility under the sunset.
I have spent my entire life searching for this peace. There were moments I seemed to touch it, just for it to... run off the next day. I pursued peace like a game of cat and mouse, very miserable. Only when I realized that, if it requires pursuing, it is not peace but attachment. And inner peace is not inside a chest on some mountain pagoda in Tibet, it is already within me, I just need to awaken it by healing past wounds, let go of anger, and finally - forgiving myself.
Events leading me to the peace I searched for my entire life - I will call it Maximus' peace as described above, happened as fast as speedy military campaign:
August 31st, 2025 - Sunday
Around 2 p.m, I forced the man who caused pain and suffering for my family for decades to bow down and apologize. I utilized the interrogation techniques I picked up from US police and FBI in Hollywood movies to corner him and extract the confession, even though the confession was late - it still helped my soul find tranquility, to finally achieve closure, so I can let go of the anger I held towards this man for the past two decades.
By 5 p.m, I leisurely strolled to Grand Mercure hotel near my house, reached rooftop bar to order a burger valued at 299k ( VND ), a gin tonic glass 199k, a draught beer Mont Blanc 1664 glass, all at the same time for me alone. I feasted all those shit like a king while watching the city from high above. It costed me quite a lot for a single meal, yet I didn't care, for I just successfully let go of my life's weight, why not treat myself to a fabulous meal ? Done feasting, I ordered a bottle of Saigon beer before checkout, oh the feeling of a feast of bidding farewell the ghost of the past, is simply awesome !

My feast on August 31st
September 7th, 2025 - Sunday
A few days post August 31st, my body felt light as a feather, energy flowed like a strong river. Medical science proved that negative emotions like anger will block your body's energy flow, causing illnesses. And certainly when I achieved closure for decades on August 31st, energy within my body began to flow unobstructed again. I trained twice the intensity of the 20s years, not feeling tired at all when doing anything.
Until the ghost of the past came back to haunt me, again. It was like when you healed a disease in your body, then another disease "showed up" to be...finished off. This time, the ghost of the past was not from people who I was angry towards, yet it was from my mistakes.
I have a very good memory, so I could recall almost every detail of the times I screwed up, from business to love, I remember exactly the moment my stupidity destroyed everything, and it was my own excellent memory that kept me from sleeping. In the silence of the night, I suddenly thought of the pre-climax scene where the two priests absolve each other's sins before entering the duel with demon in the movie The Pope's exorcist ( 2023 ). I shedded tears, and began the process of forgiving myself, a few minutes later I slept.
September 17th, 2025 - Wednesday
This morning, when scrolling YouTube I chanced upon the video named HONOR HIM | Peaceful Piano Orchestra. This is also background music for the scene where Maximus walked through the wheat field to reach eternal peace.
After decades of searching, I finally reached Maximus' peace, and this time it doesn't run from me, yet it stays in my heart and soul, I can feel it.
And of course, with eternal peace in my heart, it doesn't mean I will be emotionless when faced with life's hardships. It means I will still experience panic, stress, or worry like everyone else, yet I will recover faster, better to come back to the default peaceful state. The default state doesn't mean I will stay there 24/7, it means even though I may get swung around, eventually my soul will return to the default state just like a pendulum returns to the center point no matter how high it swung.
I can't help but smile with my destiny, since in the movie Maximus had to die to reach this peace, and I still have my whole life ahead and fortunate enough to have it.

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
