Màu xanh của cây, màu xanh của du lịch
Mình viết về thời gian online, hội chứng sợ ra đường, sống xanh và du lịch. Rất vui được giao lưu cùng anh chị và các bạn ^^
Cuối cùng mình cũng đã trở thành thực tập sinh của một công ty du lịch tại Sài Gòn, công ty Image Travel & Events, nơi có những hướng dẫn viên chuyên dẫn tour đi nước ngoài và họ rất sỏi ngoại ngữ, đó là tiếng Pháp, một thứ tiếng mà mình từng muốn học và bị nản giữa chừng, vì nó khó nhiều lần so với tiếng Tây Ban Nha.
Mình đang làm mọi thứ trực tuyến, cũng may là cùng với một vài bạn chung lớp, chúng mình giúp đỡ nhau và đây cũng là cơ hội để thân thiết, làm quen nhau nhiều hơn sau 3 năm học tại trường, nhưng đến gần 2 năm là học trực tuyến do phòng dịch. Bởi vì chúng mình là thực tập sinh không lương nên không quá bị áp lực bởi KPI như các bạn có nhận lương, cũng có lẽ một phần là do tâm lý của mỗi người. Đối với mình, KPI là động lực nhiều hơn so với áp lực khi không xét chuyện lương thưởng hay hoa hồng. Trong môi trường đấu tranh lành mạnh và cùng nhau cố gắng thì không gian sẽ là niềm vui và niềm tin lẫn nhau.
Do mình có thể linh hoạt thời gian khi làm việc và học tập online nên thời gian cũng mình cũng rất thoải mái và linh hoạt. Có rất nhiều người sau thời gian nghỉ ngơi, trú dịch tại nhà mắc phải một hội chứng mang tên sợ ra đường, sợ gặp bạn bè, người thân, những người bạn mới hay những người khác. Nếu hội chứng sợ đám đông là hành vi mà con người sợ hãi trong những hoạt động hoặc tình huống rất thường ngày, chẳng hạn như di chuyển bằng phương tiện công cộng, bước vào một không gian kín hoặc không gian mở, đứng xếp hàng hoặc tiến gần một đám đông, thì hội chứng sợ ra đường sau một thời gian dài đối mặt với dịch bệnh Covid cũng sẽ là một trong những nguyên nhân gây ra hội chứng sợ đám đông.
Bạn mình từng nói với mình rằng nó lười và sợ ra đường sau gần suốt nửa năm ở nhà, nhưng có lẽ sự thật không phải như vậy. "Bạn vẫn tưởng bạn biết rõ khi nào mình chịu tác động của một điều gì đó, và nó ảnh hưởng tới hành vi của bạn ra sao. Sự thật là bạn hoàn toàn không ý thức được về việc mình liên tục bị tác động bởi các ý tưởng do chính tiềm thức của mình tạo ra." Đây chính xác là những gì mà chương Mồi tiềm thức trong quyển Bạn không thông minh lắm đâu đã tóm gọn một cách súc tích và hấp dẫn ngay từ đầu bài. Điều này cũng liên quan mật thiết đến Sự tự nghiệm cảm xúc, nghĩa là bạn phụ thuộc vào cảm xúc khi xác định một thứ gì đó, thường đánh giá quá cao những lợi ích tiềm tàng và bị ám ảnh bởi ấn tượng ban đầu. Và rõ ràng, từ đây có thể kết luận rằng "gần như mọi thứ mà bạn được nghe hoặc thấy đều có tác động lên hành vi và suy nghĩ của bạn theo cách nào đó. Tuy nhiên bạn chỉ công nhận sự tồn tại của tác động này với người khác chứ không phải với bản thân." Và quay lại với vấn đề của bạn mình, rõ ràng bạn mình bị tác động bởi ý kiến của người khác và bị ám ảnh bởi điều đó. Nhưng rốt cuộc là bạn mình vẫn chịu ra ngoài chơi và thốt lên những cảm xúc vui sướng khi được quay trở lại với không gian sống như trước đây, được nhìn thấy rất nhiều điều "bình thường mới" khi người dân vẫn cố gắng bương chảy và mưu sinh trong cơn đại dịch, vì miếng ăn, vì gia đình, vì tương lai, vì tất cả...
Đối với mình thì mình lại rất muốn đi và đi thật xa để nhìn thấy thế giới ngoài kia đang diễn ra như thế nào. Nhưng mình không có điều kiện nhiều, thứ nhất là do dịch đang đến rất gần và ngay tại nhà mình. Thứ hai là do môi trường làm việc và học tập, vì mình đã lựa chọn rất nhiều thứ thay thế cho việc đi lại ở những nơi xa xôi, kể cả Sài Gòn. Mình ngồi ở nhà tìm nguồn cảm hứng từ những người khác, và tất nhiên điều này cũng làm mình hạnh phúc một chút. Mình tìm đến Spiderum và đọc các bài viết về các điểm đến du lịch trên diễn đàn, nghe những bài hát với những giai điệu nhẹ nhàng, trẻ trung và thật năng lượng khi cảnh quay là những nơi rất xa và đẹp lạ lùng, khi mình đang viết những dòng này là những điệu hát của bài Stay Alive vang lên giữa trưa hè nắng xuống, nếu bạn chưa nghe thì bạn có thể nghe để được "stay alive" cùng với José González nhé. Ngoài ra mình cũng có sưu tầm khá nhiều sách về du lịch và những chuyến đi, điển hình như Tuổi trẻ có chí thì đi; Chuyện lạ Phi Châu; Hành trình về Phương Đông; Italy, đi rồi sẽ đến; Vào trong hoang dã; Nhà giả kim; Vòng quanh thế giới trong 60 giây; Quá trẻ để chết: Hành trình nước Mỹ... Thế nhưng đọc chưa bao giờ là đủ, và đi sẽ được nhiều cái hơn, tuy có mất nhưng có được thì mới có mất, bởi quy luật cho và nhận là như vậy. Và thời gian qua, ngoài việc chứng kiến những cơ hội kiến tập đến rồi lại đi cùng rất nhiều những cơ hội khác như những chuyến tour, chuyến đi tình nguyện mà mình đã bỏ lỡ, có thể kể đến như các dịp để giao lưu cùng thầy cô, bạn bè, anh chị em ở trường học, ở công ty và các tổ chức như Những bước chân xanh, IYC Việt Nam...
Thế nhưng mình đang tìm hiểu về Du lịch nông thôn và chỗ mình đang sinh sống cũng có thể gọi là nông thôn xanh ở chốn đô thị. Những ngày quá bận bịu đến nỗi não không còn dung lượng cho một tia sáng le lói, mình đã đi vào vườn, vào rẫy, vào bất cứ không gian nào khiến tâm hồn mình thật xanh trở lại, xanh tươi chứ không phải xanh xao hehe.
Bạn có thể xem thêm những bức ảnh của mình tại Flickr nhé, rất vui lòng được giao lưu và học hỏi thêm từ anh chị và các bạn, đối với mình, được nạp năng lượng từ những bức ảnh và văn chương là điều mà mình rất hứng thú, vì mình được sống hết mình, hết ngày hôm qua, hôm nay lẫn ngày mai. Ngoài ra, nếu bạn muốn tìm hiểu nhiều hơn về du lịch, mà đặc biệt là Du lịch có trách nhiệm thì đừng ngại tìm đến trang Du lịch có trách nhiệm của cộng đồng WAFORT (We act for responsible tourism) nhé! Đây là một tổ chức tình nguyện mà mình đang theo đuổi, nơi mà mình được giao lưu và học tập từ các anh chị và bạn bè trong công ty lẫn các trường Đại học khác, họ rất thân thiện và nhiệt tình, mong một ngày không xa mình có thể đến công ty Image Travel & Events để gặp họ và quan trọng không kém là để chạy xe đạp xanh trong sự kiện Ride to green life của công ty nữa!
Truyền cảm hứng
/truyen-cam-hung
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất