Arima kousei và Kaori Miyazono. Nỗi buồn, sự nối tiếc của Arima hay cảm xúc, hết mình vì cuộc sống một lần cuối cùng của Kaori. Nó đều đọng lại trong tôi cảm giác tuyệt diệu. Dù đã biết đến Anime một thời gian dài nhưng khi tôi vừa mới xem nó tôi đã không thể dời mắt mà xem hết một lèo 22 tập phim từ đầu đến cuối. như một lời tâm sự, lời kể, sự trải lòng của các nhân vật qua các tập phim. Chìm trong đại dương sâu thẳm của cảm giác tội lỗi Arima không thể thoát ra nhưng vào tháng 4 ấy, mùa xuân ấy, lời nói dối được cất lên. Người mà Kaori thích là Watari bạn thân của Arima. Lần đầu gặp mặt trong khung cảnh nên thơ đầy những cánh hoa anh đào bay trong gió, nước mắt đã chảy từ mắt của Kaori. Nhưng, tại sao? có phải vì cô tiếc thay cho bản thân vì những ngày cuối cùng của bản thân? Hay cô đang sợ rằng bản thân sẽ không thể tới được với Kousei người mà cô mơ mộng từ hồi nhỏ.
Xuyên suốt bộ phim tác giả đã cài cắm các tình tiết để nói về căn bệnh của Kaori, rất rất nhiều lần. Nhưng cậu nhóc 14 tuổi của chúng ta chỉ mới nhận ra khi mà Kaori lần thứ 2 vào viện, khi mà Kaori ngồi trên giường bệnh.
Bộ phim là một lời nói dối. Bởi Kaori một cô gái bé nhỏ, yếu ớt đã phải cố gắng tới nhường nào mới có thể chen chân vào tình bạn khăng khít giữa bộ 3. Cảm giác khi mà người mà bạn luôn theo đuổi, hướng tới ở gần ngay trước mắt mà lại không thể với tới. Và điều gì đã thúc đẩy cô gái tháng 4. Tabun, cô ấy hiểu rằng thời gian của bản thân không còn nhiều nữa và muốn sống trọn vẹn nhất có thể.
Bộ phim có nhiều tình tiết khiến cho chúng ta phải dừng lại 1 khoảng lặng và suy nghĩ liệu chúng ta cũng sẽ như vậy sao? Nhẹ nhàng mà da diết, tuyệt vọng, bất lực của kousei khi thấy người con gái mà anh yêu vật vã trên giường bệnh. Khoảng khắc khi mà cánh tay của Kaori rớt xuống, có lẽ nó đã báo hiệu rằng cái chết sẽ không còn xa.
Nhưng cái chết của Kaori đã để lại gì? Một nghệ sĩ violon thực sự, cháy hết mình vì âm nhạc. Một bản nhạc thuốc về mình cô ấy. Cô ấy toả sáng, lấp lánh như vì sao vậy. Ánh sang len lỏi tới biển sâu nơi mà Arima mắc kẹt. Dẫn lối.
Trong tớ có cậu, trong cậu có tớ. Tớ sẽ không bao giờ quên. Làm sao Arima có thể quên được, ánh sáng ấy, sự lộng lẫy ấy đã khắc sâu vào tâm hồn của Arima rồi.
Bộ phim như đánh dấu sự trưởng thành của một mầm cây héo rũ nhận được ánh sáng vươn mình cao lớn hơn.
Tình yêu... thật đẹp nhỉ? Xuất hiện đầy sự bất ngờ, hẳn Kaori đã quan sát Kousei từ lâu lắm rồi mà cậu nhóc của chúng ta không hề nhận ra những lần gặp mặt đó Kaori đã cô gắng biết nhường nào.
Lần đầu mình viết một bài như thế này. Đây là review? Không chắc nữa, có lẽ là trải nghiệm của bản thân chăng?
Tháng 4 là lời nói dối của em.