Review “ Ròm”

Vì cái câu “  Cuộc đời này không ai cho không ai cái gì?”, nghe có thể lạnh lùng, vô cảm. Nhưng nếu bước ra đời  à ngẫm nghĩ, thỉnh thoảng ta lại thấy đau đáu
Và nếu bạn vẫn còn nhìn cuộc đời này với một lăng kính nhẹ nhàng, lúc nào cũng tràn ngập yêu thương, lạc quan. Thì có lẽ “ ròm’ sẽ chẳng phải là bộ phim hay, một bức tranh hào nhoáng và mĩ miều. Vì “ Ròm” sẽ khiến bạn có hàng nỗi oái oăm, và có những điều xã hội không nói nhưng mà không phải không có!
RÒM – KHÔNG PHẢI MỘT CÂU CHUYỆN KỂ

Có thể nói, Ròm là kịch bản lớn xuất phát từ truyện 16:30, tất cả các tình tiết được phát triển từ bộ phim trước đó. Nếu ai đã từng xem về 16:30, thứ bạn ấn tượng là việc bán vé dò ở các khu ổ chuột, cùng hẻm, ngóc ngách thành phố.
Và vé dò không chỉ là một tờ giấy dò
Đó là cuộc chạy đến 16h:30, một cuộc chạy đánh cược mà sẽ biết được bạn sống hay chết sau thời điểm đó.
Và bạn sẽ hiểu cảm giác này, khi xem Ròm.
Có thể Ròm có nhiều tuyến nhân vật, nhưng hẳn không ít người xem sẽ không khỏi bực mình, hay bực tức vì các chi tiết quá rời rạc và không đào sâu. Nếu người xem không có kiến nhẫn sẽ nhanh chóng bỏ qua các dấu hiệu, các hình ảnh hay sự kiện. Sẽ khó có nhiều cảm xúc cho Ròm vì cảnh quay cũng nhanh chóng, những ẩn dụ lướt qua thoăn thoắt. Đừng yêu cầu quá cao cho Ròm, vì Ròm không chỉ là một câu chuyện Kể
Ròm tượng trưng cho ranh giới nghèo – nghèo hơn và khổ hơn. Khi mà lô đề trở thành cái ăn trở thành thứ để bấu víu thành sự sống của người nghèo. Càng đi vào lô đề, người nghèo cảng trở nên bế tắt. Nhưng rồi họ vẫn đem cả niềm tin mình vào hai chữ hên – xui đó. Chưa một lần nào nhận ra rằng mình nghèo vì bản thân mình nghèo chứ không phải do số đề, hay bất kỳ niềm may mắn nào
RÒM- bức tranh CHÂN THẬT đến BẾ TẮC

So về tổng thể về nội dung thì Ròm mang kịch bản khá chậm rãi và không có gì đặc biệt. Nhưng xét về yếu tố kỹ thuật, những khung cảnh sống động hút người xem từng khung cảnh thì Ròm hoàn toàn chiếm ưu thế
Có tể nói với những máy nghiêng, Ròm đã quay được toàn bộ chuyển động chạy của nhân vật. Bên cạnh đó là toàn bộ bối cảnh, không gian Sài Gòn và đặc diễn tả cảm giác nhân vật
Với một thể loại nghệ thuật đường phố, phim về đời sống thì Ròm như một cú pot line trực diện, đánh thẳng vào toàn bộ tính xấu, đẹp của Việt Nam. Toàn bộ các vấn đề như một nỗi đau, chỉ có những người trong cuộc hay từng trải qua mới hiểu được
Xa xa những dãy nhà cao trọc trời, từ các gam màu vàng và ấm áp của bầu trời, phim quay dựng thẳng đến nơi sống tối tăm của Ròm, tạo 1 chút liên tưởng tới màu cyber punk – 1 phong cách điện ảnh tạp ra sự đối lập giữa cộng đồng nghèo khổ và 1 thành phố phát triển hoa lệ
Và ẩn ẩn sau những góc khuất của xã hội đó, Ròm hiện lên khu xóm nghèo của Ròm
Đó là khu xóm lộn xộn, nghèo hèn bị bóng ma lô đề phủ lên, với những không gian chật hẹp, chồng chất lên nhau, lộn xộn đồ vật như sự bế tắc và chật vật của đời người sống nơi đây
Tất cả những gì trong bộ phim được diễn tả chân thật đến mức bạn ngỡ như sống trong cuộc sống của Ròm.
Từ những âm thanh cho đến các góc quay. Những hình ảnh được diễn ra sống động đến bất ngờ
Bạn sẽ nhận ra
Sài Gòn không có vẻ hào nhoáng, tấp nập và lúc nào cũng đông vui như bạn tưởng.
Đó là một Sài Gòn không ngủ, luôn bận rộn, và trong màn đêm, có những mảnh đời vì mưu sinh mà không ngừng nghỉ  tìm cho mình lối thoát
Đó là một Sài Gòn đường phố bụi bặm, gai góc mà bế tắc
Để quay được những góc quay chân thật này, có thể bạn nên biết rằng  toàn bộ bộ phim là góc nghiêng, bắt tận cảnh những thước phim sáng giá. Để bắt được cảnh quay, người quay phải tự quay người đến mỏi lưng, còng cả người sao bắt được từng khoảng khắc nghiêng đó.Tất cả là nhờ sự hy sinh vì nghệ thuật của cả đoàn phim.
Không chỉ có góc quay chân thật, đạo diễn còn làm mọi cách để phim lột tẻ vẻ đẹp trần trụi và tốt nhất. Đó là cảnh đánh nhau thật, không khí tạo ra là thật, màu buồn thật và cả các âm thanh, tiếng hát là thật. Và rồi, thổi phồng vào bức tranh chân thật của “ Ròm” tất cả ai xem phim cũng không hiểu vì sao tất cả đều trở nên thật đến kỳ lạ. Nó không còn là một bộ phim nữa, mà bạn đang tự nhấn mình vào không gian của Sài Gòn kỳ ảo đó. Một thành phố lấm nhem tiếng chân người bán hàng rong, ồn ào của những cuộc cãi vả ngày đêm. Cả tiếng ai sầu não, tiếng than khóc của người bất hạnh. Và sau một ngày tàn, Sài Gòn lại bắt đầu lại với âm thanh nhộn nhịp, dù sao cuộc sống vẫn tiếp diễn dù cho hôm qua có lắm bi ai thế nào.
RÒM – HÀNH TRÌNH CHẠY KHÔNG CỦA RIÊNG AI

Mỗi một người sẽ đều có mỗi cảm xuc riêng khi xem Ròm, và có khi chẳng ai là giống ai. Có người như một sự đồng cảm, có người cảm thấy đời nhẹ nhàng, cũng có lẽ là khó chịu vì không có cái kết thỏa đáng cho Ròm.
Có lẽ bộ phim dành tặng cho bạn một cuộc gặp gỡ với Ròm. Lời tâm sự của chính cậu, lời kể về Phúc, về những người xung quanh trong xã hội của cậu. Kết phim cũng là lúc chia tay Ròm để cậu ta đi tìm cha mẹ. Bản thân mình khi chia tay ai đó cũng đâu thể biết được chính xác cuộc đời họ ra sao mà chỉ có một hi vọng là họ sẽ sống tốt nên với tôi kết thúc như phim là phù hợp.
Mặc dù rằng, trong hành trình đó, có thể có rất nhiều tình tiết bộ phim không đẩy lên cao chào mà để cắt đột ngột đầy tiếc nuối. Như cảnh Ghi cùngxuất hiện cuối cùng  trên phim là khi cô ăn trộm số tiền mà Ròm tích cóp bấy lâu để đi tìm cha mẹ.
Hay cả cảnh Phúc trong hành trình chạy trốn nợ cùng Ròm. Không ai biết được rằng, câu chuyện sẽ được kết thúc như thế nào!
Có lẽ, bởi vì Ròm có một cuộc hành trình dài hơn phải chạy. Như câu nói kết thúc là để khơi đầu những điều mới. Khi bộ phim khép lại, cũng là hành trình mới của Ròm được bắt đầu.
Có thể là sẽ có điều gì đó lạc quan hơn, ở nơi kết thúc, hay một chút hy vọng gì từ đống tro tàn cháy từ ngày hôm qua.
Nhưng có thể nói, bộ phim đã không quá bi lụy. Vào ngày những tưởng các nhân vật trong phim rơi vào bế tắc, những con người trở mặt với nhau liên hồi,những góc khuất tối tăm không tài nào gột tả.Thì tất cả vẫn chạy tiếp, vẫn chiến đấu để được sống.
Những điều mình thích ở Ròm
Cảnh quay chạy qua giữa đường phố cực kỳ hồi hợp, cực đẹp mà cũng cực sống động. Âm thanh khi chạy vào các ngõ cụt, hẻm thật đến mất khó tin
Cảnh Ròm và Phúc đánh nhau dưới bùn. Lúc Ròm “ trả thù” được Phúc khi Phúc làm nhiều chuyện bất công với Ròm. Cảnh quay làm mình cực xót xa, chẳng biết nên phải thương ai
Cảnh Ròm và Phúc ngồi trên xe buýt vào thành phố. Ròm bảo mình muốn vẽ tranh còn Phúc muốn học nhảy. Mơ mộng giữa đời đầy giông tố thì ước mơ trở nên tinh khiết, đẹp lạ lùng
Hí hửng khi nhiều người chê phim, phim nghệ thuật để nhìn thấy được vẻ đẹp như vậy thì chắc chỉ có con người yêu cái đẹp, có tấm lòng bao dung, nhân hậu mới thấy được hoy hihiJ) à mà cũng có khi họ không thấy Ròm trong mắt mình đáng yêu như thế nào đâu. Kiểu cho dù đời xô ngã thì cậu chàng vẫn ngây thơ tin người khác, tin vào điều nhiệm màu và không ngừng cố gắng để có thể đạt được ước mơ kiếm mẹ của mình. Dù sao, so với Phúc là người so đo, gian xảo thì Ròm lại giữ được cho mình sự trong trẻo đáng yêu đó. Vậy nên nếu phim có chiếu thêm mình vài tiếng nữa mình cũng chẳng thấy nhàm tẹo nào.
Đánh giá tổng
Về tổng thể, cảnh phim tỏ ra khiên cưỡng cả về logic trong tình tiết cũng như diễn biến tâm lý nhân vật Ròm. Nội dung phim không liền mạch mà còn chắp vá, ít luên kết
Nhưng với tất cả những cảnh quay đẹp chân thật đế khó tin, cảnh quay đẹp nao lòng đến bất lực. Chủ đề ít ai dám đào sâu và dám thể hiện trên phim vì độ khó cũng như ít ai quan tâm đến. Rõ ràng bộ phim đang mở cho nền điện ảnh nước nhà một con đường mới. Càng không thể phủ nhận vì sao nó lại có thể thành công ở sàn đấu quốc tế.
Các bạn có thể liên lạc và xem các bài viết ngắn khác của tớ ở đây nhé: