Chuyện là chủ đề cho BST tháng này tớ được giao là French Chic. Vì vậy các bài viết của tớ đều phải liên quan đến Pháp, hay ít nhất là tạo ra được cái mood Pháp nhất có thể cho người đọc, bên cạnh hình ảnh.
Well, nhưng tớ chưa từng đến Pháp.
Thực ra bản thân sẽ không nghĩ việc này quá nghiêm trọng nếu như bài viết nào cũng bị sếp nhận xét là nông cạn và không sâu sắc. Khiến bản thân thật sự rất mệt mỏi. Như nào mới gọi là Pháp đây?
Tớ cũng có vác bài đi cho nhiều người đọc, dưới một góc nhìn nào đó thì mọi người đều nói ổn, hoặc là một vài lời góp ý nho nhỏ. Nhưng tớ phát hiện ra điểm khác biệt TO ĐÙNG giữa sếp và mọi người là: Anh đã đến Pháp còn chúng tớ thì chưa!
How?
Làm sao để mô tả cuộc sống Pháp, phong thái Pháp cho một người đã từng đến đó để họ cảm thấy thoả mãn nhất, chân thực nhất trong khi chính bản thân mình còn chưa đến đó?
Và đặc biệt hơn sếp bạn còn là một con người khó tính và cầu toàn.
Và tớ đã...
Đọc sách
Xem phim
Nghe nhạc
Xem youtube, tra google, lên Pinterest với các từ khoá: "French life", How to be a French girls", "the signature of French", "French look", "must-watch French movies", "French beverage"...
Cũng không tệ, bài viết có vẻ tiến triển hơn (Trước đó tớ cũng làm thế nhưng có vẻ không thực sự sâu sắc cho lắm). Và sau một vài câu hỏi phỏng vấn... sếp về chính đất nước này, bài viết đã được hoàn thiện.
Tớ phát hiện ra vấn đề là 
Vấn đề không nằm ở bạn nghĩ gì, hiểu biết bao nhiêu... Vấn đề là người ta muốn gì kìa. Trong trường hợp này, "người ta" là "sếp". Rộng hơn, "người ta" là khách hàng của bạn.
Không biết phải hỏi, chưa hiểu phải research, luôn có vô vàn cách cho bạn làm điều này ở thời buổi Internet phủ sóng mọi nơi (mà ở đây là ghi ra một loạt câu hỏi và phỏng vấn sếp, anh ấy sẵn sàng thậm chí chờ đợi trả lời những câu hỏi của tớ).
Nói những thứ mình nghĩ thì bảo sao người ta không thoả mãn là đúng rồi.