MỘT CHÚT VỀ MÙA THU.
Mùa thu như một khoảng lặng quý giá giữa dòng chảy hối hả của cuộc đời – nơi mà ta có thể tạm gác lại những bộn bề, những toan tính, để trở về với sự bình yên nội tại...

Tháng Tám âm lịch nhẹ nhàng ghé đến như một lời thì thầm của đất trời, báo hiệu sự chuyển mình từ cái nắng oi ả, rực rỡ của mùa hè sang tiết trời dịu dàng, man mác của mùa thu. Khi những tia nắng trở nên dịu bớt, gió heo may bắt đầu len lỏi qua từng con phố nhỏ, từng kẽ lá, cũng là lúc đất trời bước vào thời khắc giao mùa đầy thi vị. Đây không chỉ là sự thay đổi đơn thuần của khí hậu hay thiên nhiên, mà còn là sự chuyển biến tinh tế trong lòng người – một sự lắng đọng, suy tư và rung cảm khó gọi thành tên. Mùa thu mở ra một không gian trầm lắng, nơi con người như sống chậm lại, cảm nhận rõ hơn từng nhịp đập của cuộc sống và của trái tim mình.
Dưới cái nắng hanh vàng dịu nhẹ của mùa thu, bầu trời cao xanh vời vợi không một gợn mây, làn gió nhẹ thoảng qua mang theo hương lúa chín phảng phất làm lòng người như lắng lại. Trên cánh đồng rộng mênh mông, những bước chân nhỏ xíu của lũ trẻ con đang tung tăng nô đùa vang lên những tràng cười trong trẻo, hồn nhiên như một bản nhạc vui tươi vang vọng giữa không gian thanh bình. Tiếng cười ấy, hình ảnh ấy như chạm đến một góc sâu lắng trong trái tim mỗi người, gợi nhắc về một thời tuổi thơ đã xa nhưng chưa bao giờ phai mờ trong ký ức. Đó là những ngày tháng vô tư chạy nhảy giữa đồng quê, là những buổi chiều thả diều trong gió, là mùi thơm của rơm mới, của đất trời sau mùa gặt. Mùa thu không chỉ mang đến vẻ đẹp dịu dàng của thiên nhiên mà còn khiến lòng người chợt bâng khuâng, xao xuyến bởi những hồi ức ngọt ngào và thân thương của một thời ấu thơ – nơi bắt đầu của những ước mơ trong sáng và những kỷ niệm không thể nào quên.
Chính trong khung cảnh ấy, tình yêu – dưới mọi hình thức – cũng nảy nở và lan tỏa một cách tự nhiên. Đó là tình yêu đôi lứa – những mối tình chớm nở hoặc đang vào độ chín muồi, tình yêu gia đình đong đầy trong những đêm trăng Trung thu đoàn viên, tình yêu với thiên nhiên khi ta thấy lòng mình dịu lại trước sắc vàng của lá, hương thơm của hoa cúc, và tình yêu lớn lao với quê hương, đất nước khi thu về cùng những kỷ niệm thiêng liêng của lịch sử dân tộc. Có thể nói, tháng Tám âm lịch không chỉ là điểm khởi đầu của mùa thu mà còn là điểm khởi đầu của một mùa yêu – mùa của những rung động sâu sắc, tinh tế và đầy chất thơ trong tâm hồn mỗi con người Việt Nam.
Mùa thu luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca, âm nhạc và hội họa – một mùa của cái đẹp dịu dàng, sâu lắng, mang trong mình hơi thở trầm mặc và thi vị khiến tâm hồn người nghệ sĩ như được nâng niu, lay động. Không phải ngẫu nhiên mà biết bao tác phẩm nghệ thuật kinh điển của nhân loại đã ra đời vào thời điểm này. Từ những áng thơ cổ như “Thu điếu” của Nguyễn Khuyến, “Tiếng thu” của Lưu Trọng Lư đến bản nhạc bất hủ “Mùa thu cho em” của Ngô Thụy Miên hay những bức tranh thu với gam màu nâu vàng, cam đỏ đặc trưng – tất cả đều là những minh chứng rõ rệt cho sự thăng hoa của nghệ thuật trong tiết thu dịu dàng.
Trong làn sương mỏng và ánh nắng vàng như mật, trong gió heo may nhè nhẹ lướt qua hàng cây đang bắt đầu ngả màu, cảm xúc của con người như được mở ra một cách tự nhiên, không gượng ép. Những vần thơ vào thu bỗng trở nên sâu lắng hơn, da diết hơn, như thể chứa đựng cả nỗi niềm của đất trời. Lời ca lúc này cũng trở nên tha thiết, trầm bổng như dòng suối nhỏ róc rách trong lòng người, ngân lên những giai điệu chạm đến tận sâu thẳm trái tim.
Màu sắc trong hội họa cũng vì thế mà dịu lại, không rực rỡ như hè, không ảm đạm như đông, mà là sự pha trộn hài hòa giữa ấm áp và lạnh lẽo – đủ để gợi lên cảm giác nhớ nhung, hoài niệm và mộng mơ. Mùa thu gợi lên những rung động tinh tế, đôi khi chỉ là một chiếc lá rơi chạm vào lòng đường, một ánh trăng mờ sau lũy tre làng, nhưng lại khiến người nghệ sĩ thao thức cả đêm để viết nên một bản tình ca, một áng thơ hay một bức tranh mang dấu ấn thời đại. Bởi thế, mùa thu không chỉ đơn thuần là một mùa trong năm – đó là mùa của cảm xúc, của tâm hồn, là nơi hội tụ của những thanh âm dịu nhẹ nhất trong trái tim con người. Thật vậy, mùa thu không chỉ là mùa của thời tiết, mà còn là mùa của trái tim – nơi những rung cảm nghệ thuật được nuôi dưỡng và nảy nở một cách đẹp đẽ, chân thành và sâu sắc nhất.
Thiên nhiên vào thu cũng trở nên dịu dàng và quyến rũ lạ kỳ, như một người thiếu nữ đang độ xuân thì, e ấp nhưng đầy cuốn hút. Trời không còn cái nắng chói chang, gay gắt đến bỏng rát của mùa hè mà thay vào đó là ánh nắng vàng dịu, trong vắt như mật ong, nhẹ nhàng rót xuống vạn vật một lớp áo óng ánh, ấm áp. Những cơn gió heo may khẽ khàng lướt qua từng tán cây, từng mái hiên, từng con phố nhỏ, mang theo hương thơm nhè nhẹ của hoa cúc, mùi rơm mới và cả chút hương cốm thoang thoảng – tất cả hòa quyện tạo nên một bản giao hưởng mùa thu đầy mê hoặc. Hoa cúc bắt đầu nở, kiêu hãnh mà thanh tao, mang trong mình vẻ đẹp trầm mặc của tháng tám, như muốn góp thêm một nét dịu dàng cho bức tranh thu đang dần hoàn thiện.
Hoa sen tuy đã tàn, nhưng những đài sen vẫn vươn lên thanh khiết và lặng lẽ, như biểu tượng cho vẻ đẹp bền bỉ và thuần khiết của mùa thu. Những hàng cây bên đường cũng bắt đầu thay áo, lá dần chuyển sang màu vàng úa, đỏ sậm, lác đác rơi xuống phủ kín mặt đất, biến mỗi bước chân đi qua thành một khung cảnh thơ mộng như trong tranh vẽ. Trong bức tranh thiên nhiên đầy màu sắc và cảm xúc ấy, con người như được sống chậm lại, buông bỏ những vội vã, xô bồ của cuộc sống thường nhật để lắng nghe nhịp đập của chính mình. Ta dễ dàng cảm nhận được sự bình yên lan tỏa trong tâm hồn khi đứng dưới bầu trời trong xanh không gợn mây, khi ngắm nhìn một chiếc lá khẽ rơi, hay khi bước đi trên con đường làng đầy lá vàng rơi lả tả.
Mùa thu khiến lòng người trở nên mềm mại hơn, dễ rung cảm hơn trước cái đẹp giản dị mà sâu lắng của thiên nhiên. Và chính trong không gian ấy, người ta như cũng mở lòng hơn với thế giới xung quanh – biết yêu thương hơn, biết trân trọng hơn từng khoảnh khắc đời thường tưởng chừng nhỏ bé mà đầy ý nghĩa. Thiên nhiên vào thu không chỉ đẹp ở vẻ ngoài, mà còn làm đẹp cả tâm hồn những ai biết dừng lại để cảm nhận và sống trọn vẹn với mùa yêu dịu dàng này.
Không chỉ mang vẻ đẹp của nghệ thuật và thiên nhiên, mùa thu còn là mùa của tình yêu lứa đôi – một thứ tình yêu dịu dàng, sâu sắc và đầy chất thơ. Khi thời tiết bắt đầu se lạnh, những cơn gió heo may đầu mùa khẽ lướt qua từng kẽ tóc, từng tà áo, cũng là lúc con người ta khao khát sự gần gũi, ấm áp từ nhau hơn bao giờ hết. Những cái nắm tay trở nên chặt hơn, những ánh nhìn thêm trìu mến, và những nhịp tim như muốn cùng hòa chung một giai điệu êm đềm của đất trời mùa thu.
Không còn những cảm xúc bồng bột, nồng nhiệt như mùa hạ – mùa thu là thời điểm mà tình yêu bước vào độ chín, khi sự thấu hiểu và sẻ chia dần thay thế cho những háo hức ban đầu. Đó là khi người ta không chỉ yêu bằng con tim sôi nổi, mà còn yêu bằng cả sự trưởng thành, bằng những gì bình yên nhất mà họ tìm được nơi nhau. Chính bởi sự nhẹ nhàng và sâu lắng ấy, mùa thu cũng trở thành mùa cưới – mùa mà nhiều cặp đôi lựa chọn để đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong hành trình yêu thương. Dưới bầu trời xanh cao vời vợi, trong ánh nắng vàng óng như rót mật và giữa không gian dịu dàng của đất trời, những lễ cưới diễn ra đầy lãng mạn như một khúc nhạc trữ tình thấm đẫm niềm tin và hy vọng.
Mỗi bước chân về chung một nhà đều như được nâng niu bởi hương thu, bởi sắc thu, và bởi cảm xúc đằm thắm của mùa yêu. Mùa thu – với vẻ đẹp an nhiên, tĩnh tại – đã vô tình trở thành chất xúc tác tuyệt vời cho những mối tình sâu đậm, để người ta yêu nhau hơn, thấu hiểu nhau hơn và sẵn sàng nắm tay nhau đi qua những mùa sau nữa của cuộc đời. Thật vậy, tình yêu trong mùa thu không ồn ào, không dữ dội, nhưng lại lặng lẽ bền lâu, giống như sắc vàng nhẹ nhàng mà không phai nhạt của lá, như nắng thu ấm áp len lỏi trong từng ngóc ngách của tâm hồn – khiến người ta nhớ mãi không quên.
Tình yêu trong mùa thu không chỉ dừng lại ở tình yêu đôi lứa, mà còn bao hàm cả tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống thanh bình và biết trân quý từng khoảnh khắc hiện tại. Trong làn gió thu dịu nhẹ, trong ánh nắng vàng vương vất trên những hàng cây, con người dường như sống chậm lại, lắng nghe nhịp đập của trái tim mình và cảm nhận thế giới xung quanh một cách tinh tế hơn. Người ta dễ dàng mỉm cười khi thấy một chiếc lá vàng rơi, dễ rung động trước hương thơm của hoa sữa đầu mùa hay những đêm trăng tròn vằng vặc soi sáng sân nhà.
Chính vẻ đẹp thanh khiết, nhẹ nhàng và tinh tế của mùa thu đã làm cho con người trở nên cởi mở hơn, dễ cảm thông, dễ chia sẻ và gắn bó với nhau hơn trong từng mối quan hệ đời thường. Tình yêu mùa thu vì thế cũng là tình yêu giữa người với người – giản dị, sâu sắc và đầy nhân văn. Nhưng cao hơn thế, sâu sắc và thiêng liêng hơn, đó còn là tình yêu dành cho quê hương, đất nước – nơi ta sinh ra, lớn lên và thuộc về. Mùa thu ở Việt Nam gắn liền với những ngày lễ trọng đại như Quốc khánh 2/9 – dịp để mỗi người dân tưởng nhớ về những trang sử hào hùng, biết ơn những thế hệ cha ông đã hi sinh vì độc lập tự do, từ đó hun đúc trong lòng mỗi người một tinh thần yêu nước, trách nhiệm công dân.
Mùa thu cũng là mùa của Trung thu – Tết của sự đoàn viên, nơi hình ảnh trăng rằm, đèn lồng, bánh nướng, bánh dẻo gợi lên biết bao ký ức tuổi thơ, bao giá trị truyền thống tốt đẹp của gia đình và dân tộc Việt.
Trong không khí ấy, mỗi người như được trở về với cội nguồn, với những điều giản dị mà sâu sắc nhất. Tình yêu đất nước vì thế không còn là điều gì quá lớn lao, mà bắt đầu từ những điều nhỏ bé và gần gũi: một buổi sáng yên bình, một con đường làng ngập lá vàng, một nụ cười thân quen, và cả sự biết ơn dành cho những giá trị xưa cũ vẫn luôn được gìn giữ đến hôm nay. Mùa thu – với sự dịu dàng và lắng đọng của nó – như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng đầy tha thiết rằng: hãy yêu lấy cuộc sống này, yêu từng hơi thở của thiên nhiên, yêu những người xung quanh, và hơn hết, hãy luôn hướng trái tim mình về nơi gọi là quê hương – bằng tình yêu sâu nặng, bền lâu và chân thành nhất.
Có thể nói, mùa thu không chỉ là mùa của tiết trời, mà còn là mùa của trái tim – mùa của những rung cảm dịu dàng và sâu lắng nhất trong tâm hồn con người. Từ cảm hứng nghệ thuật đến những rung động tình yêu đôi lứa, từ sự hòa quyện với thiên nhiên đến tình yêu bao la dành cho quê hương, đất nước – tất cả như cùng hội tụ trong những ngày thu yên bình, làm nên một mùa đẹp nhất trong năm. Mùa thu không ồn ào, không vội vã, mà nhẹ nhàng như một lời nhắn nhủ: hãy sống chậm lại, hãy thở sâu và lắng nghe chính mình. Trong cái se lạnh đầu mùa và ánh nắng nhè nhẹ như rót mật, con người dễ mở lòng hơn, dễ cảm nhận hơn từng khoảnh khắc của cuộc sống, để rồi học cách biết ơn, học cách yêu thương và bao dung hơn với thế giới xung quanh.
Mùa thu như một khoảng lặng quý giá giữa dòng chảy hối hả của cuộc đời – nơi mà ta có thể tạm gác lại những bộn bề, những toan tính, để trở về với sự bình yên nội tại, để lặng lẽ gom nhặt những mảnh ghép cảm xúc tưởng chừng đã lãng quên. Và cũng như cách thiên nhiên thu mình lại, cất giữ năng lượng cho mùa đông sắp đến, mùa thu giúp con người chuẩn bị hành trang cho những tháng ngày lạnh giá phía trước – không chỉ là những chiếc áo ấm, mà còn là một trái tim đủ đầy yêu thương, một tinh thần lạc quan, nhẹ nhõm và vững chãi.
Trong hơi gió mát lành và sắc trời trong trẻo, mùa thu dạy ta biết trân trọng hiện tại, sống sâu sắc với cảm xúc của mình, và sẵn sàng bước tiếp – dù mùa đông có lạnh đến đâu, thì ta vẫn có thể ủ ấm chính mình bằng ký ức của những ngày thu dịu dàng đã từng đi qua. Bởi thế, thu không chỉ là một mùa trong năm, mà còn là một mùa của tâm hồn – nơi tình yêu, nghệ thuật, thiên nhiên và cả nghị lực sống cùng hòa nhịp để tạo nên bản giao hưởng dịu êm, nâng đỡ con người trên hành trình sống và yêu thương.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

