À, dạo này mình đang tìm hiểu về Aromatherapy-liệu pháp hương thơm. Lúc đầu nhận đề tài mình thấy vấn đề này khá đồ sộ và hàn lâm, vì đọc lên là mình lập tức liên tưởng đến phân tích não bộ, những sợi dây điện não đồ nhằng nhịt, các thứ các thứ. Nhưng rồi càng đọc, mình càng cảm thấy đây là một vấn đề hết sức gần gũi, ai cũng từng trải qua, chỉ có điều không mấy ai lưu tâm đến.
 Liệu pháp hương thơm, hiểu một cách khoa học thì là sử dụng hương thơm để kích thích cơ thể sản sinh ra các hormon có tác động đến tâm lý và cảm xúc của con người. Dùng một hoặc một vài loại hương thơm nào đó giúp chúng ta tỉnh táo hơn, bình tĩnh hơn, giải tỏa căng thẳng, hoặc có giấc ngủ ngon hơn. 
 Tại sao hương thơm lại có thể làm được điều đó? Bởi vì, khứu giác là giác quan duy nhất có thể tác động trực tiếp đến vỏ não, tạo cho cơ thể nhưng phản ứng tức thì khi hít vào một cấu tử mùi hương nào đó. Mỗi cấu tử mùi hương sẽ khiến não có những phản ứng khác nhau cho cơ thể, và tạo cho chúng ta có những cảm xúc khác nhau. Một ví dụ đơn giản mà ai trong chúng ta cũng biết về phản ứng của cơ thể với mùi hương, đó là việc chúng ta tiết nước bọt khi ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng. 


Bạn có cảm thấy mình nhạy cảm với mùi hương không?
Dạo này mình nhận thấy, có lẽ mỗi người chúng ta đều có những vùng ký ức mùi hương của riêng mình, và ai cũng sẽ nhạy cảm với điều đó.
 Mùi của đất bốc lên khi cơn mưa rơi xuống bao giờ cũng gợi cho mình cảm giác về mùa hè, mình mặc áo cộc tay và uống nước đá trong cái cốc thủy tinh. Mùi khói đốt lá khô thường khiến mình nhớ đến buổi chiều ở quê, trong đầu mình lập tức hiện lên hình mái bếp nhà bà nội. Mùi hoa hoàng lan thường gợi mình nhớ đến những buổi tối thư viện, vì trường đại học của mình trồng nhiều loại cây này, hoa nở vào buổi tối, thơm rất dịu dàng. 
Mỗi mùi hương đều mở ra một vùng ký ức riêng trong tâm trí. Những ký ức đó ở trong bộ não rất nhiều năm nhưng không hề mất đi, chỉ cần được gặp lại đúng cấu tử mùi hương đó là chúng lập tức trở lại và cho chúng ta cảm giác y như thuở ban đầu. 
 Mình có ký ức rất sâu sắc với mùi lá bạch đàn. Như mình đã từng kể, hồi bé gần nhà mình có một khu rừng trồng rất nhiều bạch đàn, mình thường hay lên đó lấy củi, tìm quả rừng, chơi đùa, có lẽ đó là những ký ức tuổi thơ rất đẹp, nên cảm giác bình yên đó đã hằn sâu trong tâm trí. Mình đã thực sự trải nghiệm và ghi nhận rằng, mùi lá bạch đàn có thể giúp mình bớt căng thẳng, bình tĩnh lại mỗi lúc gặp chuyện khó chịu và khiến mình cảm thấy bình yên. Hồi làm đồ án tốt nghiệp, mình treo tinh dầu bạch đàn trên đèn học, còn nhỏ tinh dầu vào khăn tay để trong túi áo lúc bảo vệ tốt nghiệp, mùi hương đó khiến mình rất yên tâm, rồi tự tin hơn. Sau khi tìm hiểu một vòng về tác dụng của hương thơm, mình nghĩ rằng nếu trong tương lai mình có mắc bệnh trầm cảm, thì chắc là bác sĩ nhất định sẽ kê tinh dầu bạch đàn vào phương pháp trị bệnh cho mình.
Mình kể chuyện này để nếu bạn đang cảm thấy căng thẳng mệt mỏi, mất tập trung và lo lắng bất an khi cuộc sống quá nhiều áp lực, thì tìm cho mình một mùi hương để trú ẩn tâm hồn có lẽ là lựa chọn không tệ. Bạn có thể mua một lọ tinh dầu treo trên bàn làm việc, nhỏ vào khăn tay để dưới gối hay để trong túi áo. Hoặc bạn cũng có thể trồng thảo mộc-những loại cây có mùi thơm dễ chịu trong vườn nhà để tự tận hưởng mùi thơm đến trực tiếp từ thiên nhiên. Hi vọng những ký ức về mùi hương có thể đưa bạn đến được sự yên bình giữa cuộc sống bộn bề này.
Ps: Viết đến đây mình chợt nhớ đến cuốn sách "Em sẽ đến cùng cơn mưa" của  Ichikawa Takuji. Trước khi Mio phải ra đi khi mùa mưa kết thúc, nàng đã chuẩn bị cho Takumi lọ tinh dầu Đàn Hương và dặn, khi nào anh cảm thấy sợ hãi và muốn bỏ cuộc, hãy nhỏ vài giọt tinh dầu vào chiếc khăn tay và ngửi chúng, giống như em vẫn luôn bên cạnh anh vậy.