Câu chuyện tạo nên giá trị cho sản phẩm

Tác giả Fujiko F. Fujio của tập truyện Doraemon là một bậc thầy của kể chuyện. Ông đã sáng tác hàng trăm câu chuyện ngắn xuyên suốt bối cảnh một chú mèo máy và đám học sinh. Có những câu chuyện của ông chỉ vỏn vẹn 20 chữ cũng tạo nên sự khác biệt. Nếu bạn không tin thì tôi sẽ chứng minh.
Truyện doremon ngắn chap 175 - Bộ sưu tập nút chai
"Nắp chai coca, bọn tớ mua tại tiệm mikawa vào ngày 20 tháng 8. Cả ngày hôm đó tiệm Mikawa chỉ bán được có mỗi một chai và chính là chiếc chai này đây..." - Chỉ vỏn vẹn trong hai câu ngắn ngủi nhưng Doraemon để tăng giá trị của sản phẩm này lên đến hàng triệu lần. Các câu chuyện cũng biến chú mèo máy trở thành thương hiệu tỷ đô trên thế giới. Bạn có thể thăm khảo thêm các one shot của tác giả để học cách kể chuyện.
Nếu bạn chưa tin về việc câu chuyện tạo nên giá trị cho sản phẩm. Chúng ta cùng đến với một dẫn chứng khác. 
Vào tháng 7 năm 2009, nhà báo Rob Walker và tác giả Josh Glenn đã tiến hành một thí nghiệm đáng chú ý. Họ mua 100 đồ vật đã qua sử dụng thông thường từ các cửa hàng tiết kiệm và shop đồ cũ tại gara. Ví dụ như một lọ bi, một nhiệt kế, chiếc vồ gỗ, một con ngựa hồng đồ chơi, v.v. Mỗi món có giá trung bình 1,29 đô la. Sau đó, họ yêu cầu các tình nguyện viên viết những câu chuyện hư cấu ngắn về từng món đồ.

Sau đó, họ đưa từng mặt hàng để bán trên eBay. Thay vì đặt một mô tả đơn giản bên cạnh hình ảnh của từng món đồ. Họ đã sử dụng câu chuyện hư cấu để thay thế. Họ đảm bảo rằng câu chuyện hoàn toàn là hư cấu, để ai cũng nghĩ rằng những món đồ đó là độc nhất vô nhị theo một cách riêng.

Trong vòng năm tháng, tất cả 100 mặt hàng đã được bán. Ban đầu họ đã trả tổng cộng 128,74 đô la cho các món đồ, nhưng giá bán lại tổng cộng là 3,612,51 đô la - tăng 2.800% giá trị. Theo lời của Walker và Glenn, thí nghiệm của họ cho thấy rằng “câu chuyện biến những vật thể không quan trọng thành những vật thể quan trọng”. Nói cách khác, những câu chuyện đã biến những đồ vật rẻ tiền thành những thứ có giá trị. Link dịch
Bạn cũng liên tục được nhồi nhét các câu chuyện của sản phẩm, câu chuyện thương hiệu, câu chuyện nhà sáng lập, câu chuyện của bitcoin... Câu chuyện khiến chiếc nút chai này khác nút chai khác, chàng trai này khác chàng trai khác, cô gái này cũng khác cô giá khác. Vậy thì bạn có câu chuyện của mình để trở nên khác biệt và đi tán crush chưa?

Câu chuyện của bạn cần ngắn hay dài?

Có những văn bản dài cả trang nhưng không ra câu chuyện, nhưng đôi khi chỉ cần nói một câu cũng tạo nên sự khác biệt. Câu chuyện cần dài thì sẽ dài, câu chuyện cần ngắn thì sẽ ngắn. Bôi các câu chuyện dài lê thê không nói lên độ hấp dẫn của nó. Quan trọng nhất là bạn biết cách tạo nên câu chuyện của mình. Phần 1 này mình sẽ giới thiệu kỹ thuật OREO để bạn định lượng xem câu chuyện mình cần dài hay ngắn.

Quan điểm -> Lí do -> Bằng chứng/Câu chuyện -> Khẳng định lại
Quay lại câu chuyện về chiếc nút chai chúng ta có thể áp dụng công thức này như sau:
- Opinion: Các cậu sưu tập nhiều có ích gì?
- Reason: Nắp chai cũng như tem, càng ít càng quý
- Evidence: Ví dụ, Nobita có một chiếc nút chai...
- Opinion: Cậu bỏ ra cả triệu bạc cũng không có được nó
Một cấu trúc rất rõ ràng, mạch lạc. Lúc này, câu chuyện sẽ chứng minh cho những luận điểm của bạn. Nó cần dài đủ để chứng minh. Dài quá mà không chứng minh được thì là thừa, ngắn quá không đủ thông tin cũng là thiếu.
Quay lại chuyện món đồ thay đổi giá trị. Mình có thể thử bán một cái gậy đấm lưng cũ.
- Opinion: Gậy đấm lưng là món quà tuyệt nhất để tặng cho bà của bạn
- Reason: Món quà này không chỉ giúp cho sức khỏe mà còn giúp người già bớt cô đơn.
- Evidence: Xưa bà hay đi bộ với ông, tuổi già rồi đi một tí là mỏi. Hai ông bà ngồi ngắm buổi hoàng hôn, ông nhẹ nhàng đấm lưng cho bà. Giờ ông đã mất nhưng bà vẫn mỏi, con cháu lại bận chả ai vỗ chân, vỗ lưng cho bà cả. Chiều chiều, bà vẫn giữ thói quen đi bộ ngắm hoàng hôn, rồi chầm chậm cầm cây gậy đấm lưng gõ nhẹ. Như thể ông vẫn còn đây vỗ về bà mỗi ngày.
- Opinion: Nếu bạn có một người bà mà hồi bé hay vỗ nhẹ cho bạn ngủ. Thì giờ bạn nên tặng cho bà một chiếc gậy đấm lưng vì đây là món qùa tuyệt vời nhất để vỗ về.
Trong tác phẩm "Để trở thành nhà văn" của tác giả Nguyễn Duy Cần cũng nhắc nhở người viết về việc có duy nhất một ý, quan điểm trong bài viết. Đoạn trích:
"Nhà văn lại cũng cần biết hạn chế lấy mình. Bất cứ một bài văn nào cũng phải có một ý chính làm “cốt tủy”. Thiếu nó, không có một cái gì trong văn nghệ mà đứng vững được..." - "Viết một vài bài văn hay, đâu phải là dễ. Người viết, trước nhất phải có chủ ý rõ rệt, rồi lại phải biết gìn giữ trong khi giãi bày những ý phụ, đừng cho sa đà ra ngoài đề." 
Vậy để bạn có giá trị hơn những thằng đàn ông khác trong mắt crush thì bạn cần biết điều gì mình khác biệt và có câu chuyện để chứng minh. Câu chuyện có thể không đặc biệt nhưng phải bổ xung cho quan điểm của bạn đưa ra. Ví dụ:
- Opinion: Anh là người đàn ông có thể đem lại hạnh phúc cho em
- Reason: Anh có rất nhiều tiền
- Evidence: Bố anh là giám đốc, mẹ anh là phó giám đốc công ty ngàn đô. Anh là người con trai duy nhất và gia đình rất chiều anh. Hôm vừa rồi sinh nhật anh, bố anh không biết mua gì liền tặng con chai một chiếc Porche dù chiếc này giống 2 chiếc mà anh có rồi. Khác đúng màu.
- Opinion: Vậy nên em chỉ cần yêu anh thì đời em hạnh phúc
Một cách tán gái rất nhanh gọn. Tất cả quà cáp, hoa, hay đi chơi chỉ là Evidence cho Opinion rằng "Chúng ta hợp làm người yêu". Nếu bạn thấy câu chuyện mình không khác biệt với những thằng khác đang tán crush bạn thì tôi nghĩ nên xách dép đi về cho sớm chợ. 
Ở phần tiếp theo mình sẽ nói về cách tạo nên một câu chuyện. Nếu mọi người đón chờ phần hai hãy để lại thông tin dưới comment.