"Reng... Reng... Reng"
Tiếng chuông báo thức 8h sáng vang lên. Tắt chuông báo thức, 2 tay rơi tự do, 2 mắt nhắm nghiền lại để cố ngủ thêm chút nữa.
Bật dậy, xung quanh phòng giờ chỉ có cái máy lạnh đang bật phù phù, khiến cho sự im lặng và lạnh lẽo của phòng càng hối thúc tôi trốn tránh trách nhiệm bên ngoài bằng cách lướt mxh.
15phút... 30 phút... 1 tiếng...
Càng lướt Youtube short, tôi càng vuốt nhanh và mạnh hơn. Những người không thông minh bằng, không có tiềm năng bằng, không có xuất phát điểm tốt hơn tôi, làm những video nhảm nhí và vô vị cho tôi xem ngay lúc này còn năng suất x10 lần tôi hiện tại. Có thể họ đang ở đâu đó trên quả địa cầu này ngồi edit video nhiều giờ liền, còn tôi thì tiêu thụ nội dung của họ.

1. Một ngày quay vòng trong sự lười biếng

Thời điểm tôi bắt đầu phát triển bản thân (PTBT) là từ năm ngoái rồi.
Cũng đã đặt những kì vọng, những mục tiêu, set up những thói quen tốt...
Được mấy tuần sau thì đâu lại vào đấy: Cắm mặt vào điện thoại đến 2-3 giờ sáng, cảm thấy không trụ nổi thì mới ngủ.
Lúc vừa ngủ dậy thì ăn trưa luôn là vừa.
Ăn xong thì lại mang cái điện thoại lên giường, cũng xem đến 2- 3 giờ chiều rồi ngủ đến lúc ăn tối thì dậy.
Và vòng chu kỳ ấy cứ xoay từng ngày...
Những lần như thế, lúc nào tôi thấy cuộc đời mình xấu đi một cách trầm trọng, thì lại tự dặn bản thân lại thay đổi. Tự hứa với lòng: "Sẽ thay đổi, sẽ thay đổi"
Nhưng rồi đâu lại vào đấy.
Dựa theo sự quan sát chủ quan của tôi, khi đặt ra các kì vọng để PTBT, hay đơn giản là thoát khỏi lối sống như shit thì, không ít thì nhiều, thì cũng sẽ quay về hoàn cảnh cũ, không tài nào thoát ra.
Source: Spiderum
Điều quan trọng là khi cảm thấy phải thay đổi, tôi lập tức thay đổi.
Đang lướt điện thoại, ném cái điện thoại đi.
Đang ngủ, bật mạnh người ra khỏi giường.
Lao thẳng vào phòng tắm, dội nước lạnh cho nó tỉnh táo.
Ăn mặc gọn gàng bảnh bao, chải chuốt các thứ rồi chạy lên thư viện.
Làm và học quần quật từ sáng đến chiều. (bỏ cả ngủ trưa luôn cho nó máu)
Tối về thay đồ tập gym, dùng bữa tối, đọc sách và đi ngủ.
Nguyên cái ngày hôm đó không biết cái điện thoại ở đâu.

2. Sơ đồ PTBT

Sơ đồ thể hiện quá trình PTBT của CHÍNH MÌNH.
Sơ đồ thể hiện quá trình PTBT của CHÍNH MÌNH.
Sơ đồ trên thể hiện sự hiệu quả trong ngày (productivity) và động lực nội tại lúc đó của tôi (motivation) theo thời gian.
Bạn có thể thấy A là điểm bắt đầu, tức là lúc tôi thề thốt với bản thân là sẽ vực dậy bản thân để trở nên tốt hơn mỗi ngày. Lúc đó tôi cảm thấy vô dùng hiệu suất, một ngày làm, hoàn thành biết bao nhiêu việc.
Sau một thời gian (không được dài lắm), đồ thị trải qua điểm B, chính là lúc mà tôi phản bội lại lời hứa của chính mình, trở về lối sống cũ.
Tuy nhiên, tôi vẫn giữ được một số thói quen tốt: đọc sách, tập gym, thể thao, dù cho không được điều độ và thường xuyên như mới bắt đầu nên điểm B không nằm trên đường thời gian.
Sau điểm B là điểm mấu chốt bạn thành hay bại này. Đến đây tôi hoàn toàn có thể bỏ cuộc, đồ thị sẽ chấm dứt ở điểm B, hoặc tiếp tục hạ quyết tâm tiếp ngay sau khi bản thân nhận ra mình đang ở đâu trong biểu đồ.
Bạn có thể thấy T1 là một khoảng thời gian mà tôi lại vực dậy được bản thân "stick" với các thói quen, lối sống mới. Nhưng đến cuối chu kỳ, tôi lại dần dần lười biếng. Và tại điểm cuối chu kỳ, thành hay bại là tôi có tiếp tục vực dậy bản thân không, hay chấp nhận chấm dứt đồ thị.
Tiếp tục cố gắng, nỗ lực để trải qua các chu kỳ sau của đồ thị.
May mắn thay, không như những lần trước, trong lần nỗ lực vào 3 tháng trước, tôi đã cố gắng vực bản thân dậy để tiếp tục những lời hứa còn giang dở với bản thân.
Cứ thế cho đến giờ, tôi đã kéo dài đồ thị được 3 chu kỳ: Lên giường từ 10g và dậy lúc 7h, tương đương hơn 8 tiếng giờ ngủ, tập gym 6 ngày/ 1 tuần, không đường, không nước giải khát, học và làm 8 tiếng 1 ngày trên thư viện, tối đọc sách, thiền, gọi điện thoại cho ba mẹ, etc.
Mọi thứ từ sức khỏe cơ thể và tâm trí, điểm số, mối quan hệ gia đình và bạn bè được cải thiện. Tôi có nhiều thời gian rảnh để làm những dự án khác khi còn ngồi trên ghế đại học. Tôi tìm được ý nghĩa, mục đích của cuộc sống. Tôi thấy hạnh phúc hơn.
Tập gym được 2 -3 tháng đều đặn đã khiến tôi có da thịt hơn.
Tập gym được 2 -3 tháng đều đặn đã khiến tôi có da thịt hơn.
Và đương nhiên, nếu bạn là bạn cùng phòng, đôi lúc bạn sẽ thấy tôi dán mắt vào màn hình điện thoại đến 2-3 giờ sáng ở trên giường dù cho những ngày trước đó tôi lên thư viện trường để tự học với 100% công suất cả ngày. Đó là khi bạn biết rằng tôi đang đến điểm cuối của chu kỳ và chuẩn bị sang một chu kỳ mới.

3. Bài học

Bài học của tôi tự rút ra cho là phải thực sự cứng đầu với hành trình PTBT. Ngay khi lấy lại được "tâm trí" khi đang sa đà vào lối sống độc hại, tôi sẽ ngay lập tức thoát ra khỏi nó, tiếp tục chu kỳ mới trong đồ thị.
Nếu như bạn chọn chấm dứt hành trình tại điểm B, thì sau đó sẽ cần rất nhiều thời gian và nỗ lực để lại hạ quyết tâm và nỗ lực lần nữa.
Nhưng nếu bạn cố níu, cố vực bản thân dậy, thì bạn sẽ sớm trở lại đường đua.
Ở đây không có mánh khóe hay thủ thuật gì ở đây cả, tất cả là dựa vào bản thân bạn: Sự kỉ luật, sự hà khắc với bản thân, sự nỗ lực.
Chắc chắn sẽ có vài cái đồ thị sẽ bị dừng lại, nhưng qua những lần đó, bạn lại rèn luyện được một chút sự kỉ luật. Thất bại (không có chủ ý) càng nhiều lần, và khả năng "kéo" đồ thị PTBT càng dài, thì bạn càng gia tăng sự hà khắc với bản thân.
Bạn phải thoải mái với cảm giác khó chịu.
Nếu như ngày hôm này có việc mà bạn không muốn làm, thì ngày mai sẽ có 2 việc, rồi 3, 4,... và khối lượng công việc đồ sộ trong cái ngày bạn hạ quyết tâm trong tương lai sẽ làm bạn choáng ngợp và nản chí.
Nếu bạn đang đọc bài viết này mà có việc cần làm, thì tốt nhất bạn nên tắt điện thoại và đi hoàn thành công việc ấy đi.
Cập nhật bài viết 11/3/2023: Cảm ơn những bạn đã upvote cho mình, đây là nguồn động lực để mình tiếp tục sửa bài viết cũ và viết những bài viết mới và chất lượng hơn.