Chỉ có tôi ngu ngốc thôi. Bài viết này cũng ngẫu nhiên lắm, chỉ là một số ghi chú của tôi sau khi trải qua buổi phỏng vấn hai hôm trước.
Tình hình là một đứa dở hơi nào đó vừa trở thành sinh viên năm 4, và hoạt động chính của kỳ này là đi thực tập, viết báo cáo và hoàn thành khoá luận. Thực sự tới giờ tôi vẫn chưa hình dung bài khoá luận cuối cùng sẽ như thế nào nữa. Nhưng hiện tại thì nói tới chuyện thực tập trước.
Lỗi chính vẫn là ở tôi khi mà cố đợi thuê trọ ở Hà Nội xong mới quyết định đi tìm nơi thực tập. Và sai lầm này dẫn tới sai lầm khác khi chỉ vào ngày 6/8, tức sau 1 tuần tôi thuê được trọ, giảng viên khoa báo rằng tất cả những sinh viên đi đăng ký thực tập kỳ này sẽ bắt đầu thực tập tại doanh nghiệp vào 15/8. Thế quái nào? Tôi chỉ có 1 tuần để tìm nơi thực tập, để xem xét thông tin doanh nghiệp có đủ số năm hoạt động theo yêu cầu của trường, có đúng chuyên ngành tôi học, có phù hợp với khả năng của bản thân không, và để phỏng vấn. Sau 4 ngày gửi CV vào vài công ty, tôi cũng được chị HR của công ty X hẹn phỏng vấn, ngày 12/8.
Thông tin trong email hẹn phỏng vấn có đính kèm thông tin:
Chuẩn bị: Tìm hiểu về công ty, văn hoá, môi trường, con người của doanh nghiệp X và chuẩn bị trước các câu hỏi mà nhà tuyển dụng sẽ hỏi liên quan đến vị trí ứng tuyển.
Và theo như yêu cầu trên, Google đã dẫn tôi tới website, fanpage facebook, các group trên facebook để tìm hiểu, và cả học thuộc thông tin công ty X nữa. Thực sự mà nói, các thông tin này tôi nắm rất chắc. Thậm chí trước khi đi ngủ, tôi cũng ôn bài. Đến nỗi mỗi lần tôi cất giọng: Doanh nghiệp X được hình thành vào năm 2016 tại thành phố Y và là một công ty con của tổng công ty Z, hoạt động chuyên về digital marketing... thì đứa bạn cùng phòng tôi lại cười hơ hớ bảo ai hỏi mày kỹ thế bao giờ.
Cùng với yêu cầu đó, tôi cũng đã cân nhắc rất kỹ lưỡng về điểm mạnh, điểm yếu hay cả câu chuyện về bản thân nhỡ khi nhà tuyển dụng hỏi.
Nhưng người tính không bằng máy tính. Những gì tôi được hỏi, không có bất cứ một câu nào giống như tôi đã học thuộc về công ty.
Thế là một đứa ngu ngốc hiện ra trước mắt nhà tuyển dụng. Mà thậm chí, tới lúc sau khi ra khỏi cửa văn phòng, tôi mới nhận ra, những câu trả lời của mình trước đó, chẳng thể hiện sự đồng điệu nào giữa tôi và công ty.
Dưới đây là một số câu hỏi và cách trả lời ngu ngốc của tôi.
Part 1:
Nhà tuyển dụng mở đường lần 1: Em ứng tuyển vào vị trí A, vậy liệu em có xác định đây sẽ là công việc lâu dài mà em muốn theo đuổi hay không?
Tôi = ngu ngốc 1: Dạ, thực sự thì em là người chưa có trải nghiệm nhiều, nên em chưa có mục tiêu cố định rằng mình phải theo hoàn toàn một mảng. Em muốn thử một số mảng trong ngành để nhận ra bản thân phù hợp với vị trí công việc nào.
Nhà tuyển dụng mở đường lần 2: Thực ra, đối với sinh viên mới ra trường thì chưa có định hướng là chuyện rất bình thường. Nhưng với kinh nghiệm ít ỏi thì việc em cố gắng tìm hiểu bề ngang sẽ mất rất nhiều thời gian. Em có thể biết nhiều nhưng em không có chuyên môn sâu về một thứ. Anh nghĩ em nên có định hướng ít nhất từ 1 đến 2 năm tới, em sẽ theo mảng gì. Em cũng đã ứng tuyển vào vị trí A, liệu em có xác định rằng đây sẽ là công việc em muốn theo hay không?
Tôi = ngu ngốc 2: Dạ, em chưa ạ.... (sau đấy là tôi nói cái gì ấy, mà ý chính vẫn là lệch hướng nhà tuyển dụng).
Não hoạt động sao ý nhỉ?
Vốn là đứa ít nói nên mỗi lần phỏng vấn, tôi rất căng thẳng khi phải trả lời các câu hỏi liên quan đến sự năng động. Tôi nhớ, vào năm 2, khi đi phỏng vấn công việc part-time, chị phỏng vấn tôi đã nói rằng: "Em có vẻ rất ít chia sẻ về bản thân mình nhỉ? Chị chưa hiểu được nhiều về em qua buổi trò chuyện ngày hôm nay. Lần sau tự tin lên nhé!". Và tôi tạch.
Lần này cũng vậy, tôi nhận được câu của chị phỏng vấn tại công ty X là "Em là một người rất bí ẩn với chị đấy nhé! Chị chưa hình dung được thế giới quan hay con người của em như thế nào cả. Em có thể chia sẻ thêm, về bất cứ thứ gì em muốn nhé!". Anh ngồi bên cạnh (có hai người phỏng vấn) cũng động viên tôi: "Nói gì cũng được nhé, về sở thích hay quá trình đi làm, hoặc những khó khăn khi trải qua từng công việc mà tôi viết trong CV". Thế quái nào, tôi lại bắt đầu với câu nói: "Dạ, thế em sẽ chia sẻ về điểm yếu của em trước ạ". Ngu ngốc không chịu nổi. Tôi nói về điểm yếu, mà cứ như là tôi nói về sở thích ấy. Sang tới điểm mạnh, thì tôi liệt kê được 1 dòng và kết thúc bằng một câu chuyện nhạt nhẽo với sự khẳng định nửa vời hồi tôi đi làm part-time ở công ty cũ.
Tiếp nối sự năng động, dưới đây sẽ là chuỗi câu hỏi và câu trả lời vẫn rất ngu ngốc của tôi,
Part 2:
Nhà tuyển dụng: Chị không thấy em đề cập tới các hoạt động hội đoàn hay câu lạc bộ. Em có tham gia các hoạt động đó không nhỉ?
Tôi = ngu ngốc lần n: Dạ em không tham gia các hoạt động đó ạ.
Nhà tuyển dụng: Em đi làm từ năm nhất hả?
Tôi: Dạ vâng.
Nhà tuyển dụng: Chị thấy em khá hướng nội. Thế sự kết nối của em với người khác trong công ty cũ như thế nào?
Tôi = ngu ngốc mũ n: Dạ em vẫn hoà đồng được với mọi người, nhưng sẽ mất một khoảng thời gian đầu có thể lâu hơn so với người khác ạ. Với em cũng không thể nào hoà đồng quá mức được như các bạn khác mà vẫn luôn giữ khoảng cách nhất định đối với mọi người.
Sau đó, chị nói về văn hoá tại công ty X coi nhau như gia đình. Đoạn này tôi đã biết là thôi tạch rồi.
Điểm sáng duy nhất trong buổi phỏng vấn có lẽ là tôi đã làm quen với công việc của vị trí ứng tuyển trong gần một năm khi nghỉ dịch ở nhà, nên tôi được anh chị khen. Điểm mờ hơn diểm sáng là tôi có đặt được 2 câu hỏi về công ty và chế độ thực tập. Chấm hết.
Nói chung là tôi vẫn trả lời mấy câu rất ngớ ngẩn nữa, đến nỗi mà đêm qua tôi nằm nghĩ lại thì chả có câu nào cho thấy tôi phù hợp với vị trí A tại công ty X cả. Chắc lúc ấy hai anh chị phỏng vấn bất lực với tôi lắm.
Hiện tại thì tôi vẫn chờ email phản hồi của chị HR, mặc dù đã biết trước được kết quả. Nhưng lần này tôi sẽ cố xin hỏi lại một số điều khác khiến tôi tạch lần phỏng vấn này để không vướng lại vào lần sau.
Cuối cùng, đừng như tôi.
Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất